Cũng như sở thích vãn cảnh chùa xưa của tôi. Tôi thích đi chùa vào mùa vắng. Ngôi chùa trên núi vắng bóng khách thập phương, chỉ có tiếng khánh, tiếng mõ văng vẳng của các sư tăng trong giờ đọc kinh. Đi Chùa Hương thì không mơ được cầu cúng điều gì hết, chỉ mong một lần được nhìn thấy cảnh “Rừng mơ hiu hắt lá mơ rơi” như trong thơ “Cô hái mơ” của cụ Nguyễn Bính. Thực sự là chưa bao giờ đạt được ước nguyện ấy.
Đấy là mơ ước được tức cảnh sinh tình. Nhưng khi tôi lớn lên, những cảnh trí cô tịch u nhã ấy ngoài đời đã biến mất. Chỗ nào cũng nườm nượp người. Ở những danh lam thắng cảnh nơi thế giới văn minh tôi cũng không tìm được cảm giác yên bình ngày nhỏ ở Côn Sơn. Đừng nói là ở lễ hội Chùa Hương hay Đền Trần của hiện tại.
Đời cứ thế trôi đi, luôn luôn bị vây bọc trong âm thanh ồn ã của cuộc sống hiện đại. Âm thanh trong lòng cũng cảm ứng, bên ngoài ồn thì bên trong cũng ồn. Khó mà nghĩ được điều gì thực sự sáng suốt trong khung cảnh ấy. Khi có nhiều tiếng nói trong lòng cất lên thì nghe cái gì đây? Sống một vài ngày tạm thế còn được. Chứ tháng này qua tháng khác, năm này qua năm khác trong nhịp sống quay cuồng, nhộn nhạo ấy thì rất không ổn. Dần dần, tôi có cảm giác đang sống trong một chiếc máy giặt. Tâm không tĩnh thì đời sẽ gặp nhiều sai lầm phiền toái. Và sống rất vô nghĩa.
Có thời gian, nếu muốn trao đổi điều gì bí mật với anh em bạn bè, tôi bàn với họ vào quán nhậu rồi nói. Trong đó chỉ có người nói, không có người nghe, cho nên rất bảo mật thông tin, dù là ngồi sát cạnh người lạ cũng an toàn. Về cơ bản, hiện chúng ta đang ở một quán nhậu rất lớn.
Cũng như câu chuyện ông bố sôi sục vào phòng tìm đồng hồ mà không thấy. Con trai vào tìm thì thấy. Bố hỏi: Sao con tìm được? Con trai trả lời: Con ngồi yên lặng thì mới nghe được tiếng tích tắc của nó, thì mới tìm được.
Cho nên, tôi rất thèm những lúc được ngồi một mình trong yên lặng. Lúc ấy không ham muốn gì, tâm tình không bị kích động. Bỗng nhiên tôi nhớ lại được nhiều sự việc, kiểm điểm lại được mình. Tôi có thể nghĩ được những điều hay ho mà trong vòng xoáy mưu sinh, tôi khó mà có được.
Vì vậy, với người đang có tâm tình kích động, tôi chẳng nói gì. Khi người ta giận dữ, khi dục vọng gào thét, khi họ đang ghen tức đố kỵ, hay sợ hãi bất an, hay vui sướng cuồng điên, nói chung nhân tâm các loại đủ cả, thì trong đầu người ta có hàng ngàn tiếng nói tranh nhau giành ảnh hưởng. Lúc ấy mình nói làm sao lọt tai được. Lúc ấy, một cái vỗ vai thân ái với người đủ thân tình có khi lại có tác dụng hơn.
Bình yên không phải là đứng giữa một khoảng trời không giông tố, mà là khi ở giữa giông bão ta vẫn thấy lòng bình yên. Con người ta bước trên đường đời của mình thường mải mê kiếm tìm hạnh phúc và bình yên trong vật chất, mà quên mất rằng đôi khi hạnh phúc và bình yên lại phụ thuộc vào chính tâm hồn và trái tim của mình. Muốn tìm kiếm bình yên thì chẳng cần đâu xa đến ngàn vạn dặm đường, mà đầu tiên phải giữ cho tâm hồn và trái tim mình bình yên trước đã. Mời các bạn cùng xem qua và suy ngẫm những dòng status bình yên cùng những câu danh ngôn hay về sự bình yên sau đây.
Mong bạn có hơi ấm trong nhà tuyết, dầu trong đèn dầu và sự yên bình trong trái tim.
Con người sẽ nhẹ nhõm và vui vẻ khi dồn tâm sức vào công việc và nỗ lực hết mình; nhưng điều anh ta đã nói hay đã làm sẽ không cho anh ta sự yên bình.
Mỗi người đều phải tìm thấy sự yên bình từ bên trong bản thân mình. Và sự bình yên thật sự không thể bị ảnh hưởng bên ngoài tác động.
Mọi thứ đều chứa đựng điều bí ẩn, thậm chí cả bóng tối và sự câm lặng, và tôi học được rằng cho dù tôi ở trạng thái nào, tôi cũng có thể yên bình.
Khi ta cảm thấy yêu thương và tử tế với người khác, điều đó không chỉ làm người khác cảm thấy được yêu thương và chăm sóc, mà còn giúp ta tìm được hạnh phúc và bình an trong nội tâm
Tác giả: