(Phunutoday) - Người ta thường nhắc đến Dương Quý phi như là một trong bốn mỹ nhân đẹp nhất trong lịch sử Trung Quốc. Tuy nhiên, mỹ nhân họ Dương đình đám này cũng để lại không ít tiếng xấu. Từ thân phận của một cô con dâu, Dương Quý phi trở thành sủng phi của người cha chồng Đường Huyền Tông. Thế rồi chỉ vài năm sau đó, trong thân phận là một bà mẹ nuôi, Dương Quý phi lại có một mối tình vụng trộm đầy tai tiếng với người con nuôi trẻ tuổi An Lộc Sơn. Chính mối tình trái khoáy này đã khiến đệ nhất mỹ nhân Trung Hoa phải hứng chịu một kết cục đầy bi thảm…
Mối tình loạn luân
Dương Quý phi sinh năm 719, chết năm 756, tên thật là Dương Ngọc Hoàn. Tương truyền, khi Dương Ngọc Hoàn mới sinh ra, trên cánh tay đã đeo sẵn một chiếc vòng bằng ngọc, vì vậy, cha của bà mới lấy hai chữ Ngọc Hoàn (vòng ngọc) để đặt tên cho cô con gái của mình. Do cha mẹ đều mất khi Dương Ngọc Hoàn còn rất nhỏ nên Dương Ngọc Hoàn đã được gửi đến sống tại nhà chú ruột ở Lạc Dương.
Năm Khai Nguyên thứ 23, tức năm 736, Võ Huệ phi, một phi tần của Đường Minh Hoàng đã chọn Ngọc Hoàn làm vợ của Hoàng tử thứ 18 của Đường Minh Hoàng là Thọ Vương Lý Mão, Dương Ngọc Hoàn trở thành Thọ Vương phi. Như vậy nếu như chính danh chính phận, Dương Ngọc Hoàn là con dâu của ông Vua đa tình Đường Minh Hoàng. Tuy nhiên, chỉ ít lâu sau đó, Thọ Vương phi Dương Ngọc Hoàn bỗng nhiên được gọi vào cung và trở thành Dương Quý phi, nghĩa là trở thành vợ của Đường Minh Hoàng.
Vào thời điểm lúc bấy giờ, người thiếp yêu của Đường Huyền Tông là Vũ Huệ phi vừa qua đời vì bạo bệnh. Đường Huyền Tông vì thế mà ngày đêm buồn bã, không ăn không ngủ, đến cả việc triều chính cũng chẳng ngó ngàng gì tới. Để giúp Đường Huyền Tông giải khuây, Thái giám Cao Lực Sĩ nói với Huyền Tông rằng: Thọ Vương phi là một mỹ nhân tuyệt sắc, có thể nói là “Khuynh quốc khuynh thành”, và điều đặc biệt là nàng rất giống với Vũ Huệ phi vừa mới mất. Việc Dương Ngọc Hoàn có giống với Vũ Huệ phi hay không thì không ai biết, tuy nhiên, Huyền Tông vì lời tiến cử của cận thần Cao Lực Sĩ cũng cảm thấy rất tò mò. Vì vậy, Huyền Tông sai họ Cao truyền chỉ triệu Thọ Vương phi vào cung Ôn Tuyền để xem tận mắt. Và cũng từ đó, người ta không thấy Dương Ngọc Hoàn trở về Thọ Vương phủ nữa.
Lúc Ngọc Hoàn vào đến cung Ôn Tuyền thì mặt trời đã xế bóng, trong ánh hoàng hôn mờ ảo, sắc đẹp kiêu sa của Dương Ngọc Hoàn càng thêm lộng lẫy. Đứng ở bên trong cung Ôn Tuyền nhìn ra, vừa thấy Dương Ngọc Hoàn bước lên bậc thềm, Huyền Tông đã không thể tự kiềm chế được chính mình. Ông Vua đa tình bậc nhất của triều đại nhà Đường lúc này không còn nghĩ tới danh phận hay lễ nghi gì nữa, ra lệnh cho Dương Ngọc Hoàn cởi bỏ y phục vào phòng tắm. Khi quần áo trên người Ngọc Hoàn được trút xuống, mái tóc đen dài mềm mại như dòng nước suối và làn da ngọc ngà càng làm cho Huyền Tông ngây ngất.
Đợi Ngọc Hoàn tắm xong, Huyền Tông mở tiệc ngay trong cung Ôn Tuyền, Ngọc Hoàn ngồi ở bên tay phải. Đương lúc men rượu lên cao, Huyền Tông hỏi Ngọc Hoàn có tài nghệ gì hay không. Dương Ngọc Hoàn nói có biết một chút về âm luật. Huyền Tông muốn nàng biểu diễn. Ngọc Hoàn mới thổi một điệu sáo. Đường Huyền Tông nghe xong vỗ tay không ngớt rồi tự mình rót rượu thưởng liền cho Ngọc Hoàn ba chén.
