Chạnh lòng câu chuyện người vợ cụt 2 chân chăm chồng liệt nửa người suốt 5 năm

( PHUNUTODAY ) - Người phụ nữ không có chân, phải di chuyển bằng đầu gối lót trên đôi dép cao su tự chế nhưng suốt 5 năm qua vẫn tần tảo chăm sóc người chồng bị liệt ở bệnh viện.

Hai con người, một số phận

Thông tin trên Dân Việt, anh bị liệt nửa người, hậu quả của một vụ tai nạn thảm khốc, có một đời vợ và hai đứa con nhỏ. Còn chị đôi chân bị cắt cụt gần đến đầu gối do biến chứng sau một cuộc phẫu thuật. Nhưng mặc cho số phận éo leo, sự ngăn cấm của gia đình, họ vẫn đến với nhau như một kết thúc có hậu của chuyện tình cổ tích.

Từ vài năm nay, nhiều bác sĩ, y tá của bệnh viện 108 (Hà Nội) không còn xa lạ gì với hình ảnh một người phụ nữ nhỏ thó với đôi chân không còn lành lặn vẫn ngày ngày tần tảo đi dọc các hành lang bệnh viện để chăm sóc người chồng bị liệt nửa người. Đó là chuyện tình đẹp như cổ tích của chị Nguyễn Thị Đào và anh Dương Văn Cường (Phú Bình, Thái Nguyên).

Gặp vợ chồng chị Đào giữa trưa hè tháng 8 oi ải, khi chị vừa đi chuẩn bị bữa trưa cho chồng. Tuy nhiên, khi ánh mắt nhìn xuống cơ thể không còn lành lặn của anh, chị nghẹn ngào: “Vụ tai nạn cách đây 14 năm khiến anh bị đứt ruột, hỏng 1 bên thận, gãy 2 xương sườn và liệt tuỷ sống.

Tiếp lời vợ, anh Cường kể, sau vụ tai nạn giao thông thảm khốc ấy anh phải nằm điều trị ở viện hơn 1 năm rồi trở về nhà với sự chăm sóc của người vợ đầu. Tuy nhiên ít lâu sau người vợ bỏ đi cắt đứt mọi liên lạc, để lại anh và hai đứa con thơ không người chăm sóc.

Còn chị Đào, một người phụ nữ bị tật nguyền bẩm sinh. Năm 20 tuổi trải qua một cuộc phẫu thuật giúp đôi chân của chị có thể đi lại bình thường. Thế nhưng niềm vui ấy chỉ kéo dài chẳng bao lâu. 10 năm sau vết thương ở chân bị nhiễm trùng khiến bác sĩ chỉ định chị phải cắt ngang bắp chân.

 Do bị hoại tử, chị Đào phải chấp nhận mất đôi chân của mình

Cũng giống như anh Cường. Sau khi bị cắt cụt hai chân, người chồng trước của chị Đào cũng rời bỏ 3 mẹ con chị bặt vô âm tín.

Trở lại mối lương duyên như cổ tích với chồng, chị Đào tâm sự, 2 người đến với nhau như một định mệnh.  Họ gặp nhau trong một lần đi bán tăm ở chợ, rồi đồng cảm với hoàn cảnh của người còn lại họ quyết định cùng dọn chung về một nhà sinh sống. Vượt qua mọi rào cản từ phía gia đình.

Vài năm trở lại đây, sức khoẻ của anh Cường ngày một yếu hơn, thời gian nằm viện cũng nhiều hơn. Hai vợ chồng vẫn nói đùa với nhau rằng họ ăn cơm viện còn nhiều hơn cơm nhà.

Chuyện tình cổ tích của chị Đào - Anh Cường khiến nhiều người thán phục

Điều ước của 2 vợ chồng dù thế nào cũng không đầu hàng số phận

Theo Thời đại, cơ thể anh Cường mang đầy dấu vết của những cuộc phẫu thuật từ tai họa ập đến năm 2003: Vết sẹo dài mổ nối ruột, vết mổ sỏi thận,... Mới đây nhất anh phải tiến hành nạo phần thịt hoại tử bên trong khiến cơ thể đau đớn, nhiều đêm thao thức không thể chợp mắt. Túc trực bên giường bệnh của chồng, chỉ cần anh gọi chị Đào liền tỉnh giấc chăm sóc, hỏi anh đau ở đâu hay cần gì.

"Trong cuộc sống, không ai toàn vẹn cả. Mình không may bị thế này nhưng lúc nào cũng phải lạc quan lên, nghĩ tới mấy đứa con mà cố gắng sống để chúng còn có bố", anh Cường bộc bạch.

 Hàng ngày chị Đào nhận những công việc vặt về làm kiếm thêm thu nhập

Những lần chồng chuẩn bị lên bàn mổ, chị Đào lại phải ký vào giấy cam kết. Dù không còn là lần đầu tiên nhưng chị vẫn thấy run... "Khó khăn thì mình phải khắc phục thôi, chứ nhà bây giờ cũng chẳng có ai. Chỉ mong lúc đi có 2 vợ chồng, khi về vẫn còn cả 2", chị Đào thổ lộ.

Những ngày ở viện chăm sóc chồng, chị Đào giống như một người y tá riêng của anh Cường vậy. Được y tá hướng dẫn những bước cơ bản, chị có thể tự thay băng cho anh nếu không có gì nguy hiểm. Đây đã trở thành một công việc hàng ngày, chị làm đến mức thuần thục. Dẫu sao chị vẫn muốn chính mình sẽ là người ở bên, quan tâm chăm sóc người chồng của mình.

Trong khoảng thời gian anh Cường nằm viện, chị Đào vẫn tranh thủ đi chợ bằng đôi chân bị cắt ngang bắp đó. Theo lời các bác sĩ, nếu chị tiếp tục di chuyển như hiện tại thì đầu gối sẽ nhanh chóng bị hỏng và khả năng cao phải cắt bỏ. Được biết chi phí bỏ ra để có được đôi chân giả là 300 triệu đồng, hai vợ chồng nhìn nhau như chẳng dám mơ tới.

"Số tiền đó là quá sức với anh chị. Chị chỉ mong anh nhanh chóng bình phục để ra viện. Còn đôi chân trụ được ngày nào hay ngày ấy", chị Đào tâm sự.

 Với đôi chân không lành lặn, chị Đào vẫn tự mình làm mọi việc

Đôi chân đặc biệt của chị Đào đã cùng chị đi suốt 5 năm kể từ ngày làm vợ anh Cường nhưng chưa bao giờ chị than phiền hay kêu la. Chị bảo chị không hy vọng gì cả, chỉ biết 2 vợ chồng sẽ nương tựa vào nhau đi qua những ngày nắng cũng như những ngày mưa.

Vẫn dọc hàng lang bệnh viện, đôi chân chị Đào chưa bao giờ biết gục ngã, vẫn đều đặn đi đi về về mỗi ngày.

Tác giả: Minh Khánh