6 điều hối tiếc nhất đời người, biết sớm để tránh phải nói ‘giá như’

( PHUNUTODAY ) - Ai cũng sẽ có những điều hối tiếc song đừng tiếc nuối quá nhiều; cuộc đời sẽ có đớn đau nhưng đừng quá đau đớn.

Không chăm sóc sức khỏe khi còn có cơ hội

Mọi người đều không nghĩ đến sức khỏe của mình - cho đến khi có vấn đề. Và tại thời điểm đó, chúng ta tự hứa với bản thân rằng nếu bản thân khỏe lại, chúng ta sẽ đối xử tốt hơn với cơ thể của mình.

Hầu hết các bệnh nhân nghĩ rằng nếu họ ăn ngon hơn, ngủ nhiều hơn và quan tâm nhiều hơn đến sức khỏe và tinh thần của mình, họ có thể đã không bị ốm. Họ ước rằng họ đã ưu tiên chăm sóc bản thân hơn.

Bỏ quên những người thân yêu

Nhiều người thường bày tỏ sự buồn bã vì đã không có sự hiểu biết, quan tâm và ở bên cạnh những người quan trọng với họ. Họ ước mình có đủ can đảm để nói “Anh yêu em”, “Con yêu bố mẹ” thường xuyên hơn.

Vào cuối cuộc đời, nhiều người thường hối tiếc vì đã không dành nhiều thời gian hơn cho con cái, bố mẹ và không giữ liên lạc với bạn bè và người thân.

Không tận hưởng cuộc sống nhiều hơn

Hầu hết mọi người đều hối tiếc về khoảng thời gian họ đã lãng phí để lo lắng về những điều ngoài tầm kiểm soát của mình. Họ không nhận ra rằng họ có khả năng lựa chọn niềm vui và hạnh phúc cho đến khi quá muộn.

Hãy dành vài phút mỗi ngày để làm điều gì đó mà bạn yêu thích và điều đó mang lại cho bạn niềm vui.

Không biết trân trọng thời gian

Khi còn trẻ, chúng ta dễ tặc lưỡi mà cho rằng tương lai còn rất dài và mọi thứ đang chờ ta phía trước. Việc hôm nay chưa làm mai vẫn còn đó, đi đâu mà phải vội vàng. Thế nhưng thời gian trôi nhanh hơn những gì chúng ta vẫn tưởng, thoắt cái cơ hội đã vụt qua, chỉ biết ngồi đó và nuối tiếc nói hai chữ "giá như". Trong những đêm cô đơn, nhìn lại cuộc sống hiện tại của mình, hai chữ ấy càng ám ảnh trong đầu cùng tiếng thở dài đầy ngao ngán.

Đời người chỉ có một lần, đừng làm điều gì khiến bản thân phải hối hận. Lẽ ra bạn nên đến lớp học và tiếp thu những kiến thức hữu ích cho bản thân mình nhưng lại phung phí tuổi trẻ vào những cuộc chơi vô tận. Lẽ ra bạn nên nỗ lực phấn đấu, làm việc siêng năng nhưng lại chọn sự thoải mái ngay từ đầu. Lẽ ra bạn nên không ngừng trau dồi nghiệp vụ, hoàn thiện bản thân nhưng lại đắm mình trong những buổi tụ tập bạn bè vô nghĩa...

Thời gian bạn làm việc chăm chỉ tỷ lệ thuận với những gì bạn có thể thu hoạch. Nếu không muốn bỏ ra công sức, làm sao có thể có mùa màng bội thu? Càng trải qua nhiều thăng trầm của cuộc đời, bạn sẽ càng hiểu rằng mọi sự tốt đẹp đều bắt đầu từ việc biết trân trọng từng khoảnh khắc.

Sống cuộc đời của mình theo cách người khác muốn

Rất nhiều người ao ước bản thân có đủ can đảm để sống một cuộc sống đúng với bản thân mình, không phải đi theo những gì người khác mong đợi.

Cho dù được chỉ định rõ ràng hay chỉ áp dụng một cách vô thức, nhiều người thường đưa ra những lựa chọn quan trọng trong cuộc sống theo hướng mà cha mẹ/bạn bè/người yêu/đồng nghiệp mong đợi và sẽ hài lòng.

Chỉ sau đó, 1 hoặc 10 năm nữa, khi bạn phát hiện ra rằng những người xung quanh đang dần ra đi và bạn không thực sự làm những gì mình muốn làm. Một cơn hoảng loạn có thể bắt đầu ập đến. Rốt cuộc “Tôi đang sống cuộc đời của ai?”

Không báo hiếu cha mẹ

Đừng đợi đến ngày cha mẹ ra đi mới biết hiếu kính. Đến lúc đó mọi chuyện đã muộn, bạn dù muốn cũng không còn được nghe thấy tiếng nói, nhìn thấy khuôn mặt trìu mến của người mình yêu thương.

Con người, sống hiếu thuận đúng lúc là sự tu dưỡng lớn nhất. Nếu bạn thậm chí không thể chăm sóc tốt cho cha mẹ của mình và không tôn trọng họ thì cuộc sống này chỉ là vô nghĩa. Cha mẹ là người đã đưa chúng ta đến với thế giới này, dạy ta đi từ những bước chập chững đầu đời, những lời nói bi bô chưa rõ nghĩa. Họ dành cho ta những điều tốt đẹp nhất, dù ở trong hoàn cảnh nào cũng sẵn sàng ở bên ta, chăm sóc ta như những ngày còn nhỏ.

Cha là trời, mẹ là đất. Cha mẹ là trời đất của chúng ta, là những người gắn bó cả đời với ta. Không có họ, làm sao ta có thể sống một cuộc đời hạnh phúc? Những gì họ hy sinh là cả cuộc đời, nhưng thứ họ lấy đi chẳng là gì cả. Cha mẹ chỉ mong cuộc sống của con mình luôn hạnh phúc đủ đầy, sẵn sàng cho đi những gì tốt đẹp nhất.

Vậy nhưng chúng ta lại không ít lần giận hờn cha mẹ vì sự bận bịu của họ, vì những hiểu lầm nhất thời... Mãi đến khi họ đi xa, ta mới nhận ra tầm quan trọng trong trái tim mình.

Nhiều người coi tình yêu của cha mẹ dành cho con cái là điều dĩ nhiên, thứ tình cảm miễn phí trọn đời. Họ nhận những điều cha mẹ dành cho như một thói quen, đến khi mất đi mới thấy lòng mình đã trống rỗng. Hãy đối xử tốt với cha mẹ khi còn có thể, đừng để những năm tháng sau này phải ôm nuối tiếc vì những điều đã qua.

Chúng ta đều từng thất vọng và đều từng bị tổn thương. Cuộc sống là như vậy, hoàn mỹ chỉ là một câu chuyện cổ tích. Tuy nhiên, ai cũng có cơ hội để dừng lại những tiếc nuối hay thay đổi để bản thân không phải tiếc nuối một lần nữa. Khi kịp thời bù đắp những tiếc nuối và trân trọng những gì đang có hiện tại, nắm bắt thời gian, trân trọng người yêu, hiếu thảo với cha mẹ, cuộc đời của bạn sẽ thực sự ý nghĩa.

Tác giả: Vũ Ngọc