Sang nhà thằng bạn, thấy hành động lạ này mới hiểu lý do vì sao vợ bạn 2 con mà vẫn như gái son

( PHUNUTODAY ) - Tôi không ngờ thằng bạn tôi bình thường trên công ty oai phong là thế mà về nhà lại trở thành người đàn ông thế này, chẳng trách...

Tôi 34 tuổi, đang làm việc cho một công ty IT. Tôi lập gia đình 5 năm và có 1 thằng cu kháu khỉnh đáng yêu. Nhưng ngặt nỗi, ngày trẻ, vợ tôi cũng thuộc hàng "nghiêng nước nghiêng thành", tôi cũng phải đấu đá mãi với cả mớ đàn ông mới lấy được vợ thế mà sau 5 năm kết hôn, cô ấy dường như "lột xác" thành một người khác. Béo, xấu và nhất là lúc nào cũng lôi thôi.

Công ty tôi có Tuấn, Tuấn làm trưởng phòng, nổi tiếng là hòa đồng và khá nghiêm túc trong công việc. Không những vậy, ai cũng phải nể vì vợ Tuấn đã 2 con mà nhìn còn xinh xắn và trẻ trung hơn mấy em hot girl nổi đình nổi đám trên mạng.

Nhìn vợ Tuấn rồi về nhà nhìn vợ tôi mà thấy phát ngán. Kể cả vợ không có làm gì nên tội, tôi vẫn thấy chán chán, gần gũi cũng chỉ làm qua loa cho xong việc.

Hôm ấy tan làm, tôi không muốn về nhà, liền alo Tuấn rằng có mang chút đồ nhắm đến uống bia. Tuấn vui vẻ đồng ý luôn. Lúc mở cửa, tôi hết sức ngạc nhiên thấy Tuấn đeo tạp dề, tay cầm đũa và vội vã bảo tôi "Ông cứ ra bàn ngồi nhé, tôi đang dở mấy món trong bếp, xong ngay đây".

 Ảnh minh họa.

Tôi đi vào nhà, 2 đứa con Tuấn ra chào rất lễ phép, chúng ngồi im chơi một chỗ và không hề làm phiền người khác. Ngập ngừng một lúc tôi hỏi "sao ông lại nấu ăn, vợ ông đâu". Tuấn đáp "vợ tôi nay có liên hoan nên về muộn, thỉnh thoảng cũng nên để cho cô ấy giao lưu một chút chứ, việc nhà tôi làm được hết ấy mà".

Tôi tiếp lời "sao mấy việc này lại để đàn ông làm, nhà tôi mà thế tôi lôi con ra ngoài ăn hàng chứ mấy chuyện bếp núc này chỉ dành cho mấy hội phụ nữ thôi".

Tuấn cười hề hề, cởi tạp dề ra bàn "sao ông lại nghĩ thế, nhà tôi ít đi ăn hàng lắm vì các con đều thích món ăn tôi nấu. Hơn nữa vợ mệt mình cũng nên san sẻ, cô ấy cũng đi làm vất vả như mình, về nhà lại đầu tắt mặt tối cơm nước cho chồng cho con còn mình ngồi chơi. Con cái là của chung, mình lại ngồi chơi thì đâu có được".

Tôi không thể ngờ, bình thường trên công ty Tuấn nghiêm khắc là vậy mà về nhà lại là một người đàn ông thế này. Tuấn thấy tôi có vẻ trầm ngâm thì bồi thêm "tôi vẫn bảo vợ, cô ấy có chồng nhưng cũng cần có khoảng không riêng và tôi thích vợ vui vẻ nên thi thoảng trông con cho cô ấy gặp gỡ bạn bè, mua sắm và làm đẹp. Vợ xinh, con ngoan đi đâu cũng mát mày mát mặt đúng không ông".

Tôi như chợt hiểu mọi vấn đề. Từ trước tới giờ tôi chưa bao giờ phụ vợ làm việc nhà, con ngoan thì tôi chơi mà nó quấy khóc thì tôi đẩy sang vợ. Cô ấy từ ngày lấy tôi không một hôm nào được về muộn. Càng không có những buổi gặp gỡ bạn bè, tôi quan niệm, phụ nữ lấy chồng phải lo cho chồng con, đàn đúm thì chỉ độc thân mà thôi nhưng có lẽ tôi đã lầm. Có lẽ vì thế mà sau khi lấy tôi, càng ngày cô ấy càng xấu đi.

Tôi vội vàng nói với Tuấn rằng tôi có việc gấp nên về trước. Về tới nhà, tôi lao vào ôm vợ. Cũng từ hôm đó, tôi thay đổi hẳn thái độ, năng làm việc nhà hơn và cũng biết cách yêu vợ hơn. Đúng là thấy cuộc đời vui vẻ hẳn các bố ạ. Vợ mình mình không thương thì ai thương cô ấy được chứ. 

Tác giả: Nguyễn Thị Hương

Tin mới nhất