Bầu con gái nên chồng không quan tâm, vợ tự nấu canh đu đủ ăn hàng ngày và cái kết đau lòng khi sinh...

( PHUNUTODAY ) - Khi cái thai đến tháng thứ 5, cả nhà chồng ép cô đi siêu âm xem giới tính đứa bé thế nào. Và rồi kết quả là bé gái, lập tức cả nhà chồng quay ra xỉa xói, xúc phạm Thư không ra gì.

Lấy chồng ở tuổi 19 với Thư là một quyết định liều lĩnh. Nhưng chẳng thể làm khác được vì Thư lỡ có bầu trước, nhà chồng lại khó tính, chẳng ưa nên Thư về làm dâu khổ lắm. Chồng hơn 5 tuổi, nhưng anh vẫn còn trẻ con, ham chơi và vô tâm khủng khiếp nên lúc nào Thư cũng thui thủi một mình ở nhà.

Khi cái thai đến tháng thứ 5, cả nhà chồng ép cô đi siêu âm xem giới tính đứa bé thế nào. Và rồi kết quả là bé gái, lập tức cả nhà chồng quay ra xỉa xói, xúc phạm Thư không ra gì. Mẹ chồng bắt Thư làm việc nhà nhiều hơn, suốt ngày chê bai rồi nói xấu cả bố mẹ Thư trước mặt cô nữa. Tệ hơn là họ không cho Thư ăn chung mâm, không cho cô ăn thức ăn mà chỉ để chừa lại đúng 1 bát cơm trắng với lý lẽ: “Sinh con gái không phải tẩm bổ”.

(ảnh minh họa)

Ăn uống thiếu chất, Thư gầy rộc người đi. Ngày nào cũng ăn cơm trắng không có gì ăn cùng vì chẳng có tiền mà mua thức ăn. Thấy cây đu đủ ở vườn sai quả mà nhà chồng không ăn đến, ngày nào Thư cũng bứt 1 quả xuống hết nấu canh, hầm, luộc, xào đủ các món ăn cho đỡ chán và có chất một chút. Trường khi ăn đu đủ kể từ tháng thứ 5, Thư phát ngán nhưng cô vẫn cố ăn để lấy sức, để nuôi con.

Sắp đến ngày dự sinh, Thư chuẩn bị sẵn đồ tịch đi đẻ kẻo đẻ rơi thì khổ vì nhà chồng có ai quan tâm, để ý đến cô đâu. Thôi thì tự thân vận động, lo cho bản thân mình. Thế nhưng còn 12 ngày nữa thì sinh, Thư lên cơn đau bụng dữ dội. Nghĩ là mình trở dạ đẻ, cô nhờ chồng, mẹ chồng, em chồng nhưng không 1 ai đưa đi hết. Mẹ chồng vứt cho Thư 7 ngàn mà bảo: “Ra bắt xe bus mà đi!”.

Nuốt nước mắt cay đắng, Thư ra bến xe may mắn được mọi người giúp đỡ đưa đến bệnh viện đẻ gấp. Nhưng khám qua cho Thư, bác sĩ đã hỏi cô người nhà đâu, Thư lắc đầu rồi đưa số điện thoại của chồng cho bác sĩ.

- Anh đến viện ngay, vợ con anh nguy kịch lắm.

- Kệ nó, vợ chết thì em cưới vợ khác thiếu gì mà phải bận tâm con ranh đó.

Lắc đầu ngán ngẩm sau câu nói vô tâm đó của chồng Thư, bác sĩ và các y tá cố gắng hết sức đỡ đẻ cho cô. Nhưng lúc đứa bé chào đời lại không còn sống nữa, nó bé được 1,4kg ai nhìn cũng xót. Ngất lên ngất xuống vì đau đẻ, nhưng Thư vẫn cố hỏi bác sĩ.

- Con em... con em ổn chứ?

- Bác sĩ gật đầu, Thư thở phào rồi lịm đi.

Tỉnh lại, Thư thấy cả nhà chồng đang ở viện, ai cũng ủ rũ mà khóc lóc.

- Mọi người sao lại khóc thế ạ? Con của con đâu ạ?

- Thư à, mẹ xin lỗi, mẹ sai rồi. Đứa bé là con trai nhưng mẹ lại không quan tâm, đày đọa mẹ con con. Bác sĩ nói do con ăn đu đủ suốt 1 thời gian dài, thiếu chất nên đứa bé đã mất trong bụng mẹ từ trước đó rồi. Mẹ xin lỗi...

- Con... con tôi...

Thư khóc thét lên, cô như hóa điên vì mất con ngay trên bàn đẻ cũng vì sự ghẻ lạnh, độc ác của nhà chồng. Xuất viện, Thư ôm con về ngoại chôn cất, không cho 1 ai nhà chồng nhìn nó lần cuối và cũng không quay trở về căn nhà đó nữa. Vì muốn có cháu trai, ghét bỏ con gái mà họ đã đẩy mẹ con Thư ra nông nỗi này. Cô không bao giờ tha thứ cho họ, cả đời này họ sẽ phải hối hận vì đã đối xử với con dâu không bằng người ở như thế?

Tác giả: Truy Nguyệt