Ngọc Hoàn vâng lệnh uống hết ba chén rượu, khuôn mặt đỏ ửng lên vì hơi men càng khiến Ngọc Hoàn trở nên xinh đẹp, kiều diễm. Đến lúc này thì Huyền Tông không thể nhịn nổi cơn thèm muốn của mình nữa. Huyền Tông sai người mang ra một cây thoa bằng vàng tặng cho Ngọc Hoàn. Khi Ngọc Hoàn tiến đến gần đưa tay nhận chiếc thoa, Huyền Tông thuận tay kéo luôn Ngọc Hoàn vào lòng.
Hai người vừa uống rượu vừa vui vẻ ân ái cho tới tận khi mặt trời lên cao. Tỉnh dậy khi hơi men đã hết, Huyền Tông giật mình nhớ lại những gì đã diễn ra tối hôm qua. Tuy nhiên, nhìn thấy Ngọc Hoàn đang nằm bên cạnh, Huyền Tông dường như quên bẵng mọi chuyện. Trong hậu cung có tới 3 ngàn mỹ nữ, nhưng không ai khiến Huyền Tông có được cái cảm giác lãng mạn lẫn hoang dã như cô con dâu này.
Sau đêm ân ái tại cung Ôn Tuyền, Huyền Tông rất muốn có Ngọc Hoàn, tuy nhiên, Ngọc Hoàn đã là gái có chồng, mà theo danh phận chính thức thì lại là con dâu của Huyền Tông. Vì vậy, thân là một Hoàng đế, Huyền Tông không thể cướp vợ của con “giữa ban ngày” được. Nhưng cũng vì thế mà Huyền Tông lại đâm ra buồn phiền, mất ăn mất ngủ. Lúc này, Cao Lực Sĩ lại thay Huyền Tông nghĩ ra một cách “thập toàn thập mỹ”.
Theo kế sách của Cao Lực Sĩ, Đường Huyền Tông sai người nói với Dương Ngọc Hoàn dâng một bản tấu, xin được làm ni cô để thờ phụng Thái hậu. Huyền Tông chấp nhận ý thỉnh cầu của cô con dâu có hiếu, còn tặng cho pháp hiệu là Thái Chân. Một thời gian sau, khi mọi người đã quên mất vị Thọ Vương phi xinh đẹp, Đường Huyền Tông mới sai người bí mật đưa Dương Quý phi vào hậu cung. Từ đó, Huyền Tông cùng Dương Ngọc Hoàn ngày đêm quấn quýt bên nhau.
Dương Ngọc Hoàn lại là người thông minh, nhanh nhẹn, biết chiều lòng Hoàng đế, vì vậy rất nhanh chóng trở thành người được Huyền Tông sủng ái nhất trong hậu cung. Ban đầu, do Ngọc Hoàn được Huyền Tông bí mật đưa vào hậu cung, chưa có danh phận gì nhưng cả hậu cung ai cũng gọi Ngọc Hoàn là “nương tử” (chị).
Trở thành thiếp yêu của Huyền Tông được ít lâu, Ngọc Hoàn được phong là Quý phi, thứ hạng chỉ đứng sau Hoàng hậu trong hậu cung của Hoàng đế, tức Dương Quý phi nổi tiếng trong lịch sử. Ngày Dương Ngọc Hoàn được phong làm Quý phi, Huyền Tông cũng không quên phong cho cha Ngọc Hoàn chức Binh bộ Thượng thư, mẹ của Ngọc Hoàn cũng được phong làm phu nhân quận Lũng Tây, người anh họ của Ngọc Hoàn là Dương Tiêm cũng được phong làm Hồng Lư Khanh. Ba người chị của Dương Ngọc Hoàn cũng được phong làm Hàn quốc phu nhân, Quắc quốc phu nhân và Tần quốc phu nhân. Ngoài ra, còn một nhân vật mà sau này dựa vào sự sủng ái của Huyền Tông với người em họ của mình để khuynh đảo triều đình nhà Đường trong suốt nhiều năm: Dương Quốc Trung.
Dương Quốc Trung vốn tên thật là Dương Chiêu. Bản thân Dương Chiêu cũng không phải là người nhà họ Dương mà vốn là con đẻ của Trương Dịch Chi, một “sủng nam” của nữ hoàng Võ Tắc Thiên. Sau khi Trương Dịch Chi bị giết chết, vợ của Trương đã tái hôn, trở thành con dâu nhà họ Dương. Khi về sống tại phủ nhà họ Dương, vợ Trương Dịch Chi đã mang theo Trương Chiêu, sau này đổi tên thành Dương Chiêu.
