Câu chuyện này xảy ra cách đây 15 năm về trước. Hôm đó là trưa ngày 28/11/2003, thầy giáo Lưu của Trường đào tạo lái xe ở thành phố Cửu Giang mua về nhà một con chó đã chết, căn dặn đầu bếp nấu thịt chó vào bữa tối để thết đãi mọi người.
Khi món ăn được chế biến xong, mùi thơm nức mũi tỏa ra khiến đàn chó con mới đẻ ở gần đó cũng mon men tới gần. Thấy đàn chó con có vẻ thèm thuồng, mọi người liền gắp cho chúng một miếng thịt.
Nhưng đúng lúc ấy, chú chó mẹ tên là Trại Hổ đột nhiên xông với, trừng mắt và gầm gừ đe dọa đàn con của mình. Dáng vẻ dữ tợn của Trại Hổ khác hẳn so với tính cách hiền hòa thường ngày. Hai móng của nó giữ chặt miếng thịt trên mặt đất, cương quyết không cho đàn chó con đụng vào.
Một chú cún con không hiểu chuyện gì, liền tiến đến dụi đầu vào người mẹ nó. Thế nhưng Trại Hổ không chút mềm lòng mà hất mạnh nó ra phía ngoài cửa. Những chú chó khác thấy mẹ nổi giận liền lập tức nhao nhao bỏ chay.
Trại Hổ tiếp tục hướng về phía miếng thịt dưới đất, không ngừng sủa lớn. Nhưng mọi người chẳng mấy ai chú ý tới điều bất thường ấy.
Lúc này, Trại Hổ càng tỏ ra gấp gáp. Nó hướng về phía nồi thịt sủa inh ỏi, cuống quýt đi vòng quanh đó như muốn nói điều gì.
Bấy giờ, các nhân viên nhà bếp nghĩ Trại Hổ đang đói nên gắp thêm cho nó mấy miếng. Nào ngờ nó chỉ giữ chặt miếng thịt dưới móng, chẳng những không buồn ăn mà còn tiếp tục sủa lớn.
Vì công việc quá nhiều, lại không hiểu chú chó muốn nói gì, mọi người đều bỏ ngoài tai tiếng sủa của Trại Hổ mà không biết đó là lời cảnh báo nguy hiểm.
Trại Hổ cạ chiếc mũi ẩm ướt của mình hôn lên từng đứa con. Nó thè lưỡi liếm sạch vết bẩn cho chú chó bé nhất trong đàn, ánh mắt rưng rưng như sắp khóc.
Ngay sau đó, nó lao đến phía trước đám người, dụi đầu vào chân họ. Nhưng vẫn chẳng ai hiểu chú chó muốn ám chỉ điều gì.
Bỗng nhiên, Trại Hổ ngồi trên mặt đất kêu lên thảm thiết. Kêu đến tiếng cuối cùng, nó cúi đầu ăn một mạch hết ba miếng thịt.
Không tới 10 phút sau, Trại Hổ đau đớn lăn lộn trên nền đất. Nó liên tục co giật và chảy máu, chẳng bao lâu sau thì chết.
Hóa ra, số thịt chó chuẩn bị cho bữa ăn hôm đấy bị nhiễm chất độc. Trại Hổ đã dùng mọi cách để ngăn mọi người và đàn con của mình ăn thịt, nhưng vì không ai hiểu ý, nên chú chó ấy đành hy sinh tính mạng của mình để cứu mọi người.
Sau khi Trại Hổ chết, chủ nhân của nó là vợ chồng ông Phó Văn Khải đã đem chôn chú chó dũng cảm ấy sau vườn nhà.
Biết được câu chuyện chú chó hy sinh tính mạng cứu một lúc hơn 30 người, Giám đốc Nghĩa trang Hạ Gia Sơn là ông Trương Kháng Ninh đã tìm tới nhà vợ chồng ông Khải và ngỏ ý muốn đưa Trại Hổ tới an táng tại nghĩa trang thành phố Cửu Giang.
Ông Trương Kháng Ninh xúc động chia sẻ:
"Vạn vật trên đời rồi sẽ có ngày mất đi, thứ lưu lại vĩnh viễn chính là tinh thần. Lẽ nào tinh thần xả thân cứu người của Trại Hổ không đủ để tất cả chúng ta kính nể hay sao?".
Đây cũng là một câu chuyện có thật tại Ấn Độ về chú chó anh dùng.
Theo tờ Deccan Chronicle, một vụ việc được cho là kinh hoàng đã xảy ra tại ngôi làng Sebekapur, huyện Gajapati, bang Odisha, Ấn Độ vào thứ hai đầu tuần này. 4 con rắn hổ mang núi đã cố gắng đột nhập vào nhà của Dibakar Raita để tìm chỗ trú ẩn khô ráo. Cuộc viếng thăm của những vị khách không mời này báo hiệu một mối hiểm nguy khôn lường đang rình rập trong gia đình.
May mắn thay, chú chó giống Doberman nhà họ đã đánh hơi và lùng sục ra được những "mầm mống tử thần" kia. Một cuộc chiến kinh hoàng đẫm máu đã diễn ra. Chú chó dũng cảm không màng sống chết, lao vào cắn nát bầy rắn độc. Bảo vệ chủ nhân được an toàn, song chú chó cũng không qua khỏi vì những vết cắn thấm đầy nọc độc của rắn hổ mang núi.
Mặc dù sự việc đã xảy ra được vài hôm, song các nhân chứng của cuộc chiến đấu đó vẫn không thoát khỏi cảm giác rùng mình khi kể lại. Kể cả gia đình Dibakar Raita, họ vẫn còn thấy sốc nặng và chưa hết bất ngờ với sự việc trên.
Tác giả: