Bí quyết đơn giản để thành bậc tài nhân

( PHUNUTODAY ) - Muốn con thành tài không phải quan trọng ở việc bạn dám đầu tư cho con bao nhiêu, mà quan trọng bạn khơi dậy đam mê ở con như thế nào.

 Vào triều Minh, vùng Chư Kỵ Chiết Giang xuất hiện một họa sỹ đại tài, tên gọi Vương Miện. Khi Vương Miện còn nhỏ, gia đình rất nghèo, cha Vương Miện đành phải cho Vương Miện đến nhà địa chủ ở để chăn trâu cho họ.

Trong làng có một trường học. Vương Miện đi chăn trâu qua, nghe tiếng đọc sách vang vang, trong lòng rất lấy làm ngưỡng mộ. Vương Miện thường buộc trâu ở gốc cây rồi nhẹ nhàng bước vào trường học nghe thầy giảng, có lúc còn mượn thầy sách về đọc. Có lần, khi Vương Miện nghe giảng xong vừa từ trường học bước ra thì không thấy trâu đâu. Cha Vương Miện nghe nói Vương Miện để mất trâu nhà địa chủ, vừa tức giận, vừa sợ hãi, cầm ngay cái then cửa đánh Vương Miện. Vương Miện sợ quá bỏ chạy, trốn vào một ngôi chùa ở qua đêm. Đêm xuống, Vương Miện ngồi lên đầu gối của tượng Phật, nhờ ánh sáng ngọn đèn phía trước tượng Phật đọc mấy quyển sách cũ nát mượn được ở trường học.

Vương Miện không những rất thích đọc sách mà còn rất thích vẽ tranh. Một năm vào đầu mùa hạ, lúc hoàng hôn sau trận mưa rào, Vương Miện đến bên hồ chăn trâu. Khi đó, mặt trời chiếu qua tầng mây trắng, hắt ánh nắng đỏ rực rỡ khắp mặt hồ. Trên ngọn núi bên hồ, những mảng màu xanh lục, lam vô cùng đẹp mắt. Những lá cây được mưa gột rửa, xanh non thật đáng yêu. Những bông sen trong hồ cũng nở vô cùng rực rỡ, trên những chiếc lá sen xanh biếc là những giọt nước mưa như những hạt châu ngọc lăn qua lăn lại, quả là đẹp vô cùng. Vương Miện trong lòng nghĩ, nếu vẽ lại cảnh tượng này thì đẹp biết bao. Phải rồi, mình sẽ học vẽ hoa sen.

Vương Miện xin mấy cây bút hỏng của các học trò, giã nát lá cây vắt lấy nước làm màu vẽ màu xanh lục, rồi mài đá đỏ thành bột, hòa với nước làm màu vẽ màu đỏ, rồi ngồi bên hồ vẽ hoa sen.

Ban đầu Vương Miện vẽ hoa sen lá sen trông không giống một chút nào. Nhưng Vương Miện không nhụt chí, vẽ một bức tranh không giống, liền lại vẽ bức khác. Vương Miện vừa vẽ vừa chú ý ngắm nghía chi tiết hoa sen. Cứ như thế vẽ đi vẽ lại, xem xét, ngắm nhìn, suy nghĩ kỹ lưỡng, Vương Miện đã vẽ ra những bông sen giống y như những bông sen trong hồ, vô cùng đẹp.

Sau khi vẽ hoa sen thành công, Vương Miện lại học vẽ sông núi, vẽ trâu ngựa, vẽ người. Cuối cùng, bất kể Vương Miện vẽ cái gì đều sống động giống y như thật.

Có đam mê, tuổi trẻ sẽ là những ngày tuyệt đẹp

Tôi vẫn luôn nghĩ rằng tuổi trẻ là những ngày tuyệt đẹp. Ở đó, chúng tôi có tất cả mọi thứ quý giá nhất mà có lẽ mãi đến sau này không bao giờ tìm thấy nữa.

Là một đôi chân sẵn sàng đứng dậy để đi tới bất cứ đâu, là trái tim nhiệt huyết, gan lỳ, dám đương đầu với mọi vật cản dù đôi lúc cũng ngông cuồng và bướng bỉnh. Là đúng thì đi tiếp, sai thì làm lại. Là dám đánh đổi và can đảm bước chân ra khỏi vùng an toàn.

Tuổi trẻ, những ngày tháng đó còn thật đẹp vì ai cũng ôm trong mình biết bao ước mơ và đam mê. Dù cho ai đó cười chê, hay con đường chạm tới giấc mơ có xa cách mấy, những người còn trẻ như chúng tôi vẫn có đủ sức lực và khát khao để chinh phục chặng đường đó.

Tác giả:

Tin nên đọc