Tôi và anh quyết định làm đám cưới sau gần 1 năm yêu đương tìm hiểu. Anh hơn tôi 3 tuổi, thành đạt, gia đình cơ bản. Nhà tôi với nhà anh cũng môn đăng hộ đối, điều kiện khá thuận lợi và phù hợp để đến với nhau.
Anh là người khá gia trưởng, nóng nảy, tôi biết điều đó những bù lại anh lại rất tốt với tôi, chăm sóc yêu thương tôi từng ly từng tý, chính vì thế tôi đã gạt tất cả ra để xác định lâu dài với anh.
Anh vẫn luôn nghĩ tôi còn con gái, bởi tôi chưa bao giờ kể cho anh nghe quá khứ của mình. Trước đây, hồi học năm 2 đại học, tôi từng yêu một người và đã vượt rào với người đó. Tuy nhiên sau này vì một số hiểu lầm, hai đứa xích mích rồi chia tay. Tôi không phải đứa dễ dãi gì, đó là người đàn ông đầu tiên, sau đó mãi sau này khi ra trường tôi mới yêu anh.
Nhưng vì nghĩ tôi còn con gái nên anh lại giữ gìn cho tôi, anh luôn miệng nói sẽ chờ đến đúng đêm tân hôn. Cũng vì thế mà tôi lo lắng lắm, tôi rất sợ khi anh biết tôi không còn thì sẽ nổi giận. Mấy lần định nói nhưng cứ ngập ngừng.
Rồi đám cưới diễn ra, tôi thấy anh cưng chiều tôi hết mực thì cũng nguôi ngoai dần. Thế nhưng đêm hôm đó, khi phát hiện không có giọt máu nào trên ga giường, anh nổi giận lôi đình, chửi tôi rồi hỏi "mày ngủ với thằng nào". Tôi nói ra mọi chuyện, anh bảo nếu sớm biết thế này, đừng có mơ anh cưới tôi. Càng nghĩ tôi càng đau lòng, không biết anh yêu tôi hay yêu cái màng sinh học ấy.
Từ sau hôm đó, anh coi tôi như quân thù, cả ngày đi không nói năng với vợ một câu. Bố mẹ chồng tưởng hai đứa giận dỗi gì nên cứ bảo tôi nhịn đi, vợ chồng chưa gì đã thế thì làm sao sống với nhau lâu dài được, tôi không biết trả lời làm sao. Giờ tôi nên làm thế nào đây?