Báo Khánh Hòa dẫn cáo trạng cho hay, khoảng 8h30 ngày 25/10/2016, Thuần rủ Phong đi mua cau bán kiếm lời. Cả hai chuẩn bị dao cắt cau rồi tới vườn ông Đỗ Hữu Mạnh hỏi mua nhưng ông Mạnh không bán và bỏ vào trong nhà. Thấy vườn cau của ông Mạnh không người trông coi, Thuần liền bàn với Phong vào trộm cau.
Khi cả hai cắt trộm xong 6 buồng cau (trị giá 540.000 đồng) mang ra xe thì bị ông Mạnh phát hiện giữ lại. Phong và Thuần năn nỉ trả tiền số cau đã trộm nhưng ông Mạnh không đồng ý.
Thấy ông Mạnh già yếu, nhân lúc ông không để ý, Phong ra hiệu cho Thuần nhảy lên sau xe rồi Phong rồ ga định bỏ chạy cùng số cau cắt trộm nhưng bị ông Mạnh nắm yên xe giữ lại. Phong tiếp tục chạy xe, kéo lê ông Mạnh một đoạn, chiếc điện thoại (trị giá 200.000 đồng) văng ra ngoài và bị hỏng.
Thấy vậy, Thuần bèn lấy dao đâm vào tay ông Mạnh nhưng ông vẫn không buông mà quật đổ xe, giữ được Thuần và số cau, còn Phong bỏ chạy về nhà, sau đó mới quay lại. Kết luận giám định cho thấy ông Mạnh bị thương tích 9%.
Tại phiên tòa, luật sư bào chữa cho rằng các bị cáo không phạm tội Cướp tài sản, bởi sau khi trộm cau, bị phát hiện, các bị cáo đã năn nỉ xin mua lại số cau đã trộm cắp nhưng người bị hại không đồng ý và níu giữ xe để báo công an.
Các bị cáo bỏ chạy vì sợ chứ không có ý thức chiếm đoạt tài sản. Hành vi của các bị cáo phải cấu thành tội Trộm cắp tài sản với tình tiết định khung "hành hung để tẩu thoát". 2 bị cáo cũng thống nhất kháng cáo đổi tội danh, đồng thời xin giảm nhẹ hình phạt.
Hội đồng xét xử thống nhất với quan điểm của đại diện viện Kiểm sát Nhân dân tỉnh Khánh Hòa, nhận định, các bị cáo đã dùng thủ đoạn nguy hiểm khác và dùng vũ lực ngay tức khắc, làm ông Mạnh lâm vào tình trạng không thể kháng cự được nhằm chiếm đoạt bằng được tài sản. Hành vi đó đã cấu thành tội Cướp tài sản.
Tuy nhiên, các bị cáo đều thành khẩn khai báo; chưa có tiền án, tiền sự; đã bồi thường khắc phục hậu quả; tài sản chiếm đoạt có giá trị không lớn; riêng bị cáo Thuần phạm tội khi chưa thành niên; sau khi phạm tội đã tích cực giúp bị hại đi cấp cứu nên có thể xem xét, xử phạt các bị cáo dưới mức thấp nhất của khung hình phạt cũng đủ tác dụng giáo dục, răn đe.