"Đinh nào dù chắc nhưng không đóng được?": Đáp án khiến không ít người "bật ngửa"

( PHUNUTODAY ) - Một câu hỏi khiến nhiều người phải rối não suy nghĩ, thế nhưng đáp án lại là...

Trong một tập phát sóng của chương trình Nhanh như chớp, MC Trường Giang đã đưa ra câu hỏi "hóc búa" cho thí sinh rằng: "Đinh nào dù chắc nhưng không đóng được?".

Nhắc đến "đinh", ai cũng dễ dàng nghĩ tới vật dụng bằng kim loại (hay tre, gỗ) cứng, một đầu nhọn, dùng để đóng, treo, giữ vật này vào vật khác, hoặc ghép các vật với nhau. Tuy nhiên, trong trường hợp này thì chiếc đinh quen thuộc đó tất nhiên sẽ bị loại, đúng không nào.Để trả lời câu hỏi này, người chơi cần chút linh hoạt mới có thể đưa ra đáp án. Và kết quả chính xác là: Đinh lăng, đinh hương. Đây là hai loại cây quen thuộc, dù bắt đầu bằng chữ "đinh" nhưng tất nhiên không thể đóng được.

Đinh lăng còn có tên là cây gỏi cá, nam dương sâm, tên khoa học là Polyscias fruticosa, hay Panax fruticosum. Panax fruticosus là một loài cây nhỏ thuộc chi Đinh lăng (Polyscias) của Họ Ngũ gia bì (Araliaceae). Cây đinh lăng được trồng làm cảnh, thức ăn hay làm thuốc trong y học cổ truyền. Cây đinh lăng nhỏ, chỉ cao từ 1-2 mét. Lá kép, chẻ khía, mọc so le, lá chét có răng cưa nhọn. Hoa đinh lăng màu lục nhạt hoặc trắng xám, quả dẹt, màu trắng bạc.

Loại cây này được trồng phổ biến ong vườn gia đình, đình chùa, trạm xá, bệnh viện để làm cảnh, làm thuốc và làm rau gia vị. Cây ưa ẩm và có thể hơi chịu bóng, trồng được trên nhiều loại đất và có khả năng tái sinh vô tính khỏe.

Các nhà khoa học đã tìm thấy trong đinh lăng có các loại alkaloid, glucosid, saponin, flavonoid, tanin, vitamin B1, vitamin B2, vitamin B6, các axit amin (bao gồm lycin, cystein và methionin) và nhiều nguyên tố vi lượng khác. Trong lá đinh lăng còn có saponin triterpen, một genin đã xác định được là axit oleanolic.

Đinh lăng được dùng chủ yếu là phần lá và rễ. Lá được hái, sử dụng quanh năm. Rễ đinh lăng được thu hái vào mùa đông, ở những cây đã có từ 4-5 tuổi trở lên, cỡ độ tuổi này, rễ mới có nhiều hoạt chất. Khi đào lấy rễ, rửa sạch, cắt bỏ phần rễ sát với góc thân. Rễ nhỏ thì dùng cả, nếu rễ to thì dùng phần vỏ rễ.

Trong khi đó, đinh hương là một loại cây thân gỗ, có nguồn gốc từ Indonesia. Cây đinh hương hay còn gọi là đinh tử, đinh tử hương, hùng đinh hương, công đinh hương, chi giải hương... được sử dụng trong việc chế biến món ăn để kích thích vị giác người dùng. Ngoài ra, với hàm lượng chất dinh dưỡng cao, đinh hương cũng được dùng như một thực phẩm bổ trợ cho việc phòng và chữa bệnh.