Hoàng đế Đồng Trị, ông vua “nghiện” gái lầu xanh
Ba ngàn giai nhân trong cung cũng chưa đủ để thỏa mãn lòng dục của một người đàn ông.
Trong lịch sử Trung Quốc, những hoàng đế hoang dâm, chơi bời không ít, như Đường Hiến Tôn rất thích “lâm hạnh” các kỹ nữ, Tống Huy Tôn si mê gái lầu xanh nổi tiếng Lý Sư Sư, Minh Vũ Tôn cũng thường xuyên dẫn tuỳ tùng lẻn ra ngoài cung “ăn vụng”.
Nhưng chơi bời chốn lầu xanh đến mức mất cả tính mạng thì chỉ có một người là Hoàng đế Đồng Trị Tải Thuần nhà Thanh.
Chuyện này đã được nói rõ trên chương trình ăn khách Bách gia giảng đàn của Đài Truyền hình Trung ương Trung Quốc (CCTV).
Hoàng đế Đồng Trị có vợ là Hoàng hậu Alỗđặc (Aloti), nhưng Thái hậu Từ Hy không muốn thấy họ là một cặp vợ chồng hạnh phúc ân ái, Đồng Trị cho gọi các phi tần khác đến để lâm hạnh cũng bị bà ta ngăn cản.
Vì vậy, đêm đêm, Đồng Trị thường dẫn theo Thái giám Châu Đạo Anh ra ngoài cung, đến một nơi tập trung các gái lầu xanh ở phía Nam kinh thành để tầm lạc, tìm kiếm thú vui thân xác cùng những gái làng chơi bình dân.
Ông ta thường vui chơi thâu đêm đến gần sáng mới mò về cung. Kết quả của những chuyến “vi hành” ô nhục ấy là: Đồng Trị bị lây bệnh hoa liễu, bộ phận sinh dục bị lở loét.
Theo những ghi chép hồi đó còn lưu lại, người đời sau nhận định ông bị bệnh giang mai. Vụ này đã trở thành một sự kiện bê bối lớn và chưa từng có trong lịch sử các đế vương Trung Quốc: Hoàng đế chơi bán hoa, lây bệnh mà chết.
Tùy Dạng Đế Dương Quảng - ông vua mắc chứng ấu dâm
Minh Vũ Tôn thích các bé trai, không ít hoàng đế lại thích các bé gái. Tùy Dạng Đế Dương Quảng chính là một trong những hoàng đế bệnh hoạn ấy.
Tìm kiếm thú vui cùng bày đàn phi tần chưa thỏa, ông ta còn bắt tìm kiếm những bé gái chưa đến tuổi thành niên đưa vào cung để dâm loạn. Sự hoang dâm vô độ của Dương Quảng nổi tiếng là một vết nhơ trong lịch sử các đế vương Trung Quốc.
Dã sử còn chép lại chuyện ông ta giết cha để cướp ngôi. Sau khi đăng quang, ông ta bắt tìm cho mình nhiều giai nhân mỹ nữ: 3 Phu nhân, 9 bà Tần, 27 bà Thế phụ, 81 Ngự thiếp, tổng cộng 120 người.
Xu hướng tình dục của ông ta rất bệnh hoạn, rất thích giao cấu với các bé gái. Có cháu bé vì sợ và xấu hổ mà không chịu, Dương Quảng đã sai quan đại phu Hà Chu dụ dỗ, lại cho đóng một cỗ xe vừa để nhét bé gái vào rồi khóa chặt không cho động đậy, khi giao cấu thì ông ta lắc lư xe để thỏa mãn dục vọng.
Dương Quảng đặt tên cho xe là “Xe tùy ý”. Điều vô liêm sỉ hơn nữa là Dương Quảng sai hoạ sỹ vẽ lại cảnh mình làm tình với các thiếu nữ rồi cho treo trong cung để ngắm.
Trong dân gian đã lưu truyền nhiều chuyện phong lưu về các cuộc “Nam hạ Dương Châu” dày đặc của Dương Quảng. Dương Quảng xứng đáng là một trong những “Đại dâm quân” trong lịch sử Trung Quốc.
