Mới đây, bài chia sẻ của chị Lê Vi (1991) - mẹ của một bé gái rất dễ thương - được các bà mẹ chia sẻ rất nhiều. Có lẽ, việc dạy con thế nào để con phát triển tốt nhất là điều bất kể bà mẹ nào cũng quan tâm. Nhưng đôi khi việc quan tâm quá, đặt ra kì vọng lớn quá lại tạo áp lực lên con trẻ. Và câu nói: "Ô nó yêu cầu mình đẻ nó ra à mà mình lại đặt áp lực lên nó thế?" đã khiến nhiều gia đình phải ngẫm lại cách dạy con của mình.
"Hôm nay, cậu bé con một người bạn cũ của tôi tự sát!
Không một dấu hiệu gì báo trước. Không một lời từ biệt. Không một câu trăng trối.
Tầng tầng lớp lớp những dằn vặt bủa vây lấy người ở lại.
Rằng tại sao?
Có lẽ không một ai hiểu được tại sao một thằng bé 16 tuổi chọn cách từ bỏ cuộc đời này và ra đi mãi mãi.
Trong cuốn Nhật ký năm 14, cậu bé viết, "Năm lớp 6 mình có mối tình đầu tiên, mẹ phát hiện việc mình thích N, mẹ đọc trộm những mẩu thư ngăn bàn N viết, mẹ đến tận nhà N và yêu cầu bố mẹ N xem lại cách dạy con. Mình ko còn nhớ nổi mối tình đầu của mình kết thúc ra sao. Chỉ biết sau đấy 2 đứa không bao giờ nhìn mặt nhau nữa dù còn học chung lớp đến trung học. Mãi sau này mẹ hỏi tại sao mình xa cách mẹ vậy, tại sao ko tâm sự với mẹ? Vì sao? Vì mẹ đã biết quá nhiều, nên không bao giờ mẹ được quyền biết thêm bất cứ điều gì nữa cả."
Sau đám tang, trên đường về, tôi không khỏi suy nghĩ mông lung.
Những đứa trẻ tự sát, mọi người nói chúng ngu dại, nhưng tôi lại thấy chúng già trước cả chúng ta - những người cha người mẹ tưởng mình trưởng thành và luôn đúng! Chúng không bồng bột đâu. Để có thể đi đến quyết định đau đớn thế, chắc hẳn chúng phải chuẩn bị từ rất rất lâu, tỉ mỉ và cặn kẽ, từ tốn nhưng quyết liệt.
Cuối cùng thì những con người như bọn mình đang làm gì cuộc đời của nhau?
Bạn có dám chắc rằng con của bạn đang sống hạnh phúc như nó mong muốn?
Mỗi ngày bạn có hỏi nó rằng, hôm nay có gì khiến con buồn, và có gì khiến con vui?
Đứa cháu gái con chị tôi, tôi từng chứng kiến nó hỏi mẹ "Mẹ không có câu nào khác để hỏi con à?" Khi chị tôi nói "Nay đi học được mấy điểm hả con?".
Đành rằng ta luôn cho con những điều tốt đẹp nhất, nhưng ta có bao giờ quan tâm điều con thực sự cần?
Tôi không biết phải nghĩ gì nữa. Mọi thứ như một vòng luẩn quẩn, như đám mây đen bám rịt trong lòng. Nặng nề và bí bách.
Đêm nằm ôm con, tôi hỏi chồng, "Anh này, sau này anh muốn con làm nghề gì? Anh muốn con yêu người thế nào?". Chồng tôi nói, "làm gì hay yêu ai chẳng được em. Miễn là nó vui!"
Phải! Tôi sẽ chỉ dạy con cách suy nghĩ đúng đắn, cách bảo vệ bản thân, cách phản ứng, cách đối đáp, cách đối nhân xử thế, cách tiếp thu kiến thức trong cuộc đời. Tôi sẽ không dạy nó phải chơi với người thế này, yêu người thế kia, học gì, làm gì...
