Sau 5 tháng "làm dâu" cô gái quyết định ly hôn vì mâu thuẫn với gia đình nhà chồng

( PHUNUTODAY ) - Bài viết của chị N.T.N đã thu hút đông đảo sự quan tâm của cộng đồng mạng.

Cuộc sống hôn nhân là vấn đề nan giải của nhiều cặp vợ chồng trẻ. Khi yêu và khi kết hôn nó hoàn toàn khác nhau, không thể nói trước được điều gì!

Mới đây, một tài khoản có tên N.T.N chia sẻ bài viết trong một group có hàng nghìn thành viên chuyện về "Người Bố chồng" đầy ám ảnh khiến chị phải tìm đến bác sĩ tâm lý để đi qua thời gian khủng hoảng này.

 Bài viết của chị N được chia sẻ lên mạng xã hội. Ảnh nguồn: Internet.

Cụ thể như sau:

Chị N. viết: "Các Mom ơi, có Mom nào biết Bác sĩ tâm lý hoặc chuyên gia tâm lý nào ở Hà Nội thì mách mình với. Mình cần đến gặp gấp chứ không chắc hóa điên mất. Mấy hôm nay mình bắt đầu có triệu chứng mất ngủ, chợp mắt được một lúc lại mở mắt nhìn chăm chăm lên trần nhà đến sáng.

Thực sự sống chung với Bố chồng kinh khủng hơn Mẹ chồng gấp nhiều lần các mẹ ạ! Mình bị căng thẳng, sốc tâm lý kể từ lúc cưới, có thai, mất con, ly hôn trong vòng 5 tháng.

Hiện tại, ngày nào bố chồng mình cũng gọi điện cho mình, bắt nghỉ việc để về quê gặp ông. Liên tục gọi cho cả nhà mình từ Mẹ, chị gái, anh rể để bảo dạy dỗ lại mình. Thêm cả Ông nội chồng cũng nhảy vào cuộc, kêu mình láo chỉ vì cái tội dám cãi nhau với chồng, bố mẹ chồng bảo ở nhà mà vẫn cố đi.

Mình xác định là ly hôn và không thể sống được nữa rồi. Nhưng đúng là bị sốc tâm lý quá, lại thêm áp lực từ gia đình mình. Mẹ và anh chị mình cứ gọi điện hỏi làm gì mà để gia đình bên đó gọi điện cho cả nhà.

Qủa thực đây là lần đầu tiên mình có cơ hội tiếp xúc với Bố chồng và Ông nội chồng. Nhưng mình thấy kinh khủng quá!".

Chị N có tâm sự thêm về ngọn nguồn, nội tình câu chuyện của mình, 

"Trước đó, vợ chồng mình về quê chồng chơi, 2 vợ chồng cãi nhau ở quê. Lý do là mình đang nằm với mẹ chồng kể về việc chồng mình đánh mình và chửi cả mẹ và anh chị mình. Xong, chồng mình lấy chân đá vào đầu mình, 1,2 lần mình không nói gì đến lần thứ 3, mình điên quá nên thu xếp luôn đồ về Hà Nội trước để chồng mình về sau. Mình có hỏi bố chồng mình xem có dặn dò gì không, không thì con về Hà Nội đây, thì ông nói là: "Nếu bây giờ về thì không phải nói chuyện". Mình quá giận nên vâng rồi xin phép đi luôn.

Mình vừa quay xe đi thì lão chồng chạy ra chỉ thẳng mặt đúng kiểu cung cách bố tướng: "Hôm nay mà đi ra khỏi đây thì đừng bao giờ về đây nữa". Mình kệ và phóng xe đi luôn, vì xưng hô Mày - Tao thì đã không còn đủ tư cách nói chuyện với mình rồi.

Vừa ra khỏi cửa, ông bố chồng gọi cho mẹ mình nói rằng mình bỏ nhà đi, có vấn đề gì ông ấy không chịu trách nhiệm. Trong khi, rõ là mình về nhà riêng của 2 vợ chồng mình ngoài Hà Nội mà lại nói rằng mình bỏ nhà đi".

Chưa dừng lại ở đó, tiếp theo người chồng chị còn nhắn tin cho biết nếu không xin lỗi bố chồng thì đừng bao giờ về lại đây nữa. "Mình bảo mình chẳng có lỗi gì, mình về Hà Nội trước cũng xin phép rồi, cũng chẳng nói hỗn láo gì, vì có bao giờ có va chạm với ông bà mấy khi đâu. Và chốt lại, ông bà chuẩn bị sắm vợ mới cho chồng mình, dặn chồng mình nhắn tin cho mình, mấy hôm nữa sẽ xuống nói chuyện với mẹ mình. Mình đồng ý luôn".