Lưu Trường - Ông vua triều Hán nghiện thị dâm
Trong số các hoàng đế Trung Hoa, rất nhiều người có những tật chứng nghiện quái dị. Một trong những người đó là Lưu Trường, ông vua nhà Nam Hán thời kỳ Ngũ Đại.
Lưu Trường có nhiều tật chứng kỳ quái. Những người trong cung, tất cả đều bị đem thiến, chính vì vậy nhà Nam Hán hồi đó hầu như là vương quốc của Thái giám. Ông ta rất háo dâm, rất thích giao cấu với người nước ngoài.
Một lần, ra phố ông ta nhìn thấy một phụ nữ người Ba Tư (Iran ngày nay), thấy thích bèn cho đưa vào cung. Người này phốp pháp, dâm đãng, lại giỏi thuật phòng the nên rất được ông ta sủng ái, đặt cho cái tên yêu là “Mi Chư” (Con lợn đáng yêu).
Mi Chư còn cho tìm 9 phụ nữ dâm đãng khác trong cung để cùng vua vui vầy, nhóm này được gọi là “Thập mi nữ”. Lưu Trường tính tình tàn bạo, ông ta còn có một thói nghiện khác người nữa là thích xem người khác giao cấu mà càng nhiều người càng tốt.
Ông ta còn cho gọi nhiều kẻ vô lại ngoài xã hội vào cung, cởi bỏ quần áo và cho họ giao cấu với các cung nữ để... xem.
Trong khi những người kia loạn dục, Dương Quảng và Mi Chư ôm nhau cùng xem để lấy hứng.
Nếu sau cuộc mây mưa, người đàn ông nào “thắng” sẽ được trọng thưởng, còn nếu ai thua trước thì sẽ lãnh hậu quả nghiêm trọng: Dương Quảng mắng anh ta là “đồ vô dụng” và cho người lôi đi thiến ngay, đó là hình phạt nhẹ, còn nếu ông ta nổi giận thì sẽ cho lôi đi thiêu hoặc làm mồi cho đàn hổ báo nuôi trong cung.
Nguyên Thuận Đế Thỏa Hoan - Ông vua “nghiện” quần giao
Hậu cung triều Nguyên được coi là khá yên ắng, thế nhưng ông vua cuối cùng của vương triều này là Thuận Đế Thỏa Hoan Thiết Mộc Nhĩ thì lại là một kẻ rất hiếu sắc.
Khi ông ta bị quân Minh đuổi ra khỏi biên giới, Chu Nguyên Chương vẫn cho giữ đế hiệu.
Chính quyền Nguyên cuối đời không ổn định, nhưng Thoả Hoan thì vẫn chìm đắm trong tứu sắc mà chẳng hề nghĩ đến việc làm thế nào để giữ được vương triều.
Ông ta cho tìm tăng lữ Tây Vực về để truyền dạy cho mình những thuật phòng the, vừa học vừa thực hành nên khả năng giường chiếu quả nhiên mạnh lên hẳn.
Về sau một người em rể còn giới thiệu cho ông một đạo sĩ giỏi “Song tu pháp”, tức là biết nhiều tư thế giao cấu với phụ nữ. Ngày nay thì chuyện đó chả có gì là lạ, nhưng thời đó thì quả là điều vô cùng mới mẻ.
Thoả Hoan liền sai đưa những con gái nhà lành vào cung để ông ta “thực hành”, ngày nào cũng bày trò dâm ô trong cung. Chưa hết, ông ta khoái nhất trò quần giao, tức là cùng các quan mây mưa với cả bầy người đẹp trong cùng một phòng, không phân biệt vua tôi, sang hèn, bất kể tuổi tác cao hay thấp, gọi là “quân thần đồng lạc”.
Do có Thuận Đế Thoả Hoan đi đầu làm gương nên phụ nữ trong cung thời đó rất dâm loạn, nhiều phi tần gian dâm với các tăng lữ, đến nỗi sau đó xuất hiện một “quy tắc” chưa từng có: Tất cả những cô gái đến tuổi lấy chồng, dù xấu hay đẹp, cao hay thấp, béo hay gầy, đều phải ngủ với tăng lữ, gọi là “khai hồng”, sau khi tăng lữ thoả thuê rồi mới được về nhà để lấy chồng.
