Không ít người trong chúng ta đều khát cầu một cuộc đời hoàn mỹ. Nhưng sự thực là từ cổ chí kim, nào có ai sở hữu cuộc sống viên mãn về mọi mặt?
Trời cao sẽ chẳng dành riêng cho ai tất cả hạnh phúc trên thế gian này. Vậy nên người có được tình yêu đẹp chưa chắc đã giàu có, người nhiều tiền chưa chắc đã vui vẻ, người vui vẻ chưa chắc có sức khỏe, mà người khỏe mạnh chưa chắc đã được mọi chuyện như ý muốn.
Nhân sinh vốn không khổ ải, chỉ là chúng ta tham vọng quá nhiều mà thôi. Đời người vốn không mỏi mệt, mà mệt mỏi đến từ sự tranh giành, so đo. Cuộc sống có phiền não, không phải bởi thứ ta đạt được quá ít, mà bắt nguồn từ việc ta tham lam quá nhiều.
Thế nên, biết đủ, biết mãn nguyện là cách duy nhất để có hạnh phúc và người biết đủ chính là người tốt số nhất!
Người càng trải đời, càng biết đủ
Cổ nhân có câu: "Gia tài bạc triệu, ngày cũng chỉ ăn đến ba bữa. Nhà cửa vạn gian, đêm vẫn ngủ trên chiếc giường sáu thước".
Liệu rằng sự giàu có về vật chất có thực sự đem lại cho chúng ta vui vẻ, hạnh phúc hay không? Kỳ thực không phải!
Năm xưa, Châu Nhuận Phát từ thanh niên chẳng có lấy một xu dính túi đã trở thành tỷ phú. Nhưng trải qua bao sóng gió, ông dần nhìn thấu cuộc đời này. Vì vậy, tài tử họ Châu đem phần lớn khối tài sản khổng lồ của mình mang đi quyên góp.
Ông nói: "Tất cả số tiền ấy vốn không phải của tôi, chẳng qua là tôi kiếm được, nhưng điều ấy cũng không có nghĩa là tôi muốn sở hữu chúng".
Trong số các ngôi sao, người có vẻ ngoài giản dị nhất chính là Châu Nhuận Phát. Ông có thể thoải mái mặc một chiếc quần jean bình thường, ăn những món bình dân trong cửa hàng tiện lợi, chân đi đôi dép 15 tệ thản nhiên ra đường phố mua sắm.
Tài tử họ Châu từng nói: "Tôi cảm thấy những thứ quần áo này không phải mặc cho người khác nhìn, chỉ cần mình thoải mái là được, cho nên tôi sẽ không mua đồ đắt tiền".
Châu Nhuận Phát không ngồi xe sang, không thích đi du thuyền, càng không thuê tài xế, vệ sĩ. Mỗi khi ra ngoài, ông chỉ thích dắt tay vợ mình, cùng những người bình thường đi xe buýt, tàu điện ngầm, ca nô…
Vì thế mà người Hồng Kông thường truyền tai nhau câu nói:
"Muốn gặp các minh tinh lớn, phải đến những trung tâm mua sắm xa xỉ, nhưng muốn gặp Châu Nhuận Phát thì hãy đi tàu điện, đứng ở trạm xe buýt, ghé thăm chợ đồ ăn là có thể nhìn thấy".
Bản thân ngôi sao này từng chia sẻ: "Mỗi người có định nghĩa khác nhau về sự vui vẻ. Với người khác, niềm vui của họ có thể đến từ việc kiếm nhiều tiền, ngày ngày ăn bào ngư quý giá, đi xe sang, chơi golf…
Còn niềm vui của tôi đến từ sự bình thản và giản đơn, thân thể không đau ốm, bệnh tật đã là phúc phần lớn nhất mà ông trời ban cho rồi.
Lý tưởng của tôi là được làm một người bình thường và vui vẻ. Khi càng trải đời, bạn sẽ phát hiện ra rằng, khó khăn chân chính trong cuộc đời không phải là kiếm được bao nhiêu tiền, mà là làm cách nào để giữ cho mình một cuộc sống thanh thản, bình dị nhưng vẫn vui vẻ".
