Về nhà sau chuyến công tác dài ngày, tôi điếng người khi nhìn thấy món ăn mẹ chuẩn bị cho vợ đẻ

( PHUNUTODAY ) - Tôi không biết nên xử lý việc này như nào nữa, cũng chỉ vì mâu thuẫn chăm con mà mẹ và vợ tôi giờ như nước với lửa.

Vợ chồng tôi cưới nhau hơn 1 năm. Vợ tôi mới sinh con được gần 1 tháng. Tôi là dân công trình còn vợ là là giáo viên. Nhà tôi neo người, bố mất sớm từ lâu, anh lại là con một, cả nhà cả cửa có hai mẹ con, từ hồi cưới vợ về nhà cửa mới không lạnh lẽo.

Vợ tôi ngoan ngoãn, hiền dịu, khéo ăn khéo nói. Tôi cũng phải theo đuổi  mãi mới nhận được cái gật đầu của cô ấy. Thời điểm đó cũng có rất nhiều người theo đuổi vợ, vì thế có được em, tôi càng trân trọng, yêu thương em nhiều hơn.

Ngày tôi đưa em về xin cưới, mẹ tôi không nói gì, bà bảo ý tôi thế nào bà làm theo đấy.

Thời gian vợ bầu bí, mẹ tôi cũng chiều con dâu, thường xuyên nấu những món ăn bổ dưỡng. Ngược lại, tôi thấy vợ cũng yêu thương, kính trọng bà thì cảm thấy rất vui.

Cứ tưởng mọi việc cứ êm đềm như thế, nhưng sau khi sinh xong, mẹ và vợ có mâu thuẫn lớn, mà nguyên nhân cũng chỉ vì chế độ ăn uống của vợ tôi. Mẹ tôi thuộc kiểu người cũ, bà chỉ tin tưởng vào kiểu ăn uống ngày xưa thời các cụ. Còn vợ thì cho rằng phải ăn đầy đủ mới có thể đủ chất cho con.

Vợ đẻ được hơn 2 tuần thì tôi phải đi công tác gấp. Dù rất buồn vì xa vợ con, nhưng công việc bắt buộc phải thế. Cũng trong chuyến công tác này, hôm trở về tôi mới biết những ngày không có tôi vợ phải vất vả thế nào.

Tôi về lúc tầm trưa, vừa đến cửa đã thấy tiếng mẹ tôi sa sả:

- Tôi thương mẹ con cô nên mới cơm nước cho ăn, giờ lại còn bày đặt chê ỏng chê eo. Cô sướng không biết đường sướng, đấy không ăn thì nhịn, lần sau đừng mong tôi hầu nữa.

- Con không có ý đấy mẹ ơi, con biết mẹ thương mẹ con con, nhưng con không ăn được nữa, cả tuần nay bữa nào cũng ăn thế này rồi... - Tiếng vợ tôi nghẹn ngào..

- Mày giỏi lắm, cãi mẹ như chém chả. Mặc thây mày ăn gì thì ăn, cháu tao, tao xót.

Tôi sợ mâu thuẫn kịch liệt hơn nên đẩy cửa bước vào. Nhìn mâm cơm của vợ, tôi xót ruột khi nhìn thấy độc một đĩa rau luộc với 1 đĩa thịt rang khô. Thấy vợ nước mắt đầm đìa, tôi vội vã dỗ dành cả mẹ, bảo mẹ cứ nghỉ đi có gì để con nói với vợ. Mẹ tôi bực dọc đi vào phòng, vợ thì ngồi nước mắt lã chã.

Lúc vợ bình tĩnh, tôi hỏi thì cô ấy nói  hơn tuần nay bữa nào cô ấy cũng ăn thế này. Không đủ chất nên ít sữa, con nó quấy khóc suốt. Hôm trước bà ngoại gửi đồ sang cho ăn, nhưng mẹ mang để hết vào tủ, bảo giờ mới sinh không được ăn.

Vợ nói cô ấy chán lắm, không nuốt nổi cơm. Hôm nay xin mẹ cho đổi món thì mẹ tức giận lên như thế.

Tôi thật sự thấy khó xử quá. Mẹ và vợ nghĩ khác nhau, cách chăm con cũng chẳng giống nhau. Tôi lại đi công tác suốt, nếu cứ thế này thì xích mích còn xảy ra nhiều. Tôi nên làm gì đây?

Tác giả: Thạch Thảo