Có một vị Hoàng đế như thế, nhà Nguyên không mất mới là chuyện lạ. Bởi vậy, Chu Nguyên Chương đã dễ dàng tiêu diệt vương triều Nguyên từng xưng hùng xưng bá khắp thế giới một thời.
Hoàng đế Nam Triều Lưu Tử Nghiệp - Ông vua loạn luân
Nam Bắc triều là một thời kỳ động loạn ở Trung Quốc cổ đại, các triều đại tồn tại đều rất ngắn ngủi, nhưng các vị Hoàng đế đoản mệnh ấy ai nấy đều háo sắc và dâm loạn.
Trong số đó nổi bật là Nam Triều Tống Hoàng đế Lưu Tử Nghiệp, kẻ khiến người ta ghê sợ nhất bởi chứng nghiện loạn luân quái dị. Lưu Tử Nghiệp không phải là hoang dâm mà phải nói là kẻ hôn dâm mới đúng.
Ông ta có người chị là Công chúa Sơn Âm, tên cúng cơm là Sở Ngọc, rất xinh đẹp, đã lấy chồng. Ông ta cho đón chị gái vào cung rồi giữ lại chung đụng, không cho về.
Người anh rể biết chuyện rất căm tức liền tìm cách giết người em vợ đốn mạt. Lưu Tử Nghiệp liền hợp mưu với Sở Ngọc giết hại anh rể.
Ngoài chị gái, Lưu Tử Nghiệp còn không tha cả người cô ruột là Công chúa Tân Sái. Sự loạn luân của ông vua đã làm bại hoại cả phong khí quốc gia thời đó.
Do Lưu Tử Nghiệp chìm đắm trong nữ sắc nên bà mẹ đau buồn lâm bệnh nặng. Sắp chết, bà sai cung nữ đi gọi con trai đến thăm bà, nhưng ông ta từ chối lấy cớ trong cung của Thái hậu có ma. Bà mẹ vì quá hận đã tự cầm dao mổ bụng mình để xem tại sao lại sinh ra đứa nghịch tử như thế.
Về sau, chính thủ hạ của Lưu Tử Nghiệp đã dùng chiếc dao đó để đâm chết ông và cả Sở Ngọc. Khi Lưu Tử Nghiệp bị giết ông ta mới 17 tuổi, mới lên ngôi được 1 năm.
Mộ Dung Hy - Bật nắp quan tài giao hoan với xác chết
Từ xưa tới nay, Hoàng đế si tinh là chuyện chẳng hiếm nhưng si tình đến mức mất cả giang sơn, mất cả tôn nghiêm rồi cuối cùng, thậm chí bật nắp quan tài giao hoan với xác chết thì lại là chuyện không phải lúc nào cũng có. Hoàng đế nước Hậu Yên (384 – 409), Mộ Dung Hy chính là ông hoàng quái đản, "vô tiền khoáng hậu" đó.
Năm 395, Hoàng đế nước Hậu Yên khi đó là Mộ Dung Thùy đem quân tấn công Bắc Ngụy. Thùy sai con là Thái tử Mộ Dung Bảo làm thống soái dẫn đầu 8 vạn quân tấn công Bắc Ngụy. Không ngờ chỉ sau một trận ở dốc Tham Hợp, 8 vạn quân tiên phong lẫn 2 vạn quân tiếp viện bị tiêu diệt sạch không còn một mống. Sau trận Tham Hợp, hơn 4 vạn tù binh Hậu Yên bị vua Bắc Ngụy hạ lệnh dùng đá chôn sống toàn bộ.
Tháng 4 năm 396, Mộ Dung Thùy chết trên đường trở về, thọ 71 tuổi, thái tử Mộ Dung Bảo kế vị. Hai năm sau đó, năm 398, Mộ Dung Bảo đem quân đánh Bắc Ngụy lại thua to, chạy về đến kinh đô Long Thành thì bị chính cậu mình là Lan Hãn giết chết. Để trừ hậu hoạn, Lan Hãn còn giết luôn hơn 100 tông thất rồi tự xưng là Xương Lê Vương. Tháng 10 cùng năm, con trai Mộ Dung Bảo là Mộ Dung Thịnh tập hợp quân tâm phúc xông vào cung giết chết cha con Lan Hãn, tự lên ngôi Hoàng đế.
