Đàn bà 30 thèm yêu si mê nhưng cũng thản nhiên buông bỏ
Đi qua những năm tháng thanh xuân khờ dại, ả đàn bà bước sang tuổi 30 như em khao khát đến cháy lòng một giấc mộng yêu đương. Nhưng, cũng vì bởi 30, nên em sẽ thản nhiên buông bỏ nếu cuộc tình đó em không thấy đủ đầy.
Khi em nói sẽ chia tay, hẳn anh và nhiều người khác sẽ cười chê nhiều lắm. Ừ thì, đàn bà 30 tuổi, đâu có còn trẻ trung gì nữa mà hờn, mà giận với tình yêu. Người đời thường vẫn bảo, già rồi, kiếm lấy một tấm chồng đi thôi. Nhưng em chỉ mỉm cười. Nếu tuổi trẻ đã không cho em sự khờ dại để yêu bất chấp, thì giờ đây, khi đã chạm ngưỡng tuổi 30, em càng chẳng cho phép mình nhắm mắt để yêu.
Tình yêu với người đàn bà ở tuổi 30 giống như cơn mưa rào ngày hạ. Nó đến làm tươi mát tâm hồn cằn cỗi và hanh hao. Bởi thế, đàn bà 30 tuổi yêu cuồng nhiệt, yêu si mê và khát khao nhiều lắm. Trái tim từng nhiều khắc ghi những vết thương chằng chịt bởi tình yêu giờ đây càng ước ao có một tấm chân tình để nương náu.
Nếu như tuổi trẻ cho con gái sự ngượng ngùng dè dặt để yêu, thì tuổi 30 cho người đàn bà được phép yêu hết mình, yêu như thể ngày mai sẽ chẳng còn trên đời này nữa. Và em… em cũng đã yêu anh như thế. Em đã yêu anh như thể thế giới ngoài kia thu lại vào anh.
Nhưng…
Chính vì đi qua những tổn thương, chính vì khao khát một tấm lòng chân thật, chính vì tuổi chẳng còn trẻ nữa nên… đàn bà 30 dễ dàng buông bỏ tình yêu. Bởi lẽ họ không thể có khờ khạo và ngụy biện cho người đàn ông đó. Họ đủ sâu sắc và nỗi đau để nhận ra đâu là tình yêu đích thực. Và trên hết, họ đủ bản lĩnh để thêm một lần nữa chạm khắc vào tim một cuộc tình dang dở.
Xin đừng nghĩ đàn bà 30 tuổi, vớ được tình yêu thì phải cố sống, cố chết bám riết lấy tình yêu đó. Nếu đã mất ngần ấy thời gian để chờ đợi người đàn ông thuộc về mình, thì thêm một lần từ bỏ và tiếp tục chờ đợi cũng chẳng sao. Đàn bà 30 tuổi thèm yêu nhưng cũng thản nhiên bỏ đi tình yêu đó chẳng chút tiếc nuối.
Em chẳng còn được sự nông nổi và khờ dại để dẫu biết đối phương có không tốt cũng tìm mọi lí lẽ để bao biện cho tình yêu đó. Em như một kẻ nhìn thấu mọi nỗi niềm và cười nhạt vào gã đàn ông không đáng để em yêu. Em không thể ép nổi trái tim đã từng đau từng trải như thế nữa.
Vì vậy, hãy đến bên em như một cơn mưa tưới mát tâm hồn khô cạn. Nhưng hãy yêu đủ để ả đàn bà 30 tuổi như em dám vứt bỏ mọi đắn đo để bên anh. Bằng không, dù đã chẳng còn trẻ nữa, em cũng sẽ lại ném quách thứ tình yêu không đủ đầy đó đi… Bởi chẳng thà sống cô đơn khi không có tình yêu còn hơn là yêu mà vẫn thấy lòng đầy cô đơn.
Đàn bà 30, qua đủ những đổ vỡ để dư thừa yêu thương cho chính mình
Đàn bà, ai chẳng sợ con số 30 của tuổi tác. Đàn bà bước qua 30 là như bước sang một chặng dài của thanh xuân. Đàn bà sợ con số 30 như sợ chính giây phút tuổi trẻ sẽ rời xa mình. Cứ thế mà cuống cuồng chạy cho kịp, như thể tuổi già cứ đang muốn bổ nhào về phía họ.
Nhưng thật ra, 30 mới là độ tuổi đàn bà biết đúng giá trị của mình nhất. Cái giá cho những hợp tan ở đời là khi đàn bà đã biết yêu thương chính mình hơn bao giờ hết… Đàn bà 30, đã qua cái ngưỡng yếu mềm non trẻ
Ở những năm 20 của cuộc đời, đàn bà có cố mạnh mẽ, bản lĩnh cỡ nào cũng đầy non trẻ và yếu mềm. Có chăng đó là những năm tháng họ dần tập đứng vững trên những chông chênh ban đầu của cuộc đời đàn bà. Mà rõ ràng, đàn bà, chẳng ai sinh ra đã tự dưng mà kiên cường. Cũng từng yếu mềm đến mong manh, quấn quýt với đời mà tự mạnh mẽ dẻo dai.
Lại nghĩ, năm tháng thanh xuân có đẹp, chắc cũng vì những điều là đầu tiên. Nơn nớt đầu tiên, tổn thương đầu tiên, vì vậy mà bỡ ngỡ, mà khó quên đến khó tả. Để trải qua hết thảy, đàn bà 30 bước sang ngưỡng yếu mềm non trẻ, tự học cách mạnh mẽ khi cần, dẻo dai khi muốn. 30, vốn dĩ là độ tuổi vàng của khí chất và bản lĩnh của đàn bà.
Đàn bà 30, chắc cũng đã nếm đủ những đổ vỡ một thời. Dù ít hay nhiều, những vết thương trong lòng họ cũng đủ in hằn những năm tháng son trẻ. Đàn bà của những năm tháng 20 có thể vì một nỗi đau thất tình mà quằn quại như thiên trường địa cửu.
Để rồi khi 30, đàn bà lại thấy hóa ra đó chỉ là một vết trầy của năm tháng, nào có thể giết chết được họ. Lại hiểu, qua mỗi lần hợp tan ở đời, đàn bà lại càng trưởng thành. Rồi lại thấy âu hết thảy cũng là duyên phận, kẻ đến người đi, phân ly một đời, cũng là lẽ thường tình.
Đàn bà 30, qua đủ những đổ vợ để dư thừa yêu thương cho chính mình. Những năm tháng tuổi trẻ, đàn bà sẵn sàng làm đau chính mình vì kẻ lạ. Không màng tổn thương, chẳng cần hồi đáp. Nhưng khi chạm mốc 30, đàn bà hiểu tuổi trẻ dễ khiến con người ta lầm tưởng cách yêu đương. Cho đi mải miết là sai, tổn thương chính mình lại càng không đúng.
Đàn bà, muốn hạnh phúc, nhất định phải thương mình trước đã. Sống sao cho giá trị trăm lần. Ngày nào đó, sẽ có người dùng giá trị trăm lần đó để trân trọng ta…
Tác giả: