Câu chuyện mà chị Lan Hương (Ba Đình, Hà Nội) kể dưới đây sẽ chứng minh cho chị em thấy việc phát hiện chồng ngoại tình, quả nhiên chẳng khó như vẫn nghĩ.
"Từ rất lâu tôi luôn nghi ngờ chồng ngoại tình. Trong lòng nghi ngờ nhưng bề ngoài tôi luôn chăm chút chồng và tỏ rõ sự tin tưởng dành cho anh ấy. Có lẽ vì điều này nên chồng tôi không đặt dấu chấm hỏi cho những quan tâm có phần hơi đặc biệt với chồng so với giai đoạn trước. Hoặc cũng có thể vì mối quan tâm của anh ta không phải là tôi nữa nên anh ta không còn nhận ra sự nghi ngờ trong tôi.
Hôm ấy như mọi lần chồng tôi đi nhậu về khuya. Lần này anh say thực sự. Đã rất lâu rồi chồng tôi mới say như thế. Anh trở về trong trạng thái mềm nhũn người. Tôi dìu chồng vào và thay đồ cho anh. Đương nhiên tôi rất tức giận dù lý do đã được anh thông báo từ trước là đi tiếp khách. Thay đồ cho chồng tôi không vui vẻ tẹo nào. Lúc ấy chồng tôi lại đòi "gần gũi" vợ. Tôi gạt đi vì sự khó chịu và vì mùi rượu nhưng anh liên tục đòi. Tôi miễn cưỡng đáp ứng. Đến một hành động mà tôi không thích, chồng muốn tôi làm nhưng tôi không chịu. Tôi thấy lạ vì "hành động mới" này. Tôi bèn giả vờ khóc ấm ức. "Anh muốn em giống cô ta nhưng em không thể làm được. Em cũng muốn chiều anh nhưng em thấy ghê sợ và tổn thương". Chồng tôi như bừng tỉnh khỏi cơn say. Anh ta ngồi phắt dậy đồng thời buột miệng: "Anh xin lỗi, anh đã chấm dứt rồi nhưng cô ta dùng rất nhiều chiêu để uy hiếp". Tôi nóng bừng trong người, nhưng ngay lập tức phải trấn tĩnh lại. "Thôi, em biết hết rồi, anh không phải giải thích về mình. Cái em muốn nghe bây giờ là cô ta hơn em điều gì mà hấp dẫn được anh". Và cứ thế, trong cơn lơ mơ, anh kể cho tôi nghe về cô gái kia. Sau đó tôi bảo chồng đi ngủ vì tôi đã đủ thông tin và vì chính tôi cũng rất mệt mỏi.
Theo như lời chồng tôi thì anh đã gặp cô gái kia trong một bữa tiệc của đối tác. Cô ta đã cố gắng để gần gũi. Chồng tôi thấy hấp dẫn thì đương nhiên mở cửa lòng. Họ đã gần gũi nhau vụng trộm trong vài tháng cho đến khi chồng tôi muốn dứt tình. Cô gái kia không ít lần uy hiếp vì những chứng cớ mà cô ta có trong tay. Chồng tôi vì lo sợ tôi biết nên luôn sống trong lo lắng. Hôm nay chính cô ta đã chuốc cho chồng tôi say và tiếp tục uy hiếp buộc chồng tôi phải lo cho một vị trí trong tập đoàn nếu không chuyện này sẽ đến tai tôi. Tôi hiểu có lẽ vì thế mà chồng tôi đã lo lắng quá mà nghĩ rằng tôi đã biết tất cả mọi chuyện.
Hôm ấy như mọi lần chồng tôi đi nhậu về khuya. Lần này anh say thực sự. Đã rất lâu rồi chồng tôi mới say như thế. Anh trở về trong trạng thái mềm nhũn người. Tôi dìu chồng vào và thay đồ cho anh. Đương nhiên tôi rất tức giận dù lý do đã được anh thông báo từ trước là đi tiếp khách. Thay đồ cho chồng tôi không vui vẻ tẹo nào. Lúc ấy chồng tôi lại đòi "gần gũi" vợ. Tôi gạt đi vì sự khó chịu và vì mùi rượu nhưng anh liên tục đòi. Tôi miễn cưỡng đáp ứng. Đến một hành động mà tôi không thích, chồng muốn tôi làm nhưng tôi không chịu. Tôi thấy lạ vì "hành động mới" này. Tôi bèn giả vờ khóc ấm ức. "Anh muốn em giống cô ta nhưng em không thể làm được. Em cũng muốn chiều anh nhưng em thấy ghê sợ và tổn thương". Chồng tôi như bừng tỉnh khỏi cơn say. Anh ta ngồi phắt dậy đồng thời buột miệng: "Anh xin lỗi, anh đã chấm dứt rồi nhưng cô ta dùng rất nhiều chiêu để uy hiếp". Tôi nóng bừng trong người, nhưng ngay lập tức phải trấn tĩnh lại. "Thôi, em biết hết rồi, anh không phải giải thích về mình. Cái em muốn nghe bây giờ là cô ta hơn em điều gì mà hấp dẫn được anh". Và cứ thế, trong cơn lơ mơ, anh kể cho tôi nghe về cô gái kia. Sau đó tôi bảo chồng đi ngủ vì tôi đã đủ thông tin và vì chính tôi cũng rất mệt mỏi.
