Tổ tiên căn dặn: 'Đàn bà cúi đầu, đàn ông lộ ngực, cả đời phú quý sang giàu', nghĩa là gì?

( PHUNUTODAY ) - Cổ nhân có một câu nói rất hay rằng: Đàn bà cúi đầu, đàn ông lộ ngực, cả đời phú quý sang giàu, bạn có hiểu ý nghĩa là gì không?

Đàn bà cúi đầu

Thời cổ đại, phụ nữ không có tự do. Trước khi ra khỏi cửa, về cơ bản họ đều bị quản ở trong nhà. Nếu là gia đình nông dân thường họ phải ra ngoài làm việc và nông trại. Chỉ biết cúi mặt xuống và không thể nhìn ai. Tình trạng này xuất phát từ quan niệm truyền thống, ngày xưa người ta chủ trương “vẻ đẹp tinh tế giấu kín” và cho rằng cách cúi đầu của một người phụ nữ là rất e thẹn và hấp dẫn.

Một số biểu hiện quá thẳng thắn sẽ gây ra những cảm giác không tốt, muốn nói ra thì xấu hổ, trang nhã là cái đẹp vượt thời gian. Đồng thời, do địa vị của phụ nữ thời xưa thấp nên việc ngẩng cao đầu, kiêu ngạo được coi là hành vi không tuân theo đạo đức phụ nữ, giống như phụ nữ ở nhà thổ.

“Thú thê bất thú ngưỡng đầu nữ”, ngưỡng đầu nữ tức là gái ngẩng đầu, ở đây chính là chỉ kiểu phụ nữ không hiểu đạo lý, cao ngạo, không biết cách đối nhân xử thế. Với tư tưởng và hành vi thường quá mạnh mẽ, cố chấp, họ thường khiến người khác cảm thấy áp lực về gánh nặng trong tâm. Sau khi về nhà chồng họ rất khó giữ được thái độ ôn hòa, dịu dàng, khiêm nhu lễ phép – vốn là chuẩn tắc cần có khi về nhà chồng của người phụ nữ thời cổ đại.

Nếu một người vợ cao ngạo, thích “chèn ép” chồng thì gia đình sẽ khó yên ấm, dẫn tới “âm thịnh dương suy”, “chồng chưa già đã yếu”. Thậm chí nếu không cẩn thận thì sẽ ảnh hưởng tới con cái, khiến con cái cũng khó có thể thành người khiêm cung lễ phép.

Đàn ông lộ ngực

“ Người đàn ông lộ ngực” là cách miêu tả về đàn ông thời xưa, trong xã hội phong kiến, đàn ông có vị trí, là chủ gia đình nên cần lộ ngực ngẩng cao đầu. Nếu bạn không làm theo lời hứa và hướng tới tương lai, bạn sẽ bị người khác cười nhạo, cho rằng người đàn ông này không có chính kiến và không có trách nhiệm.

Trong xã hội cổ đại cũng như hiện đại, nam nhi luôn là trụ cột của gia đình, là nơi biểu hiện của “dương cương chi khí”. Người đàn ông nên là chỗ dựa, kiếm kế sinh nhai, nuôi sống và là điểm tựa tinh thần cho gia đình. Trong nhà thì tự lấy mình làm gương cho con cái noi theo và hiểu được đạo nghĩa đối nhân xử thế, ngoài xã hội thì gánh vác việc công, giúp “định quốc, an dân”.

Thời hiện tại nếu bạn cố gắng hiểu câu nói này từ một góc độ khác, tất cả đều có lý. Ví dụ như “ đàn bà cúi đầu” , bạn có thể hiểu là duy trì thái độ khiêm tốn trong cuộc sống hàng ngày, luôn đứng ngoài ánh đèn sân khấu, khiêm tốn chấp nhận những lời góp ý của người khác. Bạn phải biết rằng “khiêm tốn làm cho con người tiến bộ hơn” , nếu bạn có thể giữ được điều này mọi lúc trong cuộc sống hàng ngày, thì “cả đời vinh hoa phú quý”!

Còn “ đàn ông lộ ngực” thì bất cứ lúc nào cũng được người khác  kính nể. Rốt cuộc, hành vi của một người có thể phản ánh tốt tính cách của người đó. Nếu một người đàn ông ngày nào cũng khom lưng và cúi gằm mặt khi nói chuyện với bạn thì trong sâu thẳm trái tim anh ta hẳn là người thiếu tự tin, nếu một người đàn ông không tin vào chính mình thì làm sao có động lực để làm việc chăm chỉ và phấn đấu?

Từ đó, chúng ta có thể thấy rằng đằng sau câu nói này thực sự muốn nói với chúng ta rằng hành vi của chính bạn quyết định hướng đi trong tương lai của bạn, và hành vi của bạn là dự báo về tính cách của bạn. Vì vậy, nếu muốn có một tương lai tươi sáng hơn, bạn phải bắt đầu từ việc tu dưỡng tính cách tốt và sửa chữa hành vi của chính mình.

Nữ sử gia Ban Chiêu cũng bàn về đạo vợ chồng rằng: “Đặc tính âm – dương hai bên là bất đồng, hành vi nam – nữ cũng có sự khác biệt. Dương tính lấy cương cường làm phẩm cách, âm tính lấy ôn nhu làm biểu trưng. Nam nhân lấy cường tráng làm cao quý, nữ nhân lấy mềm yếu làm mỹ lệ”.

Câu nói này trên bề mặt là chỉ ra kiểu người đáng làm tri âm, giúp người ta có thể chọn vợ chọn chồng cho hợp ý. Nhưng kỳ thực hàm ý sâu xa của nó là đạo lý phu thê của người xưa: Nam phải ra nam, nữ phải ra nữ, nữ phải có sự ôn nhu mềm mỏng bình hòa của nhi nữ, nam phải có chí khí mạnh mẽ của bậc đại trượng phu.

Tác giả: Thạch Thảo