Dương Quý phi, Dương Quốc Trung cùng ba cô chị họ Dương được người đương thời gọi là “Ngũ Dương” (5 người nhà họ Dương), là năm người có quyền lực nhất trong triều đình lúc bấy giờ. Thậm chí, có người nói rằng, bất cứ việc gì cần xin xỏ, chỉ cần có một cái gật đầu của “Ngũ Dương” thì không có việc gì mà không thành. Danh vọng đột ngột đến với gia đình họ Dương, thậm chí đã tạo ra sự thay đổi lớn trong quan niệm trọng nam khinh nữ rất nặng nề thời bấy giờ.
Đường Huyền Tông rất thích âm nhạc mà Dương Ngọc Hoàn rất giỏi ca vũ nên càng được Huyền Tông yêu chiều. Người ta nói rằng, khúc nhạc “Thường Nga y vũ khúc” nổi tiếng mà Đường Huyền Tông sáng tác thực tế là do Dương Ngọc Hoàn làm ra. Tương truyền, trước khi sủng hạnh Dương Quý phi, Huyền Tông rất sủng hạnh Mai phi vì Mai phi đã tự sáng tác một điệu vũ có tên "Kinh Hồng" khiến Huyền Tông rất thích. Dương Quý phi rất được Huyền Tông sủng ái, tuy nhiên, vẫn lo sợ một ngày nào đó vì điệu múa này mà Mai phi lại quay trở lại bên cạnh Huyền Tông, cướp mất vị trí của mình. Chính vì vậy, Dương Quý phi đã ngày đêm cầu trời khấn Phật giúp đỡ cho mình. Cuối cùng, Hằng Nga đã đáp lời cầu khẩn của Dương Quý phi, dạy cho Dương Quý phi khúc nhạc này.
Ngoài việc xinh đẹp và giỏi ca hát, Dương Quý phi còn rất biết cách đón ý của Huyền tông. Hơn nữa, vốn là một cô gái thông minh, Dương Quý phi luôn đưa ra những ý tưởng lạ lùng trong việc ăn chơi hành lạc. Chẳng hạn, Dương Quý phi đưa ra ý tưởng đánh trận giả trong cung. Sai cung nữ và thái giám gồm hàng trăm người xếp thành hai hàng, lấy lụa làm cờ, lấy trống làm hiệu lệnh. Mỗi khi tiếng trống vang lên là hai bên xông vào nhau như trên chiến trường.
Bên nào thua thì bị phạt, phải uống một bát rượu lớn. Nhìn cảnh thái giám và cung nữ xông vào đánh nhau, Đường Huyền Tông và Dương Quý phi lại cười nghiêng ngả, lấy làm thích chí lắm. Những ý tưởng kỳ quái như vậy càng khiến Huyền Tông thêm mê mệt và ngày càng chiều chuộng Dương Quý phi hơn.
Dương Quý phi và Đường Huyền Tông thường cùng nhau ăn chơi hưởng lạc tại cung Hoa Thanh và tắm suối nước nóng ở đây. Suối nước nóng được dẫn vào bên trong cung, xây thành Hoa Thanh Trì, là nơi dành riêng cho Dương Quý phi tắm. Mỗi lần Dương Quý phi tắm xong, không vội mặc quần áo mà đứng ra bên ngoài hóng gió. Lúc đó, những người hầu biết ý đều lui xuống cả, chỉ có một mình Huyền Tông đứng lại nhìn ngắm vẻ đẹp như thần tiên của mỹ nhân họ Dương.
Dương Quý phi thích ăn vải, nhưng vải chỉ trồng được ở vùng đất phía nam, lại chỉ giữ được trong khoảng thời gian chừng 7 ngày. Sau thời gian đó, vải sẽ không còn tươi ngon như khi mới hái nữa. Tuy nhiên, vì Dương Quý phi thích ăn vải nên Đường Huyền Tông đã tìm mọi cách để làm sủng phi của mình vui lòng. Huyền Tông ra lệnh sai người tức tốc tới vùng Lĩnh Nam để lấy vải mang về.
Việc vận chuyển vải về kinh thành do những con ngựa chiến đảm nhận. Chưa hết, để đảm bảo vải vận chuyển về đến kinh thành vẫn còn tươi ngon, mỗi khi tới điểm dừng chân nào đó trên đường, quan sai lại đổi một con ngựa mới. Người ta nói rằng, để thỏa mãn sở thích ăn vải tươi của Dương Quý phi, Huyền Tông đã tiêu tốn không biết bao nhiêu sức người sức của, rất nhiều người đã phải bỏ mạng, rất nhiều con ngựa chiến đã chết vì kiệt sức trên đường.
Và chuyện ngoại tình tai tiếng
Được Huyền Tông yêu chiều hết mức những tưởng Dương Quý phi sẽ một lòng một dạ phụng sự vị Hoàng đế của mình. Tuy nhiên, tuổi tác Huyền Tông ngày một cao, trong khi Dương Quý phi lại còn quá trẻ. Chính vì vậy, sự ngọt ngào và lãng mạn trong mối tình được ca tụng nhiều nhất trong lịch sử Trung Quốc nhanh chóng kết thúc trong bi kịch.