Theo như lời chồng tôi thì anh đã gặp cô gái kia trong một bữa tiệc của đối tác. Cô ta đã cố gắng để gần gũi. Chồng tôi thấy hấp dẫn thì đương nhiên mở cửa lòng. Họ đã gần gũi nhau vụng trộm trong vài tháng cho đến khi chồng tôi muốn dứt tình. Cô gái kia không ít lần uy hiếp vì những chứng cớ mà cô ta có trong tay. Chồng tôi vì lo sợ tôi biết nên luôn sống trong lo lắng. Hôm nay chính cô ta đã chuốc cho chồng tôi say và tiếp tục uy hiếp buộc chồng tôi phải lo cho một vị trí trong tập đoàn nếu không chuyện này sẽ đến tai tôi. Tôi hiểu có lẽ vì thế mà chồng tôi đã lo lắng quá mà nghĩ rằng tôi đã biết tất cả mọi chuyện.
Tôi nghiệm ra, việc để phát hiện chồng ngoại tình không khó. Mấy tháng gần đây khi nhận thấy sự xao nhãng của chồng trong sinh hoạt với vợ, tôi từng tỉ tê hỏi anh những câu hỏi kiểu như: "Bạn em nó ngoại tình, giờ không biết phải làm sao?" thì thấy anh lảng tránh không nói đến. Lần khác tôi lại hỏi chồng: "Anh nghĩ sao về chuyện ngoại tình?", thì chồng tôi buột miệng: "Ai chả có lúc say nắng". Chính sự đồng tình của anh đã khiến tôi chột dạ. Lần khác tôi lại tỉ tê: "Gia đình cái Hòa nghe đâu chồng ngoại tình, sắp ly hôn đến nơi", chồng tôi lại nói "Em bảo bạn ấy tha cho chồng một lần. Ai cũng có những lúc này kia. Nhiều khi không phải vì hết yêu mà vì mắc bẫy chẳng hạn"...
Vậy khi phát hiện ra rồi, thì có nên tha thứ?
Chắc chắn rằng thật khó với điều này bởi một khi là người trong cuộc, là người vợ không ai mong muốn hay chuẩn bị cho mình một tâm lý rằng một ngày đẹp trời nào đó chồng mình sẽ có ‘’Bồ’’. Chính việc không chuẩn bị tâm lý cho mình nên các bà vợ luôn bị ‘’sốc’’ khi phát hiện ra sự thật. Một cú sốc mạnh khiến họ bị tổn thương về tâm lý nặng nề mà không dễ gì thoát ra được. Vậy, câu hỏi luôn đặt ra trong đầu họ là có nên tha thứ chồng ngoại tình?!. Một câu hỏi không dễ gì có được câu trả lời rõ ràng chỉ trong ngày một ngày hai, nhất là khi họ chưa thể bình tâm lại sau cú sốc vừa trải qua.
Người đàn ông ngoại tình vì cảm thấy thiếu thốn, hoặc thừa thãi trong gia đình, thấy mình bị vợ bỏ rơi, coi thường, và xa cách.
Một khi chồng dính líu đến bệnh ngoại tình thì tha thứ luôn là một việc làm khó nhưng rất cần thiết để cứu vãn hạnh phúc gia đình. Tuy nhiên, chuyện tha thứ cũng cần được nhìn nhận một cách khách quan, cần một sự phân tích sáng suốt trước khi đưa ra quyết định.
Chỉ nên tha thứ khi đó là lần đầu phạm lỗi. Khi bạn thực sự nhìn thấy được sự ăn năn hối hận trong con người của chồng qua từng hành động, lời nói, từng ánh mắt, cử chỉ…Tránh trường hợp vì lý do nào đó mà tha thứ nhưng lại sẵn sàng lôi tất cả tội lỗi đó lên trong những xung đột, cãi vã.
Có nhiều cặp vợ chồng, dù đã chấp nhận tha thứ nhưng mỗi khi có xung đột, họ lại gợi chuyện, làm cho “kẻ phạm tội” luôn phải ý thức về tội lỗi và mức độ “xấu xa” của mình. Như thế, cuộc sống gia đình sẽ thêm ngột ngạt và không thoát được nguy cơ đổ vỡ thứ hai.
Còn với những người có máu trăng hoa “chính hiệu” thì việc tha thứ sẽ là chuyện không cần thiết. Chỉ là một việc tốt thừa thãi mà bạn làm bởi vì đã gọi là ‘’tính’’ ngấm sâu vào máu thì “có lần này, tất sẽ có lần khác” và rồi làn khác nữa. Họ sẽ có những bài nói dối mượt mà, ngọt ngào để làm cho trái tim mềm yếu của phụ nữ lung lay, mủi lòng mà tha thứ.
Hạnh phúc gia đình luôn là điều đáng trân trọng, ngoại tình cũng là việc có thể tha thứ, nhưng tha thứ không bao giờ đồng nghĩa với việc dung túng và dễ dãi để cho hành động ấy lặp lại nhiều lần.
Tác giả: