Phật dạy: Đại họa có thể biến thành đại phúc nếu con người làm được điều này

( PHUNUTODAY ) - Bạn có biết, thật ra trên đời này duy có một loại dây chuyền đổi mệnh, tên của nó là: Tích đức hành thiện.

Thật ra trên đời này duy có một loại dây chuyền đổi mệnh, tên của nó là: Tích đức hành thiện

Trung Hoa xưa, vào năm Chính Đức thời vua Minh Vũ Tông , ở huyện An Huy có một người lái buôn tên là Vương Thiện, đã 40 tuổi rồi mà vẫn chưa có con. Lần đó, ông Vương đến Tô Châu buôn bán, có một người xem tướng rất chính xác, khi vừa nhìn thấy Vương Thiện liền lắc đầu chau mày nói: “Ông vẫn chưa có con đúng không?”.

Vương Thiện trả lời: “Đúng vậy”.

Người xem tướng nói: “Ông không những không có con mà tới tháng 10 còn gặp đại hoạ”.

Ông Vương tin ngay không chút nghi ngờ. Vì vậy, ông bèn vội vã thu gom hết vốn liếng để trở về nhà ở An Huy.

Lúc bấy giờ đang là mùa mưa, nước sông dâng lên rất cao, thuyền bè không thể di chuyển, nên ông Vương chỉ còn cách dừng chân ở lại quán trọ mà chờ đợi. Sáng hôm đó Vương Thiện đi ra bờ sông đi dạo, đột nhiên nhìn thấy một người phụ nữ nhảy xuống sông tự vẫn. Thấy tình thế cấp bách, ông Vương hô lớn: “Thuyền bè ai cứu được người phụ nữ này tôi xin trả 20 lạng bạc”.

Rất nhanh chóng có một chiếc thuyền đến vớt và đưa người phụ nữ lên bờ. Rất may là cô được cứu kịp thời nên sống sót. Ông Vương là người hào phóng nên đã giữ lời hứa, lấy ra 20 lạng bạc đưa cho chủ thuyền.

Sau khi được cứu, Vương Thiện hỏi thiếu phụ sao lại phải quyên sinh. Cô đáp: “Chồng tôi đi làm ăn xa, trong nhà có nuôi một con heo, hôm qua đem bán lấy tiền chuẩn bị trả nợ điền chủ, không ngờ lúc nhận bạc không để ý bị người mua lừa toàn bạc giả. Tôi sợ rằng chồng về trách mắng, gia cảnh lại bần hàn nên không thiết sống nữa đành tìm đường quyên sinh”.

1857

Vương Thiện đồng cảm với hoàn cảnh của người phụ nữ, hỏi số tiền bán lợn hôm qua bao nhiêu, sau đó không ngần ngại đưa cho cô gấp đôi số tiền đó.

Người phụ nữ mang số bạc ấy trở về nhà, sau khi người chồng về cô bèn kể lại toàn bộ câu chuyện cho chồng nghe nhưng anh ta nghi ngờ không tin. Đêm đó hai vợ chồng cô quyết định đi đến quán trọ tìm Vương Thiện. Khi đến nơi thì Vương Thiện đã đóng cửa tắt đèn đi ngủ, người chồng bảo cô vợ gõ cửa. Vương Thiện bên trong nghe thấy có người gõ cửa liền hỏi ai, thiếu phụ trả lời: “Tôi là người sáng nay nhảy sông quyên sinh, nay đặc biệt đến để bái tạ”.

Vương Thiện bên trong đáp lại: “Cô là thiếu phụ, ta lại là trai đơn thân từ nơi xa đến, đêm tối trời khuya sao có thể gặp mặt được? Cô mau đi về đi, nếu như nhất định muốn gặp thì sáng mai hãy cùng chồng cô đến đây”.

Chồng thiếu phụ nghe xong lập tức xoá bỏ mọi nghi ngờ rồi lên tiếng: “Vợ chồng tôi đều đang ở đây”. Vương Thiện thấy vậy khoác thêm áo bước ra ngoài gặp hai vợ chồng họ. Khi vừa mới bước ra khỏi cửa thì nghe một tiếng “Rầm” ở phía trong căn nhà. Ba người chạy vào trong xem, hoá ra bức tường quán trọ đã cũ, do mưa lớn lâu ngày không chịu được đã bị sập. Nếu như vừa rồi Vương Thiện không ra ngay kịp thời thì có lẽ cũng đã phải bỏ mạng rồi. Cặp vợ chồng thở phào nhẹ nhõm khi chứng kiến cảnh tượng ấy, sau đó họ thành kính cảm ơn lòng tốt của ông Vương.

120502042459100551

Một thời gian sau hết mùa mưa, Vương Thiện lên đường trở về quê nhà. Trên đường đi ông lại gặp lại người xem tướng lần trước. Vị thầy tướng số này khi vừa nhìn thấy Vương Thiện thì giật mình kinh ngạc nói: “Mới vài tháng không gặp mà sắc diện của ông giờ đây đã đổi khác. Trên mặt tràn đầy phúc khí, nhất định là ông vừa làm việc gì đại đức đại phúc mới được như vậy. Không những tránh được đại nạn mà còn tích được phúc đức vô lượng về sau”.

Quả nhiên sau này vợ của Vương Thiện đã liên tiếp sinh cho ông 11 người con, mỗi người con đều rất đoan chính, trong đó có 2 người đỗ đạt cao. Bản thân ông Vương hưởng thọ 98 tuổi, gia đình sống hạnh phúc ấm no.