Từ khi Đường Minh Hoàng có Dương Quý phi bên cạnh đã bỏ bê triều chính, mọi việc lớn nhỏ giao cho anh họ của Dương Quý phi là thừa tướng Dương Quốc Trung lo liệu, gây ra cảnh lộng quyền, khuynh đảo cả triều chính, cuối cùng dẫn đến loạn An Lộc Sơn.
An Lộc Sơn là người Hồ, sinh ở Liễu thành, châu Doanh, được triều đình phong cho chức Tiết độ sứ của ba trấn là Bình Lư, Phạm Dương và Hà Nam. Ban đầu, An Lộc Sơn thuộc phe cánh của Dương Quốc Trung, nhưng sau vì nhiều lần lập công trạng lớn nên được Huyền Tông rất tán thưởng. Điều này khiến Dương Quốc Trung lo sợ và đố kỵ vì vậy tìm mọi cách để triệt hạ An Lộc Sơn.
Tuy nhiên, Dương Quý phi thì lại nghĩ rằng, mình và Đường Huyền Tông tuổi tác chênh lệch quá lớn, một khi Đường Huyền Tông chết đi, Thái tử vốn đã không ưa gì họ Dương, một khi lên ngôi ắt sẽ không tha cho anh em họ. Lúc đó, một người có binh quyền như An Lộc Sơn là một thế lực có thể dựa dẫm được. Chính vì vậy, Dương Quý phi hết sức duy trì mối quan hệ với An Lộc Sơn. Ban đầu để thuận tiện cho con đường thăng quan tiến chức của mình, An Lộc Sơn cũng muốn lấy lòng người thiếp yêu của Hoàng đế Huyền Tông.
Một lần, khi được gọi vào cung gặp Hoàng đế, An Lộc Sơn tắm rửa sạch sẽ rồi sai người lấy tã lót quấn quanh người mình sau đó vào cung gặp Dương Quý phi và xin bái Dương Quý phi làm mẹ nuôi. Dương Quý phi vì muốn giữ mối quan hệ tốt đẹp với An Lộc Sơn nên đồng ý ngay. Từ đó, với thân phận là con nuôi của Dương Quý phi, An Lộc Sơn thoải mái ra vào hậu cung của Huyền Tông. Vốn là người ưa thích những trò quái lạ, một lần, Dương Quý phi cho phép “con nuôi” An Lộc Sơn tắm ở Hoa Thanh Trì, nơi dành riêng cho mình và Huyền Tông.
Tiếp đó, Dương Quý phi sai người dùng lụa quý kết thành hình một chiếc nôi, rồi bảo An Lộc Sơn bắt chước một đứa trẻ nằm vào trong nôi. Hơn mười cung nữ khiêng chiếc nôi “khổng lồ” tới trước mặt Dương Quý phi, An Lộc Sơn nằm bên trong gọi mẹ.
Sau những lần như vậy, giữa An Lộc Sơn và Dương Quý phi bắt đầu nảy sinh chuyện nam nữ. Dương Quý phi thì lâu đã phải chịu cảnh gối chăn lạnh lẽo vì tuổi tác Huyền Tông ngày một cao, trong khi mình thì đang ở độ tuổi nhiều ham muốn nhất. An Lộc Sơn lại là một võ tướng, sức lực cường tráng, tính cách lại hơi có phần man dại. Vì vậy chuyện vụng trộm giữa An Lộc Sơn và Dương Quý phi là điều khó tránh khỏi.
Khi Đường Huyền Tông không có mặt tại Hoa Thanh cung, An Lộc Sơn và Dương Quý phi lại lén lút vụng trộm với nhau. Một lần trong lúc đùa nghịch, An Lộc Sơn không may cào vào ngực Dương Quý phi, để lại một vết xước lớn. Khi Huyền Tông đến, Dương Quý phi không biết làm cách nào để giấu vết xước đó đi, mới vội vàng xé một mảnh lụa che phần ngực của mình lại rồi nói đó là chiếc yếm. Người ta nói rằng, bắt đầu từ Dương Quý phi, người Trung Quốc mới bắt đầu mặc yếm.
Để che mắt Huyền Tông, An Lộc Sơn luôn tỏ ra là một trung thần hết lòng phục vụ triều đình và Hoàng đế. An Lộc Sơn bụng rất to, song khi nhảy các điệu vũ của người Hồ thì lại rất linh hoạt, uyển chuyển. Huyền Tông nhìn thấy vậy, thích lắm mới hỏi: “Trong bụng nhà người chứa cái gì mà to vậy”.