Tôi sẽ lắng nghe con trước. Nếu nó thật sự muốn tôi khuyên nhủ, tôi sẽ khuyên.
Tôi hỏi chồng thêm, nếu lỡ con chúng mình sau này vì lý do khách quan mà hư đốn, anh có hận nó không? Hận vì công sinh thành nuôi nấng rồi nó quay lưng với mình?
Chồng tôi hỏi lại tôi, "Ô nó yêu cầu mình đẻ nó ra à mà mình lại đặt áp lực lên nó thế? Anh không thích kể công. Anh tin con mình chẳng bao giờ hư cả. Nhưng nếu nó có làm mình thất vọng thì cũng đành chấp nhận. Nó đã dành cho anh cả tuổi thơ của nó, cho anh trải nghiệm sự vui vẻ hạnh phúc chưa từng có. Anh biết ơn nó! Không trông mong không cần gì nhiều!"
Ừ thì làm cha mẹ ai chẳng đặt lên vai con những ước mơ hoài bão nào đó. Nhưng hãy gửi gắm, chứ đừng ép buộc.
Tôi chỉ mong con tôi đủ mạnh mẽ trên đời. Sống như nhánh cỏ bị vùi dập sau cơn giông vẫn vươn mình trước gió.
Hãy quên đi việc ép con phải làm thế này thế kia.
Xin hãy dạy con sự thẳng thắn, dạy con cách diễn đạt con nghĩ thế nào, bản thân con tự nói ra được rằng con muốn gì, và nếu được cho phép, con sẽ làm gì.
Rồi ta sẽ mỉm cười tự nhủ, tại sao ta không nhận ra điều ấy sớm hơn?"
Ngay dưới bài chia sẻ này, các bà mẹ đã bày tỏ nhiều ý kiến khá thú vị cũng như những câu chuyện về việc tạo áp lực cho con.
FB Thảo Chi chia sẻ: "Bé gái nhà mình đẻ sớm hơn 2 tháng nên hơi chậm so với các bạn về mọi mặt. Mình là đứa rất nóng tính, chồng thì làm xa. Lúc đầu mình cũng ức chế lắm. 2 ngày dạy con 1 chữ V mà vẫn không được. Rồi mình nhận ra bé cũng đang rất cố gắng để mẹ không thất vọng vì mình.
Mình bật khóc. Khóc vì thương con. Mình đi học cũng không giỏi. Bé lại đẻ non nên mình cũng không hi vọng con giỏi. Mình chỉ dạy con phải cố gắng. Sẵn sàng ngồi cùng con 3-4 ngày để học 1 chữ cái.
Từ lúc con đi lên lớp 1, chưa bao giờ đi học về mình hỏi con hôm nay được bao nhiêu điểm. Rồi nghe con luyên thuyên tất cả nhữg gì xảy ra xung quanh con. Mình thấy con tự cố gắng vì không muốn kém bạn gần nhà . Mình thấy sự tự hào của con khi khoe được 8 điểm đầu tiên...
Có thể bé nhà mình không học giỏi. Mình yêu con mình theo cách của mình. Mà mình rất ghét ai nói con minh học ngu. Mình mong gái luôn ngoan như thế. Con cứ cố hết sức của mình, tự độc lập suy nghĩ, tự cố gắng hết sức của mình..."
Tác giả: Huệ Anh
-
Cô vợ thâm thúy khiến bồ của chồng "chạy mất dép", chồng ngoại tình ngoan ngoãn trở thành chồng mẫu mực
-
Vú nuôi làm mẹ bất đắc dĩ 12 năm: "Tôi từng mua 1 lạng thịt, xin bì lợn về lọc mỡ thừa nấu canh"
-
Hội bà mẹ bỉm sữa Hải Phòng khiến cư dân mạng bấn loạn vì quá xinh đẹp
-
Mê mẩn hình xăm của cô bồ quyến rũ, chồng đi theo nhân tình bỏ mặc vợ đang mang thai
-
Hai bé gái bị trao nhầm ở Bình Phước sau một năm về với gia đình: Từng khóc đòi về với bố mẹ nuôi