Rút kinh nghiệm từ người cha, Mộ Dung Thịnh rất nghiêm khắc và tàn nhẫn với quần thần của mình. Nhưng cũng chính vì thế, các mưu đồ nổi loạn xuất hiện khắp nơi. Tháng 8 năm 401, Mộ Dung Thịnh bị quân nổi loạn đuổi giết, bị thương rất nặng. Tự cảm thấy mình không còn sống được bao lâu nữa, Mộ Dung Thịnh sai người cho gọi người chú của mình là Mộ Dung Hy đến để phó thác chuyện hậu sự. Tuy nhiên, khi Hy chưa kịp tới thì Thịnh đã chết.
Song một kẻ mưa mẹo và tàn nhẫn như Mộ Dung Thịnh cũng không biết rằng, ông chú của mình đã lăm le ngồi lên ngai vàng từ lâu. Và người đứng sau giúp đỡ Mộ Dung Hy không phải ai khác chính là người mẹ của Mộ Dung Thịnh – Đinh Thái hậu.
Trong lúc những tông thất họ Mộ Dung còn đang mải mê chém giết tranh giành ngai báu thì vị vương tử đa tình Mộ Dung Hy bắt đầu để ý người chị dâu đang phải sống cô đơn lạnh lẽo trong chốn thâm cung. Năm ấy, Mộ Dung Hy tuổi mới 20, lại khôi ngô tuấn tú xuất chúng, nổi tiếng khắp Hậu Yến. Trong khi đó, Mộ Dung Bảo chinh chiến liên miên bên ngoài rồi qua đời, tuổi còn xuân sắc, Đinh Hoàng hậu đã phải lên chức Thái hậu, một mình lạnh lẽo trong cả cấm cung rộng lớn không một bóng đàn ông. Vì vậy chuyện hai người đến với nhau cũng chẳng có gì là lạ.
Bất chấp triều thần phản đối, Đinh Thái Hậu quyết chí lập Mộ Dung Hy lên làm hoàng đế. Thế là bằng vẻ ngoài tuấn tú và mối tình với bà hoàng cô độc, Mộ Dung Hy đã leo lên được ngai vàng một cách dễ dàng. Nhưng Mộ Dung Hy chẳng vì thế mà chung tình với Đinh Thái hậu. Chẳng bao lâu sau đó, từ Thái tử Mộ Dung Định, Mộ Dung Nguyên cho đến Đinh Thái hậu đều bị Hy giết chết không thương tiếc.
Một năm sau khi lên ngôi, Mộ Dung Hy lấy hai người con gái của quan đại thần Phù Mô là Phù Nhung Nga và Phù Huấn Anh. Vốn tính háo sắc, ưa của lạ nên Hy rất yêu chiều hai chị em họ Phù, vừa khi mới vào cung đã phong cho Nhung Nga làm Quý nhân còn Huấn Anh làm Quý tần, suốt ngày quấn quýt chơi đùa không biết chán.
Đinh Thái hậu từ chỗ là tình nhân duy nhất giờ bị lép vế bởi hai chị em họ Phù nên lấy làm uất ức. Vì vậy, bà quyết định lập mưu phế bỏ Mộ Dung Hy. Tuy nhiên, mọi chuyện lại không dễ dàng như Đinh Thái hậu suy tính. Chuyện nổi loạn bại lộ, Mộ Dung Hy lấy cớ giết luôn bà để chiều lòng haingười đẹp họ Phù.
Sau khi Đinh Thái hậu bị giết, Hy đã lập Huấn Anh lên làm Hoàng hậu, người đời thường gọi là Phù Hoàng hậu. Hy yêu chiều Huấn Anh tới mức bất cứ việc gì khiến cô ta vui, Hy đều thực hiện bằng được.
Năm 403 Mộ Dung Hy cho xây cung Long thành trong vườn thượng uyển, có chiều dài 4 dặm vuông, dài 1 dặm, cao 57 mét, huy động hơn 2 vạn nhân công. Đến mùa hè năm 404 lại xây tiếp cung Tiêu Diêu với hàng trăm phòng, người làm việc không được nghỉ, phân nửa số nhân công chết vì nóng và kiệt sức. Tất cả chỉ là để Phù Hoàng hậu có chỗ vui chơi.