Chị N còn chia sẻ, trong 5 tháng về nhà chồng, chị dần nhận ra những điểm xấu của chồng khiến chị cảm thấy thất vọng và mệt mỏi. Chị tâm sự: 

"Chồng suốt ngày dựng chuyện kể xấu để nâng cao bản thân mình lên, có chồng suốt ngay đi so sánh gia đình vợ người ta cho con rể cái này cái kia, xây nhà, mua đất cho... Có người chồng nào lúc nào cũng bắt vợ nghỉ việc để đi buôn bán kinh doanh kiếm tiền lo cho gia đình anh em họ hàng nhà chồng. Có người chồng chửi cả anh chị mình...".

 Cuộc nói chuyện của chị N với chồng. Ảnh nguồn: Internet.

Hiện chị N quyết định bỏ chồng sau 5 tháng kết hôn. Tuy chị cảm thấy có lỗi với bố mẹ ruột nhưng vì để cuộc sống sau này bớt ngột ngạt hơn nên chị vẫn quyết tâm ly hôn.

Tương tự, một người phụ nữ bị nhà chồng ghẻ lạnh sau tai nạn mất con đau đớn.

Theo đó,chị Nguyễn Thị Hằng (SN 1983), trú tại thôn Trúc, xã Ngũ Đoan, huyện Kiến Thụy, T.P Hải Phòng cũng từng phải chấp nhận chung sống với một ông chồng điên điên khùng khùng chỉ vì không tìm hiểu kỹ về người yêu trước khi cưới. Nhưng số phận của chị thì còn đau khổ hơn khi sau khi cưới, ông chồng chỉ ở nhà mà không làm gì, toàn bộ gánh nặng kinh tế trong nhà đều do một tay Hằng lo toan.

Đến khi Hằng mang thai và sinh cô con gái đầu lòng, vừa phải đi làm công nhân kiếm tiền, vừa nuôi chồng bị thần kinh không ổn định, lại một nách chăm con nhưng cô vẫn không hề phàn nàn lấy một câu. Cho tới khi tai họa bất ngờ ập đến vào đúng lúc Hằng mang bầu đứa con thứ hai.

Đó là ngày 15/4/2013, khi đang trên đường đi làm như bao ngày bình thường khác thì Hằng bị tai nạn giao thông, một chiếc xe công nông bất ngờ chồm lên người khiến cô bị thương nặng. Lúc ấy, Hằng đã gần sát những ngày cuối cùng của thai kỳ. Sau tai nạn bất ngờ xảy ra, bà bầu này đã phải tháo khớp chân bên phải. Đứa con thứ 2 trong bụng Hằng được hơn 8 tháng, gần đến ngày chuẩn bị sinh nở cũng không còn. Hằng phải nằm viện điều trị 53 ngày và phải cắt bỏ tử cung.

Sau đó, Hằng ra viện và về nhà chồng, nhưng mẹ chồng thường xuyên cay nghiệt việc bỏ tiền nong chạy chữa bệnh cho mình, rồi cứ thỉnh thoảng bực mình lên, bà lại đuổi cô cút khỏi nhà. Không chịu nổi sự tủi thân đó, cô gọi điện xin bố đẻ lên đưa mình về.

Ông Nguyễn Khắc Đơm – bố ruột của Hằng chua chát nói: “Tôi già như thế này mà phải lọ mọ đạp xe lên nhà chồng nó để đón con gái về. Chở đứa con gái bị nhà chồng trả về sau lưng, lòng tôi đau như cắt. Không có cảnh nào khổ và cay đắng hơn cảnh một ông già còng lưng chở đứa con tàn phế hơn 30 tuổi về nhà”.

Về nhà bố mẹ đẻ một thời gian, vì nhớ con nên cô lại nhờ bố chở xe đạp về nhà chồng thăm con. Về đến nhà chồng thì cô bất ngờ được hàng xóm cho biết, chồng cô đã mang quần áo của cô ra đốt hết. Sau đó, Hằng phải nhờ người đón con gái của mình về nhà ngoại chơi với mẹ một vài hôm. Thế mà con vừa về với mẹ được vài tiếng, chồng đã tức tốc đến đón về, lại còn chửi bới bố mẹ vợ và vợ um lên khiến ông Đơm chỉ biết khóc lóc trong tức tối.

Đến giờ, Hằng vẫn chỉ biết bật khóc nức nở khi nhắc chuyện cũ. Cô bày tỏ nguyện vọng: “Giờ tương lai của em chẳng còn gì nữa. Mong ước duy nhất của em bây giờ là được sống cùng con gái lớn của mình. Cháu sống với nhà nội không có quần áo đẹp mặc, không ai chăm sóc. Bố chồng thì luôn nói tốt với mọi người. Nhưng chính ông còn nhiều lần bảo em rằng đáng lẽ em nên chết thì mọi việc sẽ may mắn hơn”.

 

Tác giả: Hồ Thị Huyền Trang