Bảo trì thiện lương dù phúc chưa tới nhưng họa đã rời xa

Người thiện lương dù làm việc không cầu nhận được hồi báo nhưng cuối cùng vẫn nhận được hồi báo không tưởng. Đó là đạo của Trời Đất quy định ra thế, nó không phụ thuộc vào ý muốn chủ quan của con người.

Vào niên đại 60, tại Bình Nguyên, Hoài Bắc đã xuất sinh được một thần y họ Cổ. Ông có y đức cao thượng, y thuật tinh xảo, khi chữa bệnh thường dùng “nhân quả” để giáo hóa người bệnh, khiến cho thể xác và tinh thần của bênh nhân đều khỏe mạnh. Mỗi khi gặp bệnh nhân nghèo, ông chẳng những chữa bệnh không lấy đồng nào mà còn giúp đỡ họ bằng cách cho họ thêm tiền…

tich-duc-tu-to-tien-2016-12-17

Có một lần, trong thôn có một bà lão đã ngoài 80 tuổi vì tuổi già, cơ thể suy yếu nên bị bệnh nặng. Thần y họ Cổ thấy hoàn cảnh gia đình bà quá nghèo, nên ông không chỉ không thu tiền chữa trị mà còn lấy 60 đồng trong túi áo của mình lặng lẽ đặt vào trong chiếc giày của bà lão. Sau khi vị Thần y rời đi, người con trai của bà lão phát hiện ra số tiền 20 đồng mà chị anh ta để ở dưới gối đã “không cánh mà bay”. Người con trai này của bà lão cho rằng thần y là người đã lấy trộm chúng, thế là anh ta chạy theo tới nhà Thần y để hỏi xem có đúng là ông đã lấy trộm không.

Vị Thần y nghe xong, liền thừa nhận là mình đã lấy 20 đồng, ông còn lấy trong tủ ra 20 đồng và đưa cho người con trai của bà lão. Anh ta nhận tiền xong còn chửi mắng Thần y thậm tệ, đồng thời đá ông 3 cái vào người. Sau khi trở về nhà, anh ta mới biết rằng số tiền 20 đồng kia là do chị gái mình đã lấy cất đi.

Con trai bà lão vừa nghe xong đã vội vàng trở lại nhà Thần y, quỳ xuống xin lỗi và hỏi ông: “Thưa tiên sinh, ông không lấy trộm tiền của nhà tôi, tại sao ông lại nhận?”

Vị Thần y nghe xong liền trả lời: “Mẹ của cậu bị bệnh nặng không thể tức giận, nếu như không tìm được tiền, bà ấy sẽ sốt ruột lo lắng mà nguy hiểm đến tính mạng. Chỉ cần bà ấy khỏe mạnh, ta thừa nhận mình lấy chút tiền ấy cũng đáng gì. Ta tin rằng chân tướng của chuyện này sớm muộn gì mọi người cũng sẽ biết rõ. Nếu như ta có thể chịu nhục một chút, đổi lại mẹ của cậu được khỏe mạnh thì cũng là xứng đáng thôi.” Sau khi nghe xong những lời này, anh ta cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Một hôm khác, có một cô gái ở thôn bên kia sông đến cầu xin Thần y tới chữa bệnh cho mẹ. Khi Thần y cùng cô gái này đi tới bờ sông để lên thuyền qua sông thì thuyền đã đông người. Vị Thần y vừa bước chân lên thuyền thì người chèo thuyền lại bảo ông xuống. Những người trên thuyền thấy vậy đều nhao nhao yêu cầu người chèo thuyền cho Thần y được qua sông nhưng người chèo thuyền vẫn không đồng ý. Cô gái thấy vậy liền quỳ xuống trước mặt người chèo thuyền vừa khóc vừa cầu xin để Thần y được qua sông chữa bệnh cho mẹ mình.

Người chèo thuyền vẫn không đồng ý, Thần y liền nói: “Được rồi! Mọi người cứ qua sông trước, ta sẽ đợi chuyến sau!” Người chèo thuyền nói: “Ông có chờ đến đêm tôi cũng không chở ông qua sông.” Mọi người thấy quá lạ bèn hỏi người chèo thuyền: “Rốt cuộc là vì sao mà ông lại không chở Thần y qua sông?” Người chèo thuyền im lặng không nói lời nào.

Vị Thần y và cô gái đành phải đứng trên bờ nhìn đoàn người qua sông mà than thở. Không ngờ, ngay khi đoàn thuyền vừa đến giữa dòng sông thì bị một cơn lốc xoáy lớn làm chiếc thuyền chao đảo, rồi lật khiến mọi người đều rơi xuống sông sâu, nhiều người vì thế mà tử vong.

Người chèo thuyền bơi được lên bờ mới nói cho vị Thần y và cô gái nghe: “Đêm hôm qua tôi đã gặp ba giấc mộng. Khi tôi vừa nằm xuống thì thổ địa nói với tôi: "Ngày mai, nếu Thần y Cổ qua sông thì đừng chở ông ấy!" Đến nửa đêm, Hà Bá lại nói với tôi rằng: "Ngày mai, nếu Thần y Cổ qua sông thì đừng chở ông ấy!" Đến khi trời tờ mờ sáng thì Quan Thế Âm Bồ Tát lại nói với tôi câu y như vậy. Cho nên, tôi đã không dám chở ông qua sông nhưng cũng không thể nói rõ nguyên do cho mọi người. Đến bây giờ thì tôi mới hiểu, tất cả đều là "Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo". Vị Thần y nghe xong, từ trong tâm mình phát ra lời cảm tạ Thần Tiên và Bồ Tát đã cứu giúp tính mạng mình.

TAGS:
Theo:  giaitri.thoibaovhnt.vn