An Lộc Sơn đáp: “Trong bụng thần chẳng có gì cả, chỉ có một tấm lòng trung thành mà thôi”. Huyền Tông nghe thấy vậy thì thích chí lắm, thưởng cho An Lộc Sơn vô số vàng bạc, châu báu. An Lộc Sơn còn tiến cống cho Huyền Tông một loại hoa đặc biệt gọi là “Trợ tinh hoa”.
Loại hoa này nhỏ như hạt lúa và có màu đỏ, uống vào sẽ có cảm giác hưng phấn và ham muốn. Vì Huyền Tông giờ tuổi tác đã cao nên không còn đủ sức để chiều chuộng Dương Quý phi được nữa, nay có loại hoa kỳ lạ mà An Lộc Sơn tiến cống, Huyền Tông mừng lắm. Sau khi kiểm nghiệm thực tế của loại hoa kỳ lạ này, Huyền Tông vui mừng cho gọi An Lộc Sơn đến thưởng tiền vàng rồi nói: “Loài hoa bé nhỏ này công dụng còn hơn cả Xuân dược thời nhà Hán”.
Mặc dù là một sủng thần của Huyền Tông và là người tình của Dương Quý phi, thế nhưng, An Lộc Sơn vẫn ngày ngày ăn không ngon ngủ không yên vì Dương Quốc Trung vẫn không ngừng nói xấu mình trước mặt Hoàng đế. Muốn mình yên thân, chỉ có một cách là tiêu diệt bằng được Dương Quốc Trung. Chính vì vậy vào năm Thiên Bảo thứ 14, tức năm 755, An Lộc Sơn dấy binh làm phản, lấy cớ là tiêu diệt gian thần Dương Quốc Trung, dẫn quân tấn công thẳng vào kinh thành Trường An.
Dương Quốc Trung làm loạn triều chính từ lâu, khiến tướng sĩ ai nấy đều oán ghét vì vậy, hơn hai mươi vạn quân của triều đình chỉ trong nháy mắt đã bị quân của An Lộc Sơn đánh cho liểng xiểng. Đồng Quan nhanh chóng thất thủ, cả kinh đô Trường An chấn động. Cuối cùng, Huyền Tông và triều đình quyết định chạy sang Tứ Xuyên để lánh nạn. Vào một buổi sáng mưa mù mịt, Huyền Tông đem theo Thái tử, thừa tướng Vỹ Kiến Tố, Thái sư Dương Quốc Trung, chị em Dương Quý phi và tướng Trần Huyền Lễ dẫn đầu cấm vệ quân rời khỏi hoàng cung.
Khi đoàn của Huyền Tông và Dương Quý phi đi tới trạm dịch ở Mã Ngôi, binh lính vì đi đường quá mệt nhọc, lại bị quân An Lộc Sơn đuổi sát sau lưng nên tức giận đổ mọi tội lỗi cho anh em nhà họ Dương. Ngay lập tức, loạn quân đã giết chết Dương Quốc Trung đề phòng khi quân An Lộc Sơn đuổi đến thì sẽ không bị tai vạ.
Sau khi Dương Quốc Trung bị giết, người ta bắt đầu nhắm tới người thiếp yêu của Hoàng đế Huyền Tông. Binh lính cho rằng, chính Dương Quý phi đã dùng sắc đẹp mê hoặc vua chúa, khiến ông bỏ bê triều chính. Và cũng vì mối quan hệ bất chính giữa Dương Quý phi và An Lộc Sơn mà y mới làm phản. Vì vậy, Trần Huyền Lễ, dẫn đầu nhóm cấm vệ quân gặp Huyền Tông nói: “Nay Quốc Trung đã bị giết, Quý phi không thể hầu hạ bên cạnh bệ hạ được nữa, xinh bệ hạ ban cho cái chết để làm yên lòng người trong thiên hạ”. Dưới sức ép của binh lính, Đường Minh Hoàng buộc xử tử Dương Quý phi.
Tuy nhiên, kết cục của Dương Quý phi ra sao thì cho tới nay vẫn còn gây ra nhiều tranh cãi. Nhiều người nói rằng, Dương Quý phi đã treo cổ tự tử bằng một dải lụa trắng treo trên cành cây lê bên ngoài của dịch trạm Mã Ngôi. Người ta đã vội vàng đem chôn cất Dưng Quý phi ngay bên lề đường để tiếp tục cuộc rút chạy. Giả thiết thứ hai cho rằng, Dương Quý phi không bị Huyền Tông ép chết, mà bị chết trong dám loạn quân. Giả thiết thứ 3 thì lại khẳng định, Dương Ngọc Hoàn không chết nhưng sau đó phải sống lưu lạc trong dân gian. Một giả thiết đậm chất truyền kỳ hơn, nói rằng, Dương Quý phi không chết ở Mã Ngôi.
