Vì sao tổ tiên coi trọng bữa cơm hơn mọi lời giáo huấn?

( PHUNUTODAY ) - Người xưa không ngẫu nhiên đặt bữa cơm gia đình ở vị trí trung tâm của nếp nhà. Từ lễ nghĩa, nhân cách đến phúc khí lâu dài, tất cả đều được “dạy” một cách lặng lẽ qua mỗi bữa ăn chung.

Người xưa dạy con cháu rất ít bằng diễn thuyết dài dòng. Thay vào đó, ông bà xa xưa thường đặt trọng tâm vào những việc lặp đi lặp lại mỗi ngày. Trong số đó, bữa cơm được coi là nơi giáo huấn sâu nhất, bền nhất và cũng khó thay thế nhất. Không phải vì ăn uống quan trọng hơn đạo lý, mà vì đạo lý được truyền đi tự nhiên nhất khi mọi người cùng ngồi xuống ăn.

Dưới đây là những lý do cốt lõi khiến tổ tiên coi trọng bữa cơm hơn mọi lời răn dạy.

1. Bữa cơm là nơi con người học cách “biết vị trí của mình”

Trong quan niệm xưa, mâm cơm không chỉ để no bụng mà là một trật tự thu nhỏ của gia đình. Ai ngồi đâu, gắp thế nào, ăn trước hay sau đều phản ánh ý thức về vai vế, trên dưới và sự tôn trọng lẫn nhau. Trật tự này không cần nhắc nhiều, nhưng lặp lại mỗi ngày sẽ tự khắc ngấm vào hành vi.

Bữa cơm gia đình thể hiện vị trí, vai trò của các thành viên

Người xưa tin rằng, nếu một đứa trẻ quen cách ăn uống chừng mực, biết chờ đợi, biết nhường nhịn trong bữa cơm, thì khi ra ngoài đời cũng khó trở thành người cẩu thả, hấp tấp hay vô lễ. Ngược lại, mâm cơm lộn xộn thường là dấu hiệu đầu tiên của nếp nhà thiếu kỷ cương.

Chính vì vậy, bữa cơm được xem như lớp học đạo lý không bảng đen, không giáo án. Mọi lời dạy khô cứng đều trở nên thừa khi cách cư xử đã được “huấn luyện” qua thói quen hàng ngày.

2. Bữa cơm dạy cách đối nhân xử thế mà không cần nói đạo lý

Tổ tiên hiểu rất rõ một điều: con người không thay đổi vì nghe nhiều lời đúng, mà vì sống lâu trong môi trường đúng. Bữa cơm là môi trường như vậy. Ở đó, cách gắp thức ăn, cách mời, cách chia phần đều thể hiện thái độ với người khác.

Một bữa ăn có sự quan sát lẫn nhau sẽ dạy con người biết tiết chế lòng tham, biết nghĩ cho người bên cạnh và biết giữ chừng mực ngay cả khi thiếu thốn hay dư dả. Đây là những bài học mà không một lời giáo huấn nào truyền đạt hiệu quả bằng hành vi cụ thể.

Người xưa cho rằng, gia đình nào giữ được nề nếp ăn uống hòa khí thì xung đột cũng ít phát sinh hơn. Bởi khi đã quen nghĩ cho nhau trên mâm cơm, con người cũng dễ mềm lòng trong những va chạm khác của cuộc sống.

Bữa cơm gia đình dạy về cách đối nhân xử thế

3. Bữa cơm là sợi dây giữ phúc khí lâu dài của gia đình

Trong dân gian, bữa cơm chung được xem là nơi “tụ khí”. Không khí trong bữa ăn phản ánh trực tiếp vận khí của gia đình. Cơm ăn trong yên ổn, lời nói vừa phải, thái độ ôn hòa thì phúc khí dễ tụ. Ngược lại, mâm cơm đầy nhưng nặng nề, tranh cãi, lạnh nhạt thì tổ tiên cho rằng đó là dấu hiệu phúc đang tán.

Người xưa không nhìn phúc chỉ ở tiền bạc, mà ở sự yên ấm kéo dài. Bữa cơm chính là thước đo rõ nhất của sự yên ấm ấy. Vì thế, họ thà thiếu món ngon còn hơn thiếu sự hòa thuận khi ăn.

Chính từ quan niệm này, bữa cơm được đặt cao hơn mọi lời răn dạy. Lời nói có thể quên, nhưng không khí bữa ăn lặp lại ngày này qua ngày khác sẽ âm thầm định hình số phận của cả một gia đình.

4. Bữa cơm là nơi truyền giá trị sống bền bỉ nhất

Lời giáo huấn thường chỉ vang lên khi có vấn đề. Bữa cơm thì khác, nó tồn tại đều đặn, không cần lý do. Trong sự đều đặn ấy, những giá trị như biết đủ, biết ơn, tiết kiệm và trân trọng công sức lao động được truyền đi một cách lặng lẽ.

Tổ tiên tin rằng, người hiểu giá trị của bát cơm sẽ không dễ phung phí cuộc đời. Người biết trân trọng bữa ăn chung sẽ không dễ coi nhẹ các mối quan hệ. Đây là những nền tảng đạo đức không cần hô hào, nhưng lại theo con người rất lâu.

Vì vậy, trong mắt người xưa, giữ được bữa cơm đúng nghĩa là giữ được gốc rễ của gia phong. Khi gốc rễ vững, mọi lời dạy khác mới có chỗ đứng.

Bữa cơm, suy cho cùng, không chỉ nuôi thân mà còn nuôi tâm. Đó là lý do tổ tiên coi trọng nó hơn mọi lời giáo huấn. Khi mâm cơm còn ấm, đạo lý chưa cần nói cũng tự khắc hiện diện.

Tác giả: Dạ Ngân