Vợ anh đứng trước mặt tôi khinh khỉnh: "Tôi cho không đấy, mang nhau về mà chăm sóc, xem được mấy bữa nhé"

( PHUNUTODAY ) - Tôi ngạo nghễ, cho rằng chị ta thua tôi nên mới cùn như vậy, nhưng cuối cùng tôi nhận ra anh đúng là người đàn ông không ra gì.

Ngày tôi quen anh, không hề biết anh đã có gia đình, lúc đó tôi mới đi làm được gần 1 năm, còn anh là người đã có vị trí trong công ty. Anh là kỹ sư xây dựng, tôi là đứa con gái hiếm hoi trong một công ty xây dựng toàn những đấng mày râu.

Vì công việc bận rộn, lại hay phải đi công trình các thứ nên đồng nghiệp công ty tôi không có nhiều thời gian tụ tập, buôn chuyện, cũng chính vì thế, tôi không biết quá nhiều về cuộc sống của đồng nghiệp, chưa kể phòng ban nhiều, lại đông người.

Chính anh là người quan tâm tôi trước, tiếp cận tôi trước, nhưng khi tôi nhận lời thì anh nói muốn giữ bí mật với công ty, vì ở đây mọi người hay soi mói nọ kia. Đợi một thời gian đã, tôi cũng không thích rắc rối nên đồng ý, vậy là chúng tôi hẹn hò bí mật.

Đến chừng 3 tháng sau, đột nhiên có một số điện thoại lạ gọi cho tôi, tự xưng là vợ anh. Tôi điếng cả người, chị ta thở dài rồi tiếp tục: "Tôi cũng chán gọi thế này lắm rồi, chẳng riêng gì cô đâu, anh ta đi công trình xa, không biết bao nhiêu người phụ nữ qua tay rồi".

Chị ta nói nhiều, tôi gần như phát điên. Run rẩy đến mức không thở được, tôi gọi cho anh hẹn gặp. Hôm đó anh thú nhận mọi chuyện, rằng đã có vợ con, anh nói anh không hạnh phúc, vợ anh gớm ghê, suốt ngày chỉ biết có công việc, coi thường chồng. Tôi vì yêu anh quá nên lại tin, thấy thương anh hơn, còn cùng anh nghĩ cách đối phó với vợ anh nữa.

Tôi công khai nói chuyện với vợ anh, luôn cho rằng mình là kẻ cao thượng lắm, tự cho rằng mình có thể dùng tình yêu để cứu rỗi cuộc đời anh khỏi người phụ nữ ghê gớm ấy.

Cứ như thế, qua lại một thời gian thì cả công ty biết chuyện, mọi người cũng xì xèo, nói nọ kia, đến mức tôi không chịu nổi phải nghỉ việc, xin sang chỗ mới, dù công việc không tốt bằng chỗ cũ.

Rồi bằng cách nào đó, vợ anh biết chỗ mới tôi làm, đến tìm. Lúc nhìn thấy chị ta, tôi sợ vô cùng. Cứ nghĩ chị ta sẽ lao vào đánh ghen, giật tóc, đánh tôi túi bụi như hàng loạt các vụ khác nhưng không ngờ chị ta chỉ nhìn tôi dửng dưng: "Tôi cho không đấy, mang nhau về mà chăm sóc, xem được mấy bữa nhé". Trong lúc tôi đang ngỡ ngàng thì chị ta bỏ đi. Ngay tối hôm đó, anh gọi điện cho tôi, bảo hai vợ chồng sắp ra tòa rồi.

Thời gian đó anh đến tìm tôi suốt, chiều tôi, hứa hẹn các thứ. Con thì theo mẹ, anh nói anh sẽ chu cấp cho con thôi, để sau lấy tôi về, tôi cũng đỡ bất tiện.

Anh chia tay vợ 3 tháng thì chúng tôi về ở với nhau. Được độ 1 tháng đầu vui vẻ, nhưng đến tháng thứ 2, tôi phát hiện ra anh cực kỳ lười làm việc nhà. Cứ về đến nhà là chơi điện tử, kệ tôi làm gì thì làm, rồi ham vui lắm, suốt ngày nhậu nhẹt bạn bè. Sau đó tôi còn phát hiện ra anh chơi lô đề, cơ bạc. Tháng thứ 3 sau khi cưới, anh túm tóc, tát tôi chảy cả máu mũi chỉ vì tôi gọi điện giục anh về khi anh đang đi nhậu.

Giờ thì tôi thấy ân hận lắm rồi, hóa ra ngày trước vợ anh không buồn giành chồng lại với tôi, chắc chị cũng chán quá rồi. Giờ tôi chẳng biết kêu ai, tại mình thôi, đã là kẻ thứ 3 rồi, giờ than thở cũng chỉ khiến người ta chửi thêm. Nghĩ mà chán quá, giờ tôi nên làm sao đây?

Tác giả: Thạch Thảo

Tin mới nhất