Anh lính vội nắm lấy bàn tay khô gầy yếu ớt của cụ, an ủi cụ bằng ngôn ngữ không lời. Anh lính chuyển một chiếc ghế đến cạnh giường, anh ngồi đó, và cứ như thế nắm bàn tay cụ già, cả đêm bên cạnh cụ trong phòng bệnh le lói ánh sáng từ ngọn đèn đường hắt vào, động viên, ai ủi cụ.
Thỉnh thoảng cô y tá trực đêm đi qua, lại nhắc anh nghỉ ngơi một chút, nhưng lần nào anh cũng cảm ơn và vẫn ngồi bên giường bệnh, nắm bàn tay cụ già. Cô y tá bận rộn thay bình ô xy cho các bệnh nhân, các bệnh nhân rên khe khẽ, tiếng trao đổi tình hình bệnh giữa người nhà bệnh nhân và nhân viên y tế. Những tiếng ồn ào đó dường như chẳng ảnh hưởng đến anh lính. Cụ già nằm trên giường cũng chẳng nói năng gì, chỉ nắm chặt bàn tay người con trai.
Đến khi trời rạng sáng, cụ già ra đi. Anh lính đặt tay cụ già xuống, đến phòng trực thông báo cho cô y tá trực ban. Khi cô y tá đến xử lý công việc, anh lính đứng đợi ở bên. Cuối cùng, cô y tá đã xử lý xong, rồi quay sang an ủi anh lính, nhưng anh lính ngắt lời cô y tá.
– Cụ già này là ai vậy? – Anh lính hỏi.
– Cụ là cha anh mà. – Cô y tá ngạc nhiên nói.
– Không, cụ không phải cha tôi. – Anh lính trả lời: “Tôi chưa từng gặp cụ”.
– Vậy thì, tại sao lúc mới gặp cụ già anh không nói? – Cô y tá hỏi.
– Khi bảo tôi đến túc trực bên cụ già, tôi biết chắc là có nhầm lẫn gì đây, nhưng tôi cũng biết, cụ già đang rất cần con trai cụ ở bên, mà anh ấy lại không có mặt. Cụ già bệnh đã nặng quá rồi, không còn nhận ra con trai của mình nữa, nhưng lại rất muốn có con trai ở bên, do đó tôi đã quyết định ở lại bên cụ.
Bạn chỉ cần lương thiện Trời xanh sẽ tự có an bài
Ngày xưa, có một người đàn ông nổi tiếng khắp xa gần vì đã dành cả cuộc đời làm việc thiện. Đến khi ông trăm tuổi lâm chung, con cháu đều quỳ trước ông mà khóc thương rằng: “Ông sắp rời xa chúng con rồi, vào phút cuối cùng xin ông hãy để lại cho chúng con một vài lời…”
Ông lão trả lời: “Các con chỉ cần nhớ tới câu này: Mọi phúc lành đều không tách khỏi chữ Tâm”.
Đời người tựa như một ván cờ rất lớn, bạn ở đó tiến lui một hồi, có thể sẽ tích lũy được sức mạnh không ít. Cũng giống như lời nhà Phật, đó chính là: Phúc báo về sau.
Những gì bạn đang gánh chịu bây giờ đều là do bạn đã khởi tâm động niệm mà thành. Những gì bạn có trong tương lai đều là do từng hành vi cử chi bây giờ tạo nên.