Ai cũng nói nhà là nơi để về, là chốn bình yên sau giông bão. Vì rằng ngoài kia có khổ sở ra sao, chỉ cần về với cha mẹ, bạn sẽ thấy mình được sống trong tình yêu thương chan chứa và hạnh phúc bình dị. Ở nơi đó, chúng ta đã từng ngày trưởng thành, khôn lớn. Và cũng từ đây, chúng ta bước vào đời để xây dựng bao mộng ước. Lúc còn nhỏ, con đi thì cha mẹ dẫn dắt và khi lớn lên, họ dần lùi về sau để ủng hộ, cổ vũ con cái mình.
Nhưng rồi nếu một ngày, khi căn nhà nhỏ ấy xảy ra sóng gió lớn, bạn sẽ nhận ra rằng, hóa ra ngay cả chốn bình yên nhất cũng không phải là mãi mãi, sẽ ở đó để mỗi khi mệt mỏi, bạn đều có thể tự do quay về.
Mỗi độ tuổi, chúng ta dường như lại có những mối bận tâm khác nhau. Cha mẹ với ta thuở nhỏ từng như một nhưng khi lớn lên, tình yêu lớn nhất chúng ta trao đi lại không phải chỉ riêng họ. Chúng ta yêu người yêu, yêu chồng/vợ, yêu con… và tình yêu với cha mẹ dần như bị chìm lắng, lùi bước về sau nhiều hơn.
Ai lớn lên rồi có lẽ đều hiểu, giờ đây, họ đã có quá nhiều mối bận tâm khác ngoài cha mẹ. Những cuộc tranh cãi với người yêu, nỗi đau sau lần chia tay, chuyện bầu bán ở cơ quan hay vấp ngã trong sự nghiệp… đôi khi làm chúng ta quên mất rằng, thế giới của chúng ta có rất nhiều thứ còn người già, họ chỉ còn lại con cháu.
Một cụ già tên là James đang sống cùng người vợ của mình tại một ngôi làng nhỏ, con trai duy nhất của họ thì lại sinh sống và làm việc ở thành phố. Cụ James muốn đến thăm con trai nên ông đã lên đường đến thành phố để gặp con trai. Ông vô cùng vui mừng vì sắp được gặp con trai nhưng khi đến địa chỉ nhà người con trai, ông lại thấy một người lạ mặt ra mở cửa.
Ông cụ liền hỏi thăm về con trai mình và biết được con trai mình đã chuyển nhà và hiện đang sống ở một nơi khác. Ông thấy rất thất vọng. Sau một hồi suy nghĩ, ông quyết định hỏi thăm người chủ mới của căn nhà địa chỉ nơi con trai ông làm việc. Khi đã có địa chỉ trong tay, ông cảm ơn người nọ và đi tới chỗ làm của con trai.
Khi thấy cha đang đứng ngay trước mặt mình, người con trai vui đến nỗi nước mắt rơi lã chã bởi vì đã lâu lắm rồi anh mới được gặp cha. Hai cha con trò chuyện một lúc lâu rồi cụ James bảo con trai: “Con trai à. Mẹ con rất muốn gặp con. Con về nhà với cha được không?”. Người con buồn bã đáp: “Con xin lỗi cha, con không thể về nhà bây giờ được vì công việc đang chồng chất, con mà rời vị trí thì mọi thứ sẽ rối tung lên”.
Nghe vậy, cụ James liền mỉm cười và nói: “Không sao đâu. Con bận công việc mà. Cha cũng không thể ở đây lâu với con được, chiều tối cha sẽ trở về nhà”. Người con trai rầu rĩ xin cha ở lại với mình thêm vài ngày vì hai cha con gặp nhau chưa được bao lâu nhưng cha anh từ chối và bảo: “Cha không muốn phiền con hay trở thành gánh nặng của con, con còn đang bận bù đầu vì công việc mà. Cha hi vọng con sẽ sắp xếp thời gian về thăm cha mẹ vì chúng ta rất muốn gặp con”. Nói rồi, cụ James từ biệt con ra về.
Hỏi thăm hàng xóm, anh biết được cha mẹ anh đã chuyển tới nơi khác. Anh liền xin địa chỉ từ người hàng xóm và chạy ngay tới đó. Anh nhận ra đó hình như là địa chỉ của nghĩa trang. Đôi mắt anh nhòe đi vì nước mắt, anh sợ hãi bước chầm chậm về phía nghĩa trang. Ở phía xa xa, anh trông thấy một bàn tay đang vẫy mình. Đến gần, anh liền nhận ra đó là cha mình. Anh lập tức chạy tới và ôm chầm lấy cha.
Lúc này, cụ James mới chậm rãi kể lại đầu đuôi mọi chuyện cho con trai nghe: “Con à, trước kia để đủ tiền cho con ăn học, cha mẹ đã phải đi vay tiền để gửi cho con. Về sau con chuyển lên thành phố sống, mấy năm nay mùa màng lại thất thu. Cha mẹ không thể trả nổi khoản tiền đó nên đành thế chấp căn nhà rồi chuyển ra đây sống”.
Người con trai nghẹn ngào nói: “Nhưng cha mẹ có thể nói cho con biết mà. Con là con trai của hai người kia mà”. Cụ James lúc này mới đáp: “Con à. Cha không muốn gây thêm rắc rối cho con, vậy nên cha mới giấu con. Cha mẹ chỉ muốn con được sống một cuộc đời vui vẻ, không âu lo”. Con trai cụ James xúc động ôm chặt lây cha và xin lỗi vì không biết mọi chuyện sớm hơn để giúp đỡ cha mẹ, lại để cha mẹ tự đối mặt với khó khăn những ngày qua.
Hóa ra cuộc sống là như thế. Chẳng có ai đủ sức ở bên cạnh cha mẹ suốt đời, chăm lo lại cho họ từng miếng ăn, giấc ngủ giống như người mẹ từng săn sóc chúng ta lúc còn nhỏ. Khi chúng ta dần lớn lên, trưởng thành, thì cha mẹ cũng đang già đi, yếu hơn và thời gian càng ngắn hạn. Làm thế nào để duy trì sức khỏe cho cha mẹ càng lâu càng tốt, để những năm tháng họ còn sống luôn khỏe mạnh, vui vầy bên con cháu… Đó là một câu hỏi đáng để tất cả chúng ta cùng suy ngẫm.
Nếu chiều nay - Ngày của mẹ 13.5, bạn không thể về thăm nhà, hãy gọi điện cho bà và quay về bất cứ khi nào bạn có thể. Hãy trở về khi nhà là nơi để về, đừng để đến khi chỉ còn nơi để đến mới lại thấy hối tiếc vô vàn. Bởi một lẽ đương nhiên: Ở đó, vẫn còn những người mãi chờ đợi chúng ta.
Tác giả: Minh Ngọc