Huyền Tông đã dùng một người thị nữ chết thay cho Dương Quý phi để cứu sống nàng. Sau đó, Dương Quý phi đã trốn sang Nhật Bản. Tương truyền, sau khi sang tới Nhật Bản, Dương Quý phi còn sống tới 30 năm nữa, tới 68 tuổi mới qua đời. Cho tới tận ngày nay, người ta vẫn chưa thể tìm ra sự thật cuối cùng về cái chết của Dương Quý phi.
Dương Quý phi sinh năm 719, chết năm 756, tên thật là Dương Ngọc Hoàn. Tương truyền, khi Dương Ngọc Hoàn mới sinh ra, trên cánh tay đã đeo sẵn một chiếc vòng bằng ngọc, vì vậy, cha của bà mới lấy hai chữ Ngọc Hoàn (vòng ngọc) để đặt tên cho cô con gái của mình. Do cha mẹ đều mất khi Dương Ngọc Hoàn còn rất nhỏ nên Dương Ngọc Hoàn đã được gửi đến sống tại nhà chú ruột ở Lạc Dương.
Năm Khai Nguyên thứ 23, tức năm 736, Võ Huệ phi, một phi tần của Đường Minh Hoàng đã chọn Ngọc Hoàn làm vợ của Hoàng tử thứ 18 của Đường Minh Hoàng là Thọ Vương Lý Mão, Dương Ngọc Hoàn trở thành Thọ Vương phi. Như vậy nếu như chính danh chính phận, Dương Ngọc Hoàn là con dâu của ông Vua đa tình Đường Minh Hoàng. Tuy nhiên, chỉ ít lâu sau đó, Thọ Vương phi Dương Ngọc Hoàn bỗng nhiên được gọi vào cung và trở thành Dương Quý phi, nghĩa là trở thành vợ của Đường Minh Hoàng.
Vào thời điểm lúc bấy giờ, người thiếp yêu của Đường Huyền Tông là Vũ Huệ phi vừa qua đời vì bạo bệnh. Đường Huyền Tông vì thế mà ngày đêm buồn bã, không ăn không ngủ, đến cả việc triều chính cũng chẳng ngó ngàng gì tới. Để giúp Đường Huyền Tông giải khuây, Thái giám Cao Lực Sĩ nói với Huyền Tông rằng: Thọ Vương phi là một mỹ nhân tuyệt sắc, có thể nói là “Khuynh quốc khuynh thành”, và điều đặc biệt là nàng rất giống với Vũ Huệ phi vừa mới mất. Việc Dương Ngọc Hoàn có giống với Vũ Huệ phi hay không thì không ai biết, tuy nhiên, Huyền Tông vì lời tiến cử của cận thần Cao Lực Sĩ cũng cảm thấy rất tò mò. Vì vậy, Huyền Tông sai họ Cao truyền chỉ triệu Thọ Vương phi vào cung Ôn Tuyền để xem tận mắt. Và cũng từ đó, người ta không thấy Dương Ngọc Hoàn trở về Thọ Vương phủ nữa.
Lúc Ngọc Hoàn vào đến cung Ôn Tuyền thì mặt trời đã xế bóng, trong ánh hoàng hôn mờ ảo, sắc đẹp kiêu sa của Dương Ngọc Hoàn càng thêm lộng lẫy. Đứng ở bên trong cung Ôn Tuyền nhìn ra, vừa thấy Dương Ngọc Hoàn bước lên bậc thềm, Huyền Tông đã không thể tự kiềm chế được chính mình. Ông Vua đa tình bậc nhất của triều đại nhà Đường lúc này không còn nghĩ tới danh phận hay lễ nghi gì nữa, ra lệnh cho Dương Ngọc Hoàn cởi bỏ y phục vào phòng tắm. Khi quần áo trên người Ngọc Hoàn được trút xuống, mái tóc đen dài mềm mại như dòng nước suối và làn da ngọc ngà càng làm cho Huyền Tông ngây ngất.
Đợi Ngọc Hoàn tắm xong, Huyền Tông mở tiệc ngay trong cung Ôn Tuyền, Ngọc Hoàn ngồi ở bên tay phải. Đương lúc men rượu lên cao, Huyền Tông hỏi Ngọc Hoàn có tài nghệ gì hay không. Dương Ngọc Hoàn nói có biết một chút về âm luật. Huyền Tông muốn nàng biểu diễn. Ngọc Hoàn mới thổi một điệu sáo. Đường Huyền Tông nghe xong vỗ tay không ngớt rồi tự mình rót rượu thưởng liền cho Ngọc Hoàn ba chén.
Ngọc Hoàn vâng lệnh uống hết ba chén rượu, khuôn mặt đỏ ửng lên vì hơi men càng khiến Ngọc Hoàn trở nên xinh đẹp, kiều diễm. Đến lúc này thì Huyền Tông không thể nhịn nổi cơn thèm muốn của mình nữa. Huyền Tông sai người mang ra một cây thoa bằng vàng tặng cho Ngọc Hoàn. Khi Ngọc Hoàn tiến đến gần đưa tay nhận chiếc thoa, Huyền Tông thuận tay kéo luôn Ngọc Hoàn vào lòng.
