Cao nhân thực thụ ai cũng biết 2 bài học thiết thực này

( PHUNUTODAY ) - Hãy đọc 3 mẩu chuyện dưới đây và suy ngẫm. Chúng sẽ trở thành những bài học quý báu dành cho mỗi người

1. Tranh cãi

Có hai người đàn ông nọ cãi nhau một trận nảy lửa, cãi cả ngày vẫn không phân được thắng thua. Nội dung cuộc cãi vã chẳng có gì, một người nhất quyết cho rằng 3 × 8 = 24, người còn lại thì nhất định bảo vệ quan điểm 3 × 8 = 21.

Nhận thấy cãi nhau hoài không có kết quả, họ quyết định đưa sự việc ra quan huyện nhờ xử hộ.

Quan huyện nghe xong câu chuyện, giọng nghiêm nghị: "Lôi người nói ba tám hai mươi tư kia ra đánh 10 roi."

Người này nghe quan huyện phán như vậy, vô cùng bất mãn, bởi vì rõ ràng mình đã nói đúng, tại sao lại bị lôi ra đánh. Anh ta liền vặn hỏi lại quan huyện: "Đại nhân, rõ ràng là anh ta ngu, tại sao lại đánh tôi."

Quan huyện nghe xong chép miệng, trả lời: "Anh có thể cãi nhau cả một ngày với người đã nói ba bảy hai mươi mốt, còn nói mình không ngu sao? Không đánh anh thì đánh ai?"

Lời bình

Nhà văn Mark Twain từng nói: "Đừng bao giờ tranh cãi với một thằng ngu. Vì khi đó nó sẽ kéo ta xuống ngang với trình độ của nó và đánh bại ta bằng kinh nghiệm ngu lâu năm".

Thật vậy, khi đọc xong câu chuyện trên không ít người hẳn cười bò vì sự hài hước. Thế nhưng, đằng sau nó lại là một hàm ý sâu xa: Chớ nên phí hoài công sức để tranh cãi với người không hiểu đạo lý.

Trên đời, có rất nhiều kẻ cố chấp, hiếu thắng, rõ là mình sai nhưng vẫn cãi bất chấp đạo lý. Họ không quan tâm đến nội dung của cuộc nói chuyện và lý lẽ lập luận ra sao, mục đích của những người này chỉ có một - đó là chiến thắng. 

Khi người khác đã không còn nói chuyện đạo lý, bất chấp lý lẽ, lẽ nào chúng ta vẫn tình nguyện bỏ công sức, thời gian ra tranh cãi đúng sai với họ? Làm như thế, người chịu tổn thương nhiều nhất sẽ chính là bạn, bởi bạn có nói thế nào, cũng không bao giờ nói lại được một cái miệng chỉ biết nói lung tung.

Tranh cãi với người không cùng đẳng cấp chính là hạ thấp con người và trí tuệ của bạn. Không chỉ vậy, còn ảnh hưởng tiêu cực đến cảm xúc của bạn. Tại sao phải dồn ép bản thân như vậy.?Người thông minh sẽ không làm để bản thân rơi vào hoàn cảnh này

2. Vàng hay bùn, thứ nào giá trị hơn?

Có một người cầu đạo tìm gặp một vị cao tăng xin thỉnh giáo, cao tăng hỏi anh ta: "Anh cho rằng một hạt vàng và một đống bùn, thứ gì tốt hơn?"

Người cầu đạo đáp: "Tất nhiên là vàng rồi!"

Vị cao tăng mỉm cười, nói tiếp: "Vậy nếu anh là một hạt giống thì sao?"

Lời bình

Khi chúng ta ngưỡng mộ người khác có cuộc sống sung sướng, sang trọng, ăn ngon mặc đẹp, chúng ta lại quên không suy nghĩ rằng, liệu những thứ đó có phù hợp với bản thân mình trước giờ vốn sống chất phác, giản dị, tự tại hay không; giả dụ đặt mình vào trong cuộc sống nhung lụa đó, mình có thực sự tiếp nhận được hay không, có thể vui vẻ thực sự hay không.

Tĩnh tâm suy nghĩ, mới phát hiện, những gì phù hợp với mình nhất mới là thứ tốt nhất. Vì thế, chúng ta không cần thiết phải ngưỡng mộ hạnh phúc trong nhung lụa của người khác, bởi có khi, nó chẳng phù hợp với mình.

Không nên việc gì cũng lôi ra so sánh, sẽ tránh được việc đánh mất tâm hồn. Sống có nguyên tắc, biết mình biết ta, sống tốt cuộc sống của mình, tận hưởng từng khoảnh khắc ở hiện tại, đó mới là thứ chúng ta cần theo đuổi.

Trên thế giới này không có cái gì là xấu, tốt tuyệt đối. Chỉ cần phù hợp với chúng ta, đó sẽ là thứ tốt nhất.

Tác giả:

Tin nên đọc