Chỉ cần bạn mỉm cười làm tốt trách nhiệm của mình
Sống trong cõi hồng trần này thì một tâm hồn dẫu thanh tịnh cũng sẽ ít nhiều ẩn giấu dục vọng. Tấm lòng dẫu khoáng đạt cũng vẫn có những phút thê lương. Một dung mạo trẻ trung rồi cũng có ngày nhan sắc tàn phai. Ánh mắt dẫu trong trẻo cũng sẽ có lúc mờ đục.
Tình yêu dẫu khắc cốt ghi tâm rồi cũng có lúc nguội lạnh. Tính cách dẫu rất đơn điệu cũng sẽ có khi quật cường. Cuộc sống dẫu tươi đẹp cũng sẽ thoảng qua những phút trống vắng, dẫu phiêu diêu tự tại cũng sẽ có lúc thất vọng vấn vương.
Khi chúng ta nhún mình khiêm nhường lại được trao tặng may mắn và niềm vui. Chịu cúi đầu mới không bị đụng vào khung cửa, dám thừa nhận thiếu sót của bản thân mới có thể kiên cường, dám nỗ lực phó xuất mới có thể đạt được thành tựu, dám buông bỏ mới có được niềm vui.
Con đường nhân sinh của mỗi người khi đưa mắt đều trông có vẻ rất bình phẳng. Nhưng tới khi thực sự tự mình bước đi mới phát hiện có rất nhiều rãnh sâu và bùn lầy trong đó. Trong tâm chúng ta chỉ muốn rảo bước thật nhẹ nhàng, nhưng càng dấn sâu hơn mới thấy cuộc sống không hề dễ dàng như ta vẫn tưởng.
Hãy ngẩng cao đầu làm người, cúi thấp đầu làm việc, đối đãi với bạn bè bằng sự chân thành, hết lòng hiếu kính với cha mẹ. Những chuyện vụn vặt trong cuộc sống cứ để tùy duyên, thuận theo tự nhiên luôn là sự lựa chọn đúng đắn nhất.
Trong kiếp người có những điều muốn tránh cũng không thể tránh, muốn lui cũng chẳng thể thoái lui. Nhưng khi buông tay mặc cho số phận an bài, chỉ cố gắng làm tốt nhất theo khả năng của mình bạn sẽ phát hiện ra kỳ thực cuộc sống luôn giấu sẵn những món quà, chỉ chờ bạn vượt qua là sẽ trao cho bạn nhiều thứ hơn bạn có thể tưởng tượng.
Cõi hồng trần thế tục như con nước cuồn cuộn chảy về Đông, một đi không trở lại. Dù buồn vui cũng không có đường lui, dù yêu hay ghét cũng chẳng thể quay đầu. Hãy cứ mỉm cười làm tốt trách nhiệm của mình.
Chỉ cần ánh mắt bạn luôn hướng về một nơi tốt đẹp, không đòi hỏi, không oán giận, luôn nhìn sâu vào trong trái tim mình, chọn cho mình một tâm thái phù hợp bạn sẽ được thảnh thơi giữa cuộc sống bộn bề, đầy lo toan.
Thiên địa mênh mông, cuộc sống đã từng có biết bao điều nuối tiếc
Nếu như có ai đó hỏi rằng, điều gì là quan trọng nhất cuộc sống này?
Bạn và tôi, chúng ta mỗi người đều có câu trả lời khác nhau.
Người cơ hàn coi trọng ăn no mặc ấm, người trẻ tuổi cầu công danh sự nghiệp, người trung niên mong có người chăm sóc lúc xế chiều.
Cảnh giới khác nhau có nhận thức khác nhau, trên đời này có vô số điều vẫn đợi chúng ta thể ngộ.
Đôi khi, con người ta chỉ đến khi mất đi những gì mình đang có, thì mới cảm nhận được sự trân quý vĩnh hằng của nó.
Ví như đối với người khiếm thị, thì điều quan trọng nhất chính là ánh sáng.
Đối với người khiếm thính, thì âm thanh lại là điều họ ngày đêm mong tưởng.
Nhưng với một người khỏe mạnh bình thường, những điều đó lại quá đỗi tầm thường, thậm chí là không hề trân quý.
Chỉ đến khi mất đi tất cả, họ mới hiểu ra rằng tiền bạc, danh vọng, hết thảy chỉ là vật ngoài thân.
Thiên địa mênh mông, cuộc sống đã từng có biết bao điều nuối tiếc, cũng có biết bao người oán trời trách đất rằng ông Trời sao quá bất công.
Cuộc sống mười phần thì có đến bảy, tám phần không như ý.
Tuy nhiên đến một lúc nào đó, đến một giai đoạn nào đó, chúng ta sẽ nhận ra rằng: Vốn dĩ không cần phải oán trời, trách đất, chúng ta vẫn có thể sống yên vui, thậm chí là sống yên vui hơn nhiều so với việc sống trong oán hận.
Hãy sống thật an nhiên
Cuộc sống bộn bề, mỗi người đều dần dần bận rộn với những thứ như cơm áo gạo tiền, cuốn chúng ta vào chốn hồng trần với danh lợi tình đeo bám.
Chúng ta không thể dừng lại bởi những suy nghĩ được mất, buồn vui dẫn dắt.
Dần dần tâm hồn chúng ta, không biết tự khi nào đã trở nên trống trải, một đời bận rộn cuối cùng là vì đâu?
Mục đích chân chính của kiếp người là gì?
Người người đều mỏi mòn tìm kiếm cho mình câu trả lời, và mỗi người cũng có những cách nghĩ khác nhau.
Sống ở trên đời, vạn vật đều không thể thiếu được ánh nắng mặt trời, cũng như chẳng thể thiếu đi không khí và nước.
Chúng ta cũng chẳng thể thiếu đi tiêu chuẩn thiện ác làm người.
Con người là anh linh vạn vật, vậy nên cũng cần phải có tiêu chuẩn để làm người, chẳng thể thị phi bất phân.
Có câu: “Trời sinh ta ra ắt có chỗ dùng” cũng chính là ý đó, đôi khi chúng ta thấy cuộc sống tẻ nhạt vô nghĩa, nhưng từ một góc độ khác, chúng ta lại đóng vai trò vô cùng quan trọng với những người xung quanh.
Vậy nên, làm người khi nhìn thấu được quy luật của kiếp nhân sinh, nhìn thấu được và mất, hiểu ra được vấn đề, sống với trái tim chân phương thuần tịnh, vạn sự tùy kỳ tự nhiên, ắt sẽ có một đời an nhiên tự tại.
Tác giả: Minh Ngọc
-
Những chuyện chưa biết về cuộc giải cứu đội bóng nhí qua lời kể của "em út" đội bóng
-
7 tầng khẩu nghiệp con người cần biết để tránh tạo nghiệp cho con cháu về sau
-
Tuổi trung niên muốn hạnh phúc hãy nhớ kĩ 3 loại bạn không nên kết giao và 3 việc tuyệt đối không nên làm
-
Chữa khỏi đau nhức xương khớp lâu năm từ bài thuốc với chân gà hiệu quả bất ngờ
-
Đời người vì quá bon chen, nên mang gánh nặng thấp hèn thế gian