Phù Hoàng hậu thích đi bơi, Mộ Dung Hy liền dẫn nàng đi khắp tìm những sông hồ đẹp nhất để nàng thỏa thích bơi lội. Phù Hoàng hậu lại còn sở thích ăn những món trái mùa. Mùa hè nóng nực thì đòi ăn vây cá đông, mùa đông tuyết rơi thì đòi ăn địa hoàng tươi. Nhưng tất thảy đều được Mộ Dung Hy chiều theo. Bất cứ ai không thực hiện được theo yêu cầu của Phù Hoàng hậu đều bị tội chặt đầu. Sử sách còn chép, chỉ tính những người chết vì những cuộc vui của Hoàng hậu đã lên tới hơn 5000 người.
Càng về sau, Mộ Dung Hy càng không thể rời khỏi Phù Hoàng hậu, đến mức dẫn quân đi đánh trận, cũng phải mang theo. Năm 405, Hậu Yên tấn công thành Liễu Đông của quân Cao Ly. Thành sắp bị hạ nhưng vì muốn Mộ Dung Hy ngồi cùng xe với Phù Hoàng hậu vào thành nên quân lính phải hoãn lại giờ tấn công thành khiến thời cơ bị bỏ lỡ.
Một năm sau đó, năm 406, Hậu Yên lại đem quân tấn công Khiết Đan nhưng thấy quân Khiết Đan quá mạnh, Mộ Dung Hy sợ quá, đành hạ lệnh cho quân rút về. Nhưng Phù Hoàng hậu thì không nghe, muốn được xem đánh trận. Để chiều lòng người đẹp, Mộ Dung Hy dẫn toàn bộ quân đội của mình chuyển sang tấn công Cao Ly. Đường hành quân dài hơn 3 nghìn dặm, binh sĩ mệt mỏi chết ở dọc đường vô số. Quân đội của Mộ Dung Hy chẳng bị ai đánh cũng tự tan tác, tất cả chỉ vì một cái lắc đầu của Phù Hoàng hậu.
May mắn cho triều đình Hậu Yến, vị Hoàng hậu xinh đẹp nhưng trái tính trái nết cũng là một người đoản mệnh. Một năm sau đó, Phù Hoàng hậu mang bệnh nặng mà qua đời. Sử sách chép rằng, Mộ Dung Hy đấm ngực, giậm chân, khóc lóc như đám tang cha, ai can ngăn cũng không thôi. Đến khi khâm liệm, chuẩn bị đậy nắp quan tài, Mộ Dung Hy còn xông đến ôm lấy quan tài rồi khóc rống lên, không chịu rời.
Cuối cùng, không chịu đựng được sự chia ly phũ phàng ấy, Mộ Dung Hy ra lệnh mở nắp quan tài của Phù Hoàng hậu rồi trèo vào bên trong giao hoan cùng người đẹp suốt mấy ngày liền không chịu ra. Si tình và bệnh hoạn đến như Mộ Dung Hy có lẽ cổ kim chỉ có một. Có điều, cái giá mà vị Hoàng đế này phải trả cho điều này thì quá đắt.
Sau nhiều ngày giằng co chần chừ, Mộ Dung Hy mới sai người đậy nắp quan tài để đưa thi hài Hoàng hậu vào linh đường. Để tỏ lòng thương tiếc, Mộ Dung Hy còn hạ lệnh cho các quan phải khóc thật lớn, ai khóc to, khóc nhiều sẽ được thưởng, ai không khóc sẽ phải chịu tội.
Chưa hết, khi đưa quan tài Hoàng hậu đi chôn cất, Mộ Dung Hy còn đầu trần, chân đất đi bộ theo xe tang ra khỏi cung đến hơn 20 dặm. Vì xe tang quá cao, không ra được khỏi cổng thành, Mộ Dung Hy ngay lập tức hạ lệnh phá đổ cổng thành phía bắc để đưa xe tang ra. Người dân kinh thành đến xem, ngán ngẩm than rằng: “Họ Mộ Dung tự phá quốc môn thì làm sao mà bền lâu được?”.
