5 điều quyết định phúc phận của đời người

( PHUNUTODAY ) - Sống tự tại, ung dung, không ngưỡng mộ người, cũng chẳng xem thường ai. Đời người cũng chỉ cần có vậy. Mà quyết định phúc phận đời người, cũng chỉ cần hội đủ 5 yếu tố này.

Thứ nhất: Tự tin

Có chỗ hơn người thì cũng chớ nên kiêu ngạo.

Gặp người hơn mình cũng đừng vì thế mà ủy khuất, đau thương.

Ngoài núi còn có núi cao hơn.

Chớ hạ thấp mình thấp quá, cũng chớ đánh giá bản thân quá cao.

Chặng đường dẫu gió sương hãy ngẩng đầu mà bước tới.

Chân cứng thì đá phải mềm, khi tâm đã đủ lớn thì kỳ tích sẽ xuất hiện.

Tự tin đón nhận lời chê bai của thiên hạ.

Tự tin không ngừng hoàn thiện bản thân.

Ấy phải chăng mới là người hạnh phúc nhất?

Sống tự tại, ung dung, không ngưỡng mộ người, cũng chẳng xem thường ai. Đời người cũng chỉ cần có vậy. (Ảnh minh họa)

Thứ hai: Thiện lương

Niềm vui của kiếp nhân sinh, hóa ra lại đến từ sự lương thiện.

Muốn có vận khí tốt, hãy học cách làm người thiện lương.

Một trái tim nhân hậu có thể thắp sáng tình người.

Một cử chỉ quan tâm chân thành có sức lay động hơn cả vạn ngàn câu nói.

Đối với người thân thì yêu thương, gần gũi.

Đối với bằng hữu thì nghĩa khí, thực thà.

Đối với người lạ thì công bằng, trân trọng.

Trước sau đều là nghĩ cho người trước, nghĩ về mình sau.

Thiện đãi với người âu cũng là trân quý chính mình vậy.

Thứ ba: Khí chất

Người có khí chất không truy cầu được mất thường tình cõi thế nhân.

Người có khí chất lại biết xả, biết buông trong vòng danh lợi.

Biết được nhiều không phải để chiếm hữu.

Biết càng nhiều thì cũng phải buông càng nhiều.

Muôn vàn oán hận tình sầu trên đời chẳng phải cũng chỉ vì không học được chữ “buông” sao?

Người có khí chất thì thời thời khắc khắc giữ gìn nhân phẩm.

Trong xã hội vàng thau lẫn lộn, hỗn độn trắng đen, ai giữ được nhân phẩm mới mong không rơi vào đường mê lối lạc.

Hoa sen mọc giữa đất sình lầy nhưng tỏa hương thơm ngát.

Người có nhân phẩm dù nổi trôi giữa thùng thuốc nhuộm hồng trần, lẽ nào có thể đánh mất chính mình?

Người khí chất không đòi hỏi mà cũng chẳng ỷ lại vào ai.

Chỗ an toàn nhất chỉ có thể là dựa vào chính mình.

Thứ tư: Kiên cường

Dẫu chịu trăm nghìn đả kích cũng đừng chưa đánh mà bại, chưa nỗ lực đã chịu đầu hàng.

Phàm sống trên đời, kỵ nhất là tự làm tổn thương chính mình.

Cuộc đời ai chẳng có nỗi khổ tâm, ai chưa từng đổ vỡ?

Thế thì vấp ngã cũng là để mạnh mẽ vùng dậy.

Khổ đau chỉ là bước đệm của hạnh phúc tuyệt vời.

Không chịu cảnh giá rét ngày đông, sao hiểu được cái quý giá của cơn gió xuân ấm áp?

Kiên cường thì trí tuệ sẽ khai thông.

Nhẫn chịu thì tinh thần càng mạnh mẽ.

Bi lụy, u sầu rốt cuộc chỉ là tự lấy đá đè lên chân mình mà thôi.

Không tuyệt vọng sao thấu hiểu hương vị hạnh phúc hân hoan?

Không biệt ly nào đâu biết trân quý lúc tương phùng?

Thứ năm: Có hoài bão

Con đường vạn dặm bắt đầu từ những bước chân chập chững đầu tiên.

Cuộc đời đáng sợ nhất không phải sự nghèo khổ, cô đơn mà chính là sống không hoài bão.

Nào ai đánh thuế ước mơ?

Vậy cứ thử mơ ước một lần thật táo bạo xem sao.

Muốn làm việc lớn, không thể không nghĩ lớn.

Hạnh phúc chỉ có được sau khi trải nghiệm hết nỗi thương đau.

Không hoài bão thì cũng chẳng mơ gì hạnh phúc, bạn ơi!

Bởi vì xưa nay, những thứ tốt đẹp nhất luôn đến vào lúc ta chẳng bao giờ ngờ…

Tác giả: Dương Ngọc