Hai người vừa uống rượu vừa vui vẻ ân ái cho tới tận khi mặt trời lên cao. Tỉnh dậy khi hơi men đã hết, Huyền Tông giật mình nhớ lại những gì đã diễn ra tối hôm qua. Tuy nhiên, nhìn thấy Ngọc Hoàn đang nằm bên cạnh, Huyền Tông dường như quên bẵng mọi chuyện. Trong hậu cung có tới 3 ngàn mỹ nữ, nhưng không ai khiến Huyền Tông có được cái cảm giác lãng mạn lẫn hoang dã như cô con dâu này.
Sau đêm ân ái tại cung Ôn Tuyền, Huyền Tông rất muốn có Ngọc Hoàn, tuy nhiên, Ngọc Hoàn đã là gái có chồng, mà theo danh phận chính thức thì lại là con dâu của Huyền Tông. Vì vậy, thân là một Hoàng đế, Huyền Tông không thể cướp vợ của con “giữa ban ngày” được. Nhưng cũng vì thế mà Huyền Tông lại đâm ra buồn phiền, mất ăn mất ngủ. Lúc này, Cao Lực Sĩ lại thay Huyền Tông nghĩ ra một cách “thập toàn thập mỹ”.
Theo kế sách của Cao Lực Sĩ, Đường Huyền Tông sai người nói với Dương Ngọc Hoàn dâng một bản tấu, xin được làm ni cô để thờ phụng Thái hậu. Huyền Tông chấp nhận ý thỉnh cầu của cô con dâu có hiếu, còn tặng cho pháp hiệu là Thái Chân. Một thời gian sau, khi mọi người đã quên mất vị Thọ Vương phi xinh đẹp, Đường Huyền Tông mới sai người bí mật đưa Dương Quý phi vào hậu cung. Từ đó, Huyền Tông cùng Dương Ngọc Hoàn ngày đêm quấn quýt bên nhau.
Dương Ngọc Hoàn lại là người thông minh, nhanh nhẹn, biết chiều lòng Hoàng đế, vì vậy rất nhanh chóng trở thành người được Huyền Tông sủng ái nhất trong hậu cung. Ban đầu, do Ngọc Hoàn được Huyền Tông bí mật đưa vào hậu cung, chưa có danh phận gì nhưng cả hậu cung ai cũng gọi Ngọc Hoàn là “nương tử” (chị).
Trở thành thiếp yêu của Huyền Tông được ít lâu, Ngọc Hoàn được phong là Quý phi, thứ hạng chỉ đứng sau Hoàng hậu trong hậu cung của Hoàng đế, tức Dương Quý phi nổi tiếng trong lịch sử. Ngày Dương Ngọc Hoàn được phong làm Quý phi, Huyền Tông cũng không quên phong cho cha Ngọc Hoàn chức Binh bộ Thượng thư, mẹ của Ngọc Hoàn cũng được phong làm phu nhân quận Lũng Tây, người anh họ của Ngọc Hoàn là Dương Tiêm cũng được phong làm Hồng Lư Khanh. Ba người chị của Dương Ngọc Hoàn cũng được phong làm Hàn quốc phu nhân, Quắc quốc phu nhân và Tần quốc phu nhân. Ngoài ra, còn một nhân vật mà sau này dựa vào sự sủng ái của Huyền Tông với người em họ của mình để khuynh đảo triều đình nhà Đường trong suốt nhiều năm: Dương Quốc Trung.
Dương Quốc Trung vốn tên thật là Dương Chiêu. Bản thân Dương Chiêu cũng không phải là người nhà họ Dương mà vốn là con đẻ của Trương Dịch Chi, một “sủng nam” của nữ hoàng Võ Tắc Thiên. Sau khi Trương Dịch Chi bị giết chết, vợ của Trương đã tái hôn, trở thành con dâu nhà họ Dương. Khi về sống tại phủ nhà họ Dương, vợ Trương Dịch Chi đã mang theo Trương Chiêu, sau này đổi tên thành Dương Chiêu.
Dương Quý phi, Dương Quốc Trung cùng ba cô chị họ Dương được người đương thời gọi là “Ngũ Dương” (5 người nhà họ Dương), là năm người có quyền lực nhất trong triều đình lúc bấy giờ. Thậm chí, có người nói rằng, bất cứ việc gì cần xin xỏ, chỉ cần có một cái gật đầu của “Ngũ Dương” thì không có việc gì mà không thành. Danh vọng đột ngột đến với gia đình họ Dương, thậm chí đã tạo ra sự thay đổi lớn trong quan niệm trọng nam khinh nữ rất nặng nề thời bấy giờ.