Sau đó, để thể hiện tình cảm chân thành của mình với Phù Hoàng hậu, Mộ Dung Hy còn cho xây dựng một lăng mộ rất xa hoa và rộng lớn gọi là “Chinh Bình Lăng”, dự định sau này sẽ chôn cùng Phù Hoàng hậu tại đây.
Ngoài ra, chị dâu của Mộ Dung Hy là Trương thị vì là người có chút nhan sắc cũng bị Hy ra lệnh phải tuẫn táng theo Phù Hoàng hậu… cho có bạn. Những người dân Hậu Yên thấy những chuyện hoang đường mà Mộ Dung Hy làm, chỉ biết nhìn nhau lắc đầu mà rằng: “Hậu Yên sắp bị diệt tới nơi rồi!”.
Quả nhiên, tới tháng 7 năm 407, Trung Vệ Tướng quân Phùng Bạt và Tả Vệ Tướng quân Trương Hưng vì bất bình với hành động hoang đường của Mộ Dung Hy cùng nhau liên kết với Mộ Dung Vân khởi binh chống lại Mộ Dung Hy. Quân của Mộ Dung Vân nhanh chóng đánh bại quân của Hy.
Hy thua trận, chạy về cung cải trang quần áo thường dân để trốn chạy nhưng chưa được bao xa thì bị bắt. Mộ Dung Vân ra lệnh giết chết Mộ Dung Hy bêu đầu giữa chợ. Cuộc đời vị hoàng đế hoang dâm và hoang đường bậc nhất trong lịch sử Trung Quốc kết thúc.
Cao Vỹ - Hoàng Đế dâm loạn bắt vợ khỏa thân cho đại thần trong cung chiêm ngưỡng
Tự xưng là hoàng đế không biết buồn, vị hoàng đế trẻ tuổi này lại có thú vui dâm loạn đến mức bắt vợ của mình khỏa thân trước mặt hàng trăm đại thần trong cung để họ được cùng chiêm ngưỡng dung nhan.
Vị vua “không biết buồn” chỉ biết nghĩ ra đủ trò để ăn chơi hưởng lạc
Sinh năm 556, Cao Vỹ tên tự là Nhân Cương. Ông là con trai trưởng của Vũ Thành Đế Cao Trạm triều Bắc Tề thời Nam Bắc Triều của Trung Quốc. Ngay từ nhỏ, Cao Vỹ đã có tướng mạo dễ nhìn nhất trong các con của Cao Trạm. Ông lại là con trai của vợ cả nên Cao Vỹ rất được Cao Trạm - khi đó vẫn còn là thái tử - sủng ái, lập làm vương thái tử.
Năm 562, sau khi Cao Trạm lên ngôi Hoàng đế được hơn 1 năm đã lập Cao Vỹ làm hoàng thái tử. Ba năm sau, Cao Trạm nhường ngôi lại cho Vỹ. Hai năm sau, năm 568, Cao Vỹ chính thức nắm quyền điều hành chính sự.
Lúc này chính quyền nhà Bắc Tề đã thối nát và lung lay tới tận gốc rễ. Nhưng Cao Vỹ chẳng những không chuyên tâm lo việc triều chính, ngược lại ông vua trẻ này cả ngày chỉ là nghĩ ra đủ trò để ăn chơi hưởng lạc với các phi tần và cung nữ trong hậu cung. Chuyện thượng triều, mỗi tháng Cao Vỹ chỉ làm một lần. Thậm chí có khi Cao Vỹ để mặc cho các đại thần chờ đến tận trưa rồi mới cho thái giám đến thông báo không lâm triều.
Không màng đến chính sự, nhưng bất cứ ai dám cả gan đứng ra khuyên can Hoàng đế phải lấy “quốc gia” và “trăm họ” làm trọng thì đều bị bãi quan, chặt đầu. Điều vị vua trẻ này quan tâm là các quan “tiến cử” thật nhiều mỹ nữ, xây dựng cung điện, nghĩ cách giúp Hoàng đế ăn chơi, hưởng lạc thì được Vỹ hết sức trọng dụng, liên tục đề bạt, thăng chức.
