Cô gái đừng vì “cái ngàn vàng” nhỏ bé mà đánh mất cả tương lai!

( PHUNUTODAY ) - Sinh là đàn bà đã khổ, lấy nhầm người chồng không biết thương vợ, thương con, không chấp nhận và bỏ qua quá khứ của mình còn khổ hơn.

Có lẽ, quan hệ trước hôn nhân đã không còn là một điều gì đó quá mới mẻ trong giới trẻ hiện nay, thậm trí nhiều người còn mặc định khi yêu thì phải có tình dục và nó như là một “gia vị” không thể thiếu cho “món ăn” tình yêu thêm nồng nàn, gắn bó.

Nhưng với chế độ phong kiến hàng nghìn năm, thì cái quan niệm về trinh tiết đã ăn sâu vào máu của người dân Việt Nam. Dù xã hội đang chịu ảnh hưởng của văn hóa phương Tây thì quan niệm này vẫn còn trong mỗi người, đặc biệt là người đàn ông Việt.

Bác sĩ Quang chia sẻ câu chuyện.

 Chị M.Trang là một ví dụ điển hình cho thấy xã hội quan trọng trinh tiết của người con gái như thế nào. Hẹn gặp tư vấn cho chị vào một ngày mưa tầm tã. Khuôn mặt chị hốc hác, nhợt nhạt, quầng thâm đen dưới mắt, tóc tai bị dính mưa mà chị cũng chẳng buồn chải chuốt.

 Chị ngồi đối diện tôi mà mặt cứ cúi gằm xuống, lưng thì gù gù như đứa trẻ đang mắc lỗi. Tôi hỏi chị muốn tư vấn gì mà chị chẳng nói chẳng rằng, cứ cúi mặt xuống như lúc đầu. Biết là chị gặp vấn đề về tâm lý và khó nói nên tôi phải an ủi và xoa dịu tâm lý chị. Sau một lúc chị cởi mở hơn, chị nói chị muốn được tư vấn.

Có lẽ muốn tìm một người trút hết nỗi lòng sau một thời gian kìm nén, chị nói với tôi mà như đang nói với một người bạn thân lâu năm, chị đã trút bỏ, nói tất cả mọi thứ không kiêng dè gì.

Chị kể, lúc còn là sinh viên chị có quan hệ với người yêu cũ, khi đó vì cứ nghĩ rằng người con trai ấy sẽ là người mình lấy làm chồng. Nhưng khi ra trường tính cách của người đó thay đổi, không còn ngọt ngào, và yêu thương chị như trước nữa. Hai người vẫn duy trì mối quan hệ yêu đương, được 4 năm sau thì gia đình chị dục cưới nhưng anh ta luôn tìm cách tránh né.

Nói nhiều lần mà cứ lảng đi chuyện khác và anh ta không dứt khoát nên chị quyết định hỏi thẳng anh có muốn cưới chị làm vợ không. Và đau đớn hơn khi câu trả lời mà chị nhận được lại làm ruột gan chị quặn. “Hắn” nói (nói đến đây có lẽ quá bức xúc với quá khứ đó mà chị gọi người yêu cũ là hắn): “Tôi chỉ cưới vợ còn “zin”, chứ người dễ dãi như cô thì ai mà cô chẳng ngủ cùng được”.

Nghe xong mà chị điếng người, chị khóc hết nước mắt. Sau hôm đó hắn không còn liên lạc gì với chị nữa. Và như ngầm tự hiểu, chị và hắn đã chia tay, đường ai lấy đi, không còn liên quan gì đến nhau nữa.

Nhiều cô gái hiện nay vẫn đang khổ sở vì quá khứ của mình (Ảnh minh họa).

 Vì cú sốc đó mà chị không còn tin vào đàn ông, không còn tin vào tình yêu, dù sau này có những người rất tốt theo đuổi chị. Chị không dám vì chị sợ người đến sau để ý vì mình không còn trong trắng. Chị sợ người ta lại gọi chị là loại “đàn bà dễ dãi”. Tình yêu trong chị chết dần chết mòn theo giời gian. Cho đến khi gặp anh Q., anh không đẹp trai, không giàu có nhưng cái cách mà anh quan tâm lại đem lại cho chị cảm giác chân thành, không vụ lợi.

Và đặc biệt là khi ở bên anh chị thấy mình được che chở, được bảo vệ. Thế là chị nhận lời yêu và sau 1 năm chị đồng ý lấy anh. Trong khi yêu, anh và chị không đi quá giới hạn, vì anh bảo anh muốn giữ cho chị đến ngày tân hôn. Nghe xong anh nói thế thì chị biết anh cũng là người để ý đến cái “màng” kia.

Vậy là chị càng không dám kể quá khứ của mình cho anh biết vì chị sợ trong mắt anh chị trở thành người đàn bà “dễ dãi”, không còn trinh, ai cũng có thể ngủ cùng. Chị càng sợ hơn là hạnh phúc khó khăn lắm chị mới có được lại tan như bong bóng xà phòng. Sau đó chị tránh mặt anh, anh gọi điện hay đến tận nhà chị cũng không gặp, tự nhốt mình trong phòng, không ăn uống gì, tự dằn vặt bản thân vì quá khứ sai lầm đó.

Nhưng vì quá yêu và muốn có một cuộc sống hạnh bên anh, sau nhiều ngày tưởng chừng như điên loạn chị quyết định nói chuyện thẳng thắn với anh.

Sau khi cưới, chị có gọi cho tôi để cảm ơn. Nghe giọng chị, tôi biết giờ chị đã vui vẻ và yêu đời hơn, không còn bị bóng ma quá khứ dằn vặt nữa. Và quan trọng là chị được chồng nhất mực thương yêu.

Tác giả: Minh Khánh