Tôi quen Tùng khi đang học năm 3 đại học. Ấn tượng đầu tiên của tôi về anh là một người chín chắn, lịch lãm và phong trần.
Tùng quê ở Hải Phòng nhưng anh lên Hà Nội làm ăn, anh giúp đỡ tôi rất nhiều trong việc học hành cũng như cuộc sống hằng ngày. Chẳng bao lâu sau thì chúng tôi yêu nhau và nửa năm sau đó thì hai đứa dọn về sống chung.
Tùng làm lái xe nên anh đi nhiều, tuy vậy nhưng tôi luôn tin tưởng anh tuyệt đối bởi anh luôn yêu thương và chăm sóc tôi chu đáo mỗi khi hai đứa ở gần nhau.
Nhưng chẳng ai ngờ được, một ngày, tôi nhận được điện thoại của một người tự nhận là vợ anh. Người phụ nữ này nói, anh và cô ta đã cưới nhau được hơn 3 năm và có một cô con gái hơn 1 tuổi.
Tôi nghe điện thoại mà run rẩy đến đứng không vững. Cảm giác choáng váng vô cùng, tôi không thể nào tưởng tượng ra một chuyện tày trời như thế. Người phụ nữ nói, cô ta biết tôi chỉ là người bị hại nên biết chuyện đã lập tức điện cho tôi, hỏi có phải anh Tùng nói đi công tác với sếp không?, thực ra nhà anh có giỗ, và anh mới về nhà ngày hôm qua.
Tôi choáng tới xây xẩm mặt mày... Tắt điện thoại rồi, tôi nằm khóc không còn biết trời đất gì nữa.
Hôm sau Tùng lên, tôi mang mọi chuyện ra chất vấn, sau một hồi quanh co, Tùng thú nhận mọi chuyện. Anh nói anh và vợ kết hôn do bố mẹ anh ép buộc, ai người không có tình cảm nên sống không hạnh phúc. Từ gần 2 năm nay đã sống ly thân, anh không còn ngủ chung với vợ nữa rồi. Chỉ chờ con gái anh lớn hơn chút là chia tay. Tùng nói, anh giấu tôi là vì quá yêu tôi, mong tôi tha thứ và cho anh cơ hội.
Tôi đau đớn và căm hận anh vô cùng, nhưng vì quá yêu anh nên tôi nuốt nước mắt bỏ qua.
Ảnh minh họa |
Một ngày, người phụ nữ đó lại điện cho tôi, chị ta hẹn gặp tôi. Thú thật, tôi sợ lắm, bao nhiêu vụ đánh ghen, tạt axít các thứ khiến tôi lạnh gáy, nhưng không hiểu vì lý do gì, tôi vẫn gật đầu chấp nhận.
Ngồi trong quán cà phê đối diện với chị, tôi thấy vợ anh khác hẳn với những gì tôi nghĩ. Chị xinh, hiền lành, nhìn rất có học thức và trên mặt phảng phất nét u buồn...
Chị nói, không biết Tùng đã nói gì với tôi, nhưng chị muốn gặp tôi để nói rõ, để tôi tránh đi vào vết xe đổ của chị. Rằng ngày xưa chị cũng từng trẻ trung, xinh đẹp, bao nhiêu người theo đuổi, nhưng vì thấy anh chân tình nên gật đầu đồng ý. Nhưng cưới nhau về bao nhiều thứ phải lo, chị không dành thời gian cho anh nhiều như trước, anh đổ đốn rượu chè, cờ bạc, gái gú... Bỏ cả việc ở quê lên Hà Nội làm thuê làm mướn, cũng chẳng có trách nhiệm gì với con.
Từng lời vợ anh kể khiến tim tôi đau thắt lại. Hóa ra, người đàn ông tôi yêu lại sở khanh và tệ hại đến vậy...
Chia tay, vợ anh mỏi mệt nhìn tôi nói: "Em còn trẻ, tương lai còn dài lắm, đừng dại dột nữa em à. Đàn ông ngoại tình nhưng sẽ chẳng bao giờ bỏ vợ đâu. Em càng níu kéo, em càng làm mình tổn thương..."
Vợ anh đi rồi, chỉ còn mình tôi ngồi lại với nỗi đau không gì che lấp được, nhưng tôi biết mình phải làm gì rồi. Vợ anh nói đúng, tôi còn trẻ lắm, mọi thứ mới chỉ là bắt đầu thôi, tôi không thể đánh cược cuộc đời mình vào một người không xứng đáng.
>Khổ sở vì ngoài 50 tôi "nắng hạn" mà chồng vẫn ham muốn "vô độ" (Chia sẻ) - (Phunutoday) - Tôi không biết làm thế nào để chồng hiểu được, ở độ tuổi này, mọi ham muôn trong tôi gần như đã không còn nữa. |
>Khốn khổ, nhục nhã vì lấy phải ông chồng "vắt cổ chày ra nước" (Chia sẻ) - (Phunutoday) - Thuở mới yêu nhau, thấy anh có vẻ cũng chặt chẽ chi tiêu, tôi chậc lưỡi, thôi lấy một người thế còn hơn một người tiêu hoang... |
>2 năm sau ngày em rời bỏ tôi, ngày gặp lại khiến tôi rơi nước mắt (Chia sẻ) - (Phunutoday) - Nhìn người phụ nữ tôi từng yêu say đắm cũng là người tôi từng hận đến xương tủy, tôi vừa đau lòng vừa xót xa... |
>"Cứ ngủ với nhau là phải cưới thì tôi có cả chục đời vợ rồi" (Chia sẻ) - (Phunutoday) - Nghe những lời Quang nói, tôi chết trân tại chỗ. Hóa ra, tôi chỉ là người để anh qua đường, lợi dụng mà thôi. |
>Trót nấu nồi cơm nhão, chồng bắt hai mẹ con tôi ăn bằng hết (Chia sẻ) - (Phunutoday) - Làm vợ anh mười mấy năm, tôi chưa một ngày nào được sống yên ấm vì tính gia trưởng, có phần cay nghiệt của anh. |
>Có nhà lầu, xe hơi, bạc tỷ nhưng tôi vẫn rơi nước mắt vì cô độc (Chia sẻ) - (Phunutoday) - Nhiều khi tôi chỉ ước gia đình mình được như ngày xưa. Tuy khó khăn, tuy vất vả nhưng vợ chồng đồng lòng chung sức, sớm tối có nhau. |
Tác giả: Phạm Thị Thảo