Những người càng từng trải sẽ càng biết thỏa mãn. Bởi họ hiểu hơn ai hết một chân lý: Hạnh phúc thực sự không nằm ở việc có bao nhiêu tài sản, mà nằm ở một nội tâm vui vẻ mãn nguyện.
Biết đủ là phúc
Trong cuộc sống, có rất nhiều thời điểm người ta luôn cảm thấy không thỏa mãn, công danh, sự nghiệp không được như ý. Vì thế, họ oán trách trời bất công, oán giận cha mẹ không cho họ một hoàn cảnh sống sung túc, thuận lợi. Đối với đời sau, họ lại oán trách con cái không được giỏi giang, thành đạt như mong muốn. Nhưng hết thảy những bất mãn đó đều có nguyên nhân từ việc con người không biết đủ mà ra.
Vì sao con người không biết đủ? Đây chính là do dục vọng, lòng tham muốn, là những mong ước hoang tưởng hay những đòi hỏi không thực tế sinh ra.
Dục vọng của con người là vô biên nên con người luôn không biết đủ. Kỳ thực, “không biết đủ” là một loại tâm lý tối nguyên thủy của con người, còn biết đủ là một loại lạc quan và cách ‘giải vây’ của tư duy lý tính.
“Biết đủ” và “không đủ” kỳ thực là một quá trình lượng hóa. Ở vào những niên đại khác nhau, hoàn cảnh khác nhau, giai tầng khác nhau, độ tuổi khác nhau, kinh nghiệm cuộc sống khác nhau, thì “biết đủ” và “không đủ” luôn có sự chuyển hóa lẫn nhau.
Ví như, khi còn trẻ tuổi sống nghèo khổ, có lẽ cảm giác không thấy đủ mới được xem là phù hợp. Bởi vì chỉ có như vậy cuộc sống của họ mới có sự thay đổi. Hay đối với một nhóm những người, sau một đêm trở lên giàu có, nếu cảm thấy đối với tri thức là chưa đủ thì có lẽ cuộc sống sẽ ý nghĩa hơn.
“Biết đủ” khiến con người bình tĩnh hơn, an tường, lạc quan và siêu thoát hơn. Ngược lại, không biết đủ sẽ khiến con người rối loạn. Người biết đủ sẽ phân biệt được rõ điều gì nên làm thì làm, điều gì không nên làm thì dừng lại. Sự khác biệt giữa họ chính là hạn độ. Hạn độ chính là sự đúng mực, là trí tuệ, là một loại trình độ. Người biết đủ luôn có một hạn độ nên họ không dễ phạm phải lỗi lầm và đánh mất lương tâm.
“Biết đủ” là một loại cảnh giới. Người biết đủ sẽ luôn mỉm cười đối mặt với cuộc sống. Trong mắt của người biết đủ sẽ không có điều gì là không thể giải quyết được trên thế gian này. Bởi vì họ sẽ luôn vì chính bản thân mình mà tìm kiếm một cách giải quyết phù hợp nhất, tốt đẹp nhất.
“Biết đủ” là một loại rộng lượng. Lòng dạ rộng lượng có thể dung nạp được thiên hạ, cho nên trong mắt người biết đủ, mọi sự tranh giành và đòi hỏi quá mức sẽ là không cần thiết. Cũng chính bởi vì thế mà tâm lý của người biết đủ luôn có sự cân bằng, họ luôn thấy thỏa mãn và giàu có.
“Biết đủ” còn là một loại khoan dung. Khoan dung đối với người khác, khoan dung đối với xã hội, khoan dung chính mình, như vậy mới có được một không gian sinh tồn bao la và rộng lớn. Chính vì thế mà cổ nhân mới luôn dạy: “Thấy đủ thường vui!”
Tác giả: Minh Ngọc
-
Phạm phải 3 điều "cấm kỵ" này trong giao tiếp, dẫu có tốt cũng bị bạn bè xa lánh
-
15 điều Phật dạy về đối nhân xử thế nên làm theo để cuộc sống hạnh phúc, an lạc
-
Vị Samurai và bài học nhớ đời về sự nóng giận
-
Nhớ được 11 bí quyết này, 3-5 năm sau nhất định bạn sẽ có của ăn của để, cuộc sống dư dả
-
6 đức tính vàng của người vợ mang giàu sang, phúc báo đến cho chồng, đàn ông biết giữ cả đời không lo khổ