Con trai tôi và con dâu yêu nhau 2 năm mới đi đến hôn nhân. Ngày đầu ra mắt, cả nhà tôi lẫn họ hàng nội ngoại đều rất ưng con dâu. Vừa khéo ăn, khéo nói, đảm đang lại xinh xắn, quà cáp luôn đầy đủ không thiếu một ai. Đám cưới chúng nó nhanh chóng diễn ra.
Tôi muốn vợ chồng con cái thoải mái nên cho hai đứa ở riêng ngay từ sau khi cưới. Thế nhưng nhà có công việc gì thì con dâu cũng đều vui vẻ xông xáo, làm đâu ra đấy. Nói chung cả nhà tôi chả chê trách gì con bé, họ hàng, làng xóm cũng rất khen con bé nết na, đảm đang, hiền lành.
Nhưng chỉ duy nhất một chuyện mà tôi nghĩ là khá "quái" ở con bé mà từ ngày về làm dâu đến bây giờ nhà tôi vẫn không thể nào hiểu và trị được con bé. Nhắc đến mà vẫn thấy sợ.
Con dâu tôi ít khi để bụng chuyện người khác nhưng hay chú ý tiểu tiết, chỉ cần không vừa ý một chuyện gì đó ở chồng là i như rằng con bé không nói ra. Nó giải tỏa việc đó bằng cách tiêu tiền đến số dư cuối cùng.
Hồi mới cưới, chẳng hiểu hai vợ chồng con dâu tôi giận dỗi nhau gì mà thấy thằng con tôi đi về nhà, tá túc ở nhà 1 tuần. Mặt thì buồn mà hỏi mãi không nói lý do. Sau đó con dâu có sang nói chuyện xin lỗi và bảo giận nhau nên đi du lịch cho khuây khỏa. Số tiền mừng cưới của hai vợ chồng con bé đã tiêu hết sạch.
Tôi chỉ biết dặn chúng còn trẻ thì nhường nhịn nhau, sau này con cái thì biết làm sao. Lời nói gió bay, đúng y như vậy. Khi con dâu tôi có bầu, tính cách nó giữ như bà chằn, con trai tôi cũng đã hết sức nhẫn nhịn nhưng với con bé thế vẫn chưa đủ. Hậu quả là đi đẻ trong tình trạng không có số tiền nào trong người và phải vay vợ chồng tôi.
Đến khi cháu trào đời, chuyện học hành của cháu tôi cũng là cả vấn đề. Chồng nó thì muốn con học gần nhà tiện đón đưa trong khi con dâu muốn học trường quốc tế vì sau này người ta phổ cập anh ngữ gì gì đó. Con trai tôi có quát mấy câu nói con bé sĩ diện, khoe khoang thì nó lập tức gửi con sang nhà tôi rồi tắt máy đi đâu suốt 1 tuần trời không ai liên lạc được.
Đến khi về quà cáp mua đầy đủ cho mọi người toàn thứ đắt tiền. Mọi người hỏi lấy tiền đâu mua thì con bé thản nhiên "em tiêu hết sổ tiết kiệm của gia đình, mượn thêm bạn để đi du lịch. Quà này hiếm lắm nên mọi người nhớ dùng nhé. Dù sao con con cũng chẳng được học trường quốc tế, tiền đó cũng không làm gì, con còn kiếm được".
Vậy đấy, cả nhà tôi thì á khẩu, còn chồng con bé chỉ biết lắc đầu chấp nhận. Biết tiền có thể kiếm nhưng cứ mỗi lần tức giận mà con dâu lại thành ra "yêu quái" như thế đúng là tôi cũng "cạn lời". Giờ chẳng biết làm sao để sửa tính đó cho con dâu tôi nữa. Cứ thế này thì nhà nó ra đường ăn mày lúc nào không biết chừng.