Ngồi trên ngai vàng chưa tới 10 năm, nhưng Cao Vỹ xây dựng cung điện ở khắp nơi. Trong hậu cung của Cao Vỹ có tới 500 cung nữ phục vụ. Trong khi dân chúng ngày càng sống trong cảnh lầm than, Bắc Tề đã cận kề sự diệt vong. Ông cũng là vị vua duy nhất trong lịch sử tự xưng mình là “Hoàng đế không biết buồn” (Vô sầu thiên tử).
Hoàng đế bắt vợ khỏa thân trước hàng trăm người đàn ông
Trong số những phi tần của Cao Vỹ, nổi tiếng nhất chính là Phùng Thục phi. Phùng Thục phi tên thật là Phùng Tiểu Liên. Tiểu Liên xinh đẹp có tiếng, chỉ đứng thứ 5 sau “tứ đại mỹ nhân” Trung Hoa.
Sử chép, Tiểu Liên vốn là tì nữ của Mục Hoàng hậu. Tiểu Liên là người gian xảo và tinh ranh, nhưng cũng rất tài năng, đàn, múa, ca hát đều rất giỏi. Chính Tiểu Liên đã nghĩ ra cách để giúp chủ nhân của mình. Đó là để Mục Hoàng hậu đem mình tới dâng cho Hoàng đế dâm loạn và sẵn sàng làm tai mắt cho Mục Hoàng hậu tại hậu cung của Hoàng đế.
Đúng như lời của Phùng Tiểu Liên đã nói. Kể từ khi có được tỳ nữ họ Phùng, Cao Vỹ chẳng còn đoái hoài đến mỹ nữ nào nữa. Vị Hoàng đế thứ 5 triều Bắc Tề này hàng ngày bị hút hồn, tới mức ngẩn ngơ trước sắc đẹp không tì vết và tài ăn nói thông minh, giỏi đoán ý của tỳ nữ họ Phùng.
Vì sủng ái, Cao Vỹ đã lập Phùng Tiểu Liên làm phi và được vị Hoàng đế triều Bắc Tề cho phép “ngồi thì cùng ghế, ra ngoài thì cùng xe”. Bên cạnh đó, không có bất cứ yêu cầu nào của mỹ nữ họ Phùng không được Cao Vỹ “chấp hành” một cách nhanh chóng và hoàn mỹ nhất.
Nhiều lần, Cao Vỹ định phế bỏ Mục Hoàng hậu, lập Phùng Tiểu Liên làm Hoàng hậu. Song Phùng Tiểu Liên cũng là người biết trước biết sau, kiên quyết không đồng ý.
Cao Vỹ quá si mê làn da trắng như ngọc và vóc dáng thon thả cực kỳ hút hồn của Tiểu Liên. Dã sử chép rằng, mùa đông, Tiểu Liên giống như một cái chăn bông ấm áp. Còn mùa hè, làn da của Tiểu Liên nõn nà, trơn mượt giống như một viên ngọc quý.
Chính vì thế, Cao Vỹ chẳng khi nào muốn rời tay. Ngay cả lúc lâm triều, Cao Vỹ cũng ôm mỹ nhân họ Phùng trong lòng, hoặc đặt trên đùi, để vừa nghe chính sự vừa được ngắm nhìn và trò chuyện với người đẹp.
Song sự dâm loạn của Hoàng đế này chưa dừng lại ở đó. Để “chơi khăm” và chấm dứt sự đàm tiếu của các quan, Cao Vỹ còn nảy ra ý nghĩ quái đản. Ông vua dâm loạn này đã ra lệnh cho Phùng Tiểu Liên ngay giữa triều đình cởi bỏ hết quần áo, khỏa thân nằm trên một chiếc bàn lớn. Sau đó bắt các quan xếp thành hai hàng lần lượt từng người bước lên chiêm ngưỡng sắc đẹp và thân thể mỹ nhân.
Chính vì hành động dâm loạn có 1 -0-2 trong lịch sử này mà Cao Vỹ được mệnh danh là Hoàng đế dâm loạn bậc nhất Trung Quốc. Cũng vì dâm loạn và không quan tâm đến triều chính nên vị vua trẻ tuổi này chỉ ngồi trên ngai vàng gần 10 năm. Và năm 577, Cao Vỹ bị quân Bắc Chu xử tử. Khi đó, vị Hoàng đế triều Bắc Tề mới chỉ 21 tuổi.
Thông tin trong bài chỉ mang tính chất tham khảo!