Ngụy Trung Hiền được xem là “ông trùm” trong giới thái giám vô lương thời nhà Minh. Tên hoạn quan này vốn xuất thân là kẻ lưu manh, mù chữ. Thời còn trẻ, Ngụy Trung Hiền nổi tiếng máu mê cờ bạc, tới lúc trắng tay phải sống cảnh chui lủi trốn tránh vì bị chủ nợ săn lùng.
Trong hậu cung, vốn là kẻ lưu manh, mù chữ nhưng Ngụy Trung Hiền rất thông minh, giỏi "nịnh hót" nên được Khách Thị, vú nuôi của vua Hy Tông, thương yêu và nâng đỡ.
Hai chữ "Trung Hiền" được hoàng đế ban tặng đã nhấc bổng tên hoạn quan lưu manh lên đỉnh chóp bu của quyền lực. Dần dà, thói hợm hĩnh, "quái thai" của Ngụy Trung Hiền phát tiết cực độ.
Công công này trở thành kẻ cầm đầu “đảng hoạn quan” dưới thời Minh Hy tông để lũng đoạn triều dã. Từ khi nắm việc trông coi Đông xưởng, quyền hành, thế lực của Ngụy Trung Hiến ngày càng bành trướng.
Thân là thái giám, nhưng kẻ biến thái họ Ngụy vẫn mặt dày dung thê nạp thiếp, cướp đoạt dân nữ nhà lành, khiến nhà nhà rơi vào cảnh biệt ly, tan nát.
Thao túng triều chính, thảm sát người vô tội
Ngụy Trung Hiền nắm mọi quyền lực trong triều bao gồm Đông Xưởng, Tây Xưởng, Nội Xưởng, khống chế việc triều chính, đưa người thân tín vào nắm các vị trí quan trọng trong nội các.
Hắn được coi là người quyền lực thứ hai sau vua Hy Tông. Nhiều quan lại trong triều bái lạy hắn để được thăng quan, thậm chí các quan tranh nhau nhận hắn là cha, ông nội.
Ngụy Trung Hiền củng cố thế lực, uy quyền tuyển chọn các thủ hạ đắc lực, trung thành phục tùng hắn.
Những ai không theo phe hắn đều bị loại ra khỏi nội các, thậm chí bị sát hại. Ngụy Trung Hiền sử dụng thuộc hạ cướp bóc của dân cống nạp cho hắn.
Năm 1626, một tuần phủ Chiết Giang là người đầu tiên xây đền thờ cho Ngụy Trung Hiền khi hắn còn sống, sau đó, khắp nơi dưới triều nhà Minh đều lập thờ để thờ hắn.
Từ đường thờ tượng của Ngụy Trung Hiền, ai đi qua cũng phải lạy 5 lạy, hô to "Cửu thiên tuế". Tại thời điểm ấy, Trung Quốc chỉ có Đức Khổng Tử mới được lập đền thờ. Trong triều, hắn thảo ra chỉ dụ, xưng "Trẫm và thần", các quan lại phải tuân theo.
Năm 1627, Chu Do Kiểm lên ngôi. Ngụy Trung Hiền bị thất sủng. Các quan lại đứng lên tố cáo 10 trọng tội đòi xử tử Ngụy Trung Hiền. Hắn bị phế truất, đày đến giữ mộ ở đất Phụng Dương.
Sau khi đi được nửa đường, hắn phải nhận lệnh bị truy bắt lại. Ngụy Trung Hiền sợ tội, thắt cổ chết, kết thúc tham vọng vương quyền của hoạn quan họ Ngụy, khiến nhà nhà rơi vào cảnh biệt ly, tan nát.
Tác giả: