Cuộc điện thoại bất ngờ sau 2 năm anh đột ngột phản bội rồi hủy hôn đã vén một màn kịch đầy nước mắt...

( PHUNUTODAY ) - Tôi nhìn anh nằm thiêm thiếp trên giường bệnh mà không dám rời đi, chỉ sợ sẽ không được bên anh lúc anh ra đi mãi mãi...

Tôi và Lâm yêu nhau 6 năm trời, tình cảm vô cùng nồng nàn, dù cũng có lúc hờn giận, cãi vã, nhưng ngần ấy thứ càng khiến chúng tôi yêu nhau say đắm hơn.

Lâm là người Hà Nội, trong khi tôi chỉ là cô gái nhà quê, gia đình lại không môn đăng hộ đối, cũng bởi lý do này mà gia đình anh đã từng phản đối, nhưng vì tình yêu, hai đứa cố gắng vượt qua, hơn nữa khi tôi tìm được một công việc tốt thì bố mẹ anh cũng không phản đối nữa.

Chúng tôi đã bàn xong chuyện cưới xin, gia đình đã đi lại thì đột ngột tôi phát hiện ra anh ngoại tình, ngày đọc được tin nhắn hẹn đi nhà nghỉ của anh với một cô gái khác, tôi đau tưởng chết đi sống lại. Tôi hỏi anh, anh không thanh minh, không xin lỗi mà nói rằng anh bỗng dưng thấy chán tôi, vì tôi xa xôi quá, nhà lại nghèo, lấy về chẳng nhờ được gì bên ngoại, anh cảm thấy chán lắm, càng ngày càng chán. Tôi sốc nặng khi nghe anh nói, thật không ngờ anh lại có suy nghĩ vậy. Tôi đau đớn, khóc rất nhiều, và đám cưới sau đó cũng chẳng diễn ra. Chúng tôi chia tay nhau, cũng may là chưa phát thiệp mời.

Thời gian sau đó, tôi sống khổ sở vì cảm giác bị phản bội, mất cả năm đầu chông chênh, đêm nào cũng ngập trong nước mắt. Sau đó đến năm thứ 2, tôi nguôi ngoai dần, chìm đắm trong công việc, cũng chẳng hẹn hò ai thêm nữa.

Khoảng hơn 2 năm sau đó, một ngày tôi đột ngột nhận được điện thoại của anh. Sau mấy câu hỏi thăm, tôi định tắt máy thì anh bảo có thể gặp tôi không, nếu không thì sợ không kịp nữa. Tôi nghe xong cú điện thoại, trong lòng thấy hoang mang vô cùng.

Tôi đến tìm anh, vì địa chỉ anh nhắn là bệnh viện nên tôi thấy sợ hãi vô cùng. Nhìn thấy anh nằm trong giường bệnh, thở oxy,  tóc cũng rụng hết mà tôi đau đớn đến nghẹn ngào...

Cuối cùng tôi cũng biết sự thật, 2 năm trước anh phát hiện mình có bệnh, vì không có cách nào để tôi rời bỏ anh nên anh đã dựng lên màn kịch phản bội rồi hủy hôn... Tôi đã khóc rất nhiều, giờ tôi không biết phải làm sao nữa. Anh đã yếu lắm rồi, thỉnh thoảng lắm mới có lúc tỉnh, hé mắt ra nhìn tôi, nói được vài câu rồi lại thiếp đi. Tôi trách anh ghê gớm, giá như ngày đó anh không giấu tôi thì tôi đã có 2 năm bên anh, cùng anh chiến đấu với bệnh tật. Yêu nhau mấy năm trời vậy mà thời gian anh vất vả, đau đớn nhất tôi lại không ở cạnh. Tôi trách mình sao ngày ấy không tìm hiểu rõ nguyên nhân... Tôi đau đớn lắm, giờ chỉ muốn buông bỏ hết để được gần anh những ngày tháng cuối cùng này...

Tác giả: Thạch Thảo

Tin mới nhất