Khi còn trẻ có 4 loại người dễ bị người khác coi thường nhất, nhưng càng về sau họ lại sống thoải mái nhất

( PHUNUTODAY ) - So với lúc còn trẻ, có những người khi đó thường bị người khác coi thường, đố kị, thì ở hiện tại, họ lại là những người sống thoải mái nhất, còn những người được cho là tài giỏi, là mạnh mẽ lại khổ sở vắt chân lên cổ chạy.

Người làm việc vừa chậm trông vừa ngốc nghếch

Lúc còn trẻ, bên cạnh ta ít nhiều sẽ có những kiểu người như này tồn tại. Trông họ lúc nào cũng ngơ ngơ, làm gì cũng chậm, không được nhanh nhẹn. Nhiều khi bạn phản ứng rất sớm nhưng họ mới dần dần tìm ra được hướng giải quyết.

Nhưng những người trông vẻ ngoài ngơ ngơ thì họ tự thấy mình làm chậm chạp nên làm riêng sẽ tốt hơn. Vì bản thân là người chân thành, có chữ tín, đôi lúc còn chủ động thiệt thòi một chút nên càng được nhiều người yêu quý.

Sau này chúng ta sẽ phát hiện ra dù là trong quan hệ xã hội, hay trong quy tắc thị trường, anh lừa tôi bịp, tính toán so đo thì đường đời càng hẹp. Còn những người thành tín, đáng tin cậu thì sẽ ngược lại, càng đi đường sẽ càng rộng.

Những người trông kiểu ngây dại, tuy nửa đời đầu thường chịu thiệt nhưng chỉ cần họ quyết tâm cố gắng, họ hoàn toàn vượt xa nhiều người khác.

Người vô lo

Trong cuộc sống, còn có một kiểu người, họ thường không có chút ý tưởng gì cho tương lai, sống kiểu thế nào cũng được. Đây chính là kiểu người bị xem thường nhiều nhất khi còn trẻ.

Nhưng khi bước vào tuổi trung niên, bạn sẽ phát hiện ra họ sống rất dễ chịu, vì không có ý niệm gì với tương lai nên khi lựa chọn bạn đời, họ cũng không quá kén chọn.

Những người sống như thế, dù chất lượng của họ bình thường, không nhà lầu xe hơi, nhưng cuộc sống vô cùng thoải mái, hạnh phúc. 

Ở tuổi trung niên chúng ta sẽ hiểu rằng, giá trị quan của mình không chỉ một chiều như trước, khi còn trẻ, chúng ta cho rằng kiếm nhiều tiền mới là thành công. Nhưng tới tuổi trung niên, có thể bạn sẽ thấy rằng khỏe mạnh, mỗi ngày đúng giờ tan làm về nhà với vợ con, đó mới là thành công.

"Người ngốc'' không tranh giành

Khi còn trẻ chúng ta không hiểu thế nào là không tranh, nếu không tranh thì không phải bảo mình tự làm kẻ ngốc cho người khác cười sao.

Bước vào tuổi trung niên, chúng ta sẽ hiểu không tranh không phải là bảo bạn trốn tránh sự đời, họ làm gì kệ họ, mà là muốn bản thân bạn duy trì sự ''im lặng tích cực''.

Đời người chính là trong phúc có họa, trong họa có phúc. Không tranh không phải bảo bạn không làm gì cả mà là cứ làm tốt phần của mình, đừng chấp niệm với những bất công trước mắt. Ông Trời chắc chắn sẽ có sự an bài của riêng mình. Bất kể là người nào sống không tranh, tự khắc cuộc đời nhẹ nhàng.

Người có gia thế

Kiểu người cuối cùng là những người có gia thế, có thực lực. Chúng ta thường thấy xã hội không công bằng, có những người sinh ra ở vạch đích lại còn rất tài giỏi. Nhưng khi bước chân vào độ tuổi nhất định mới phát hiện, công bằng chỉ là một cạm bẫy mà thôi.

Khi bạn cứ ngồi đó mong hai chữ công bằng thì bạn vẫn chưa hiểu được ''đạo người''. Con người khi đến tuổi 40 sẽ hiểu, sống ở đời, chẳng cần quá thông minh, cũng không cần quá toàn diện. Chỉ cần bình an, thế là đủ lắm rồi.

Tác giả: Truy Nguyệt