Bị bắt tại trận, bồ của chồng vẫn hết lời khuyên ‘Anh hàn gắn với chị đi, cuộc đời em bị anh hại rồi’

( PHUNUTODAY ) - Tìm đến nhà nghỉ trong tin nhắn, tôi chủ động gõ cửa. Trước mắt tôi là người chồng đang ở trần trên người chỉ có mỗi chiếc quần đùi.

Tôi là gái miền Tây, còn chồng tôi là người Bắc, hơn tôi 7 tuổi. Vừa tốt nghiệp đại học tôi đã nhanh chóng lên xe hoa về nhà chồng vì lỡ có bầu.

Cưới xong, chúng tôi dọn một căn phòng trọ 20m2 trên Hà Nội để thuận tiện cho công việc của anh. Hàng ngày tôi chỉ ở nhà nấu cơm, dọn dẹp chờ chồng về. Thỉnh thoảng tôi nhận dịch tài liệu tiếng Trung, tiếng Anh. Sức khỏe tôi không tốt, hay nhức mỏi và choáng đầu nên không dám nhận việc nhiều. Số tiền kiếm được, tôi để dành lo cho con, toàn bộ chi phí sinh hoạt của hai đứa đều do chồng tôi lo hết.

Chồng tôi có nhu cầu khá cao. Trong khi đó, tôi vốn ốm yếu, bị thiếu máu và cao huyết áp bẩm sinh, khi mang thai lại càng mong manh hơn, chỉ bụng to còn tay chân người càng ngày càng gầy. Ngày còn yêu nhau anh ấy chăm sóc tôi chu đáo bao nhiêu thì bây giờ, khi tôi có bầu, chồng lạnh nhạt bấy nhiêu. Đi làm về là anh nằm xem tivi hay lăn ra ngủ, không buồn quan tâm đến vợ con hay giúp đỡ tôi việc nhà.

 Ảnh minh họa

Hôm trước, chồng đi công tác, tôi đang dọn dẹp nhà cửa thì nhận được tin nhắn của một người lạ. Mở tin nhắn, tôi run rẩy khi nhìn thấy hình ảnh chồng âu yếm một cô gái lạ, kèm theo đó là dòng chữ: ‘Muốn biết sự thật về anh Tú thì 5h chiều nay qua phòng 201 nhà nghỉ X’.

Tôi đã khóc cả ngày rồi đi lang thang ra đường. Tôi chỉ muốn đi, chứ không biết đi đâu. Từ lúc dọn về sống chung, tôi cứ thấy ngột ngạt, trống trải khi ở bên chồng. Hóa ra anh ấy đã hết yêu.

Tôi rút điện thoại gọi cho Linh, con bạn thân từ hồi cấp 3. Nghe câu chuyện của tôi, Linh nhanh chóng lên kế hoạch bắt tại trận để dằn mặt chồng tôi và nhân tình của anh.

Tìm đến nhà nghỉ trong tin nhắn, tôi chủ động gõ cửa. Trước mắt tôi là người chồng đang ở trần trên người chỉ có mỗi chiếc quần đùi. Thấy chồng trong hoàn cảnh này, miệng tôi cứ lắp bắp như gà mắc tóc. Còn Linh xông thẳng vào túm tóc, tát tới tấp ả hồ ly tinh kia.

Bị bắt tại trận, cô ta liên tục van xin: ‘Em xin chị, em không biết anh Tú đã có vợ. Em xin thề với chị, em yêu anh Tú thật lòng’. Rồi cô ta quay ra nói với chồng tôi: ‘Anh hàn gắn với chị đi, cuộc đời em bị anh hại rồi’.

Tôi im lặng không nói gì, kéo con bạn lặng lẽ ra khỏi phòng. Chồng cũng vội vã chạy theo tôi khóc lóc xin tha thứ. Tôi hận người đàn ông đó, nhưng còn con tôi thì sao?

Tác giả: Minh Khánh