Đường Huyền Tông rất thích âm nhạc mà Dương Ngọc Hoàn rất giỏi ca vũ nên càng được Huyền Tông yêu chiều. Người ta nói rằng, khúc nhạc “Thường Nga y vũ khúc” nổi tiếng mà Đường Huyền Tông sáng tác thực tế là do Dương Ngọc Hoàn làm ra. Tương truyền, trước khi sủng hạnh Dương Quý phi, Huyền Tông rất sủng hạnh Mai phi vì Mai phi đã tự sáng tác một điệu vũ có tên "Kinh Hồng" khiến Huyền Tông rất thích. Dương Quý phi rất được Huyền Tông sủng ái, tuy nhiên, vẫn lo sợ một ngày nào đó vì điệu múa này mà Mai phi lại quay trở lại bên cạnh Huyền Tông, cướp mất vị trí của mình. Chính vì vậy, Dương Quý phi đã ngày đêm cầu trời khấn Phật giúp đỡ cho mình. Cuối cùng, Hằng Nga đã đáp lời cầu khẩn của Dương Quý phi, dạy cho Dương Quý phi khúc nhạc này.
Ngoài việc xinh đẹp và giỏi ca hát, Dương Quý phi còn rất biết cách đón ý của Huyền tông. Hơn nữa, vốn là một cô gái thông minh, Dương Quý phi luôn đưa ra những ý tưởng lạ lùng trong việc ăn chơi hành lạc. Chẳng hạn, Dương Quý phi đưa ra ý tưởng đánh trận giả trong cung. Sai cung nữ và thái giám gồm hàng trăm người xếp thành hai hàng, lấy lụa làm cờ, lấy trống làm hiệu lệnh. Mỗi khi tiếng trống vang lên là hai bên xông vào nhau như trên chiến trường.
Bên nào thua thì bị phạt, phải uống một bát rượu lớn. Nhìn cảnh thái giám và cung nữ xông vào đánh nhau, Đường Huyền Tông và Dương Quý phi lại cười nghiêng ngả, lấy làm thích chí lắm. Những ý tưởng kỳ quái như vậy càng khiến Huyền Tông thêm mê mệt và ngày càng chiều chuộng Dương Quý phi hơn.
Dương Quý phi và Đường Huyền Tông thường cùng nhau ăn chơi hưởng lạc tại cung Hoa Thanh và tắm suối nước nóng ở đây. Suối nước nóng được dẫn vào bên trong cung, xây thành Hoa Thanh Trì, là nơi dành riêng cho Dương Quý phi tắm. Mỗi lần Dương Quý phi tắm xong, không vội mặc quần áo mà đứng ra bên ngoài hóng gió. Lúc đó, những người hầu biết ý đều lui xuống cả, chỉ có một mình Huyền Tông đứng lại nhìn ngắm vẻ đẹp như thần tiên của mỹ nhân họ Dương.
Dương Quý phi thích ăn vải, nhưng vải chỉ trồng được ở vùng đất phía nam, lại chỉ giữ được trong khoảng thời gian chừng 7 ngày. Sau thời gian đó, vải sẽ không còn tươi ngon như khi mới hái nữa. Tuy nhiên, vì Dương Quý phi thích ăn vải nên Đường Huyền Tông đã tìm mọi cách để làm sủng phi của mình vui lòng. Huyền Tông ra lệnh sai người tức tốc tới vùng Lĩnh Nam để lấy vải mang về.
Việc vận chuyển vải về kinh thành do những con ngựa chiến đảm nhận. Chưa hết, để đảm bảo vải vận chuyển về đến kinh thành vẫn còn tươi ngon, mỗi khi tới điểm dừng chân nào đó trên đường, quan sai lại đổi một con ngựa mới. Người ta nói rằng, để thỏa mãn sở thích ăn vải tươi của Dương Quý phi, Huyền Tông đã tiêu tốn không biết bao nhiêu sức người sức của, rất nhiều người đã phải bỏ mạng, rất nhiều con ngựa chiến đã chết vì kiệt sức trên đường.
Và chuyện ngoại tình tai tiếng
Được Huyền Tông yêu chiều hết mức những tưởng Dương Quý phi sẽ một lòng một dạ phụng sự vị Hoàng đế của mình. Tuy nhiên, tuổi tác Huyền Tông ngày một cao, trong khi Dương Quý phi lại còn quá trẻ. Chính vì vậy, sự ngọt ngào và lãng mạn trong mối tình được ca tụng nhiều nhất trong lịch sử Trung Quốc nhanh chóng kết thúc trong bi kịch.
Từ khi Đường Minh Hoàng có Dương Quý phi bên cạnh đã bỏ bê triều chính, mọi việc lớn nhỏ giao cho anh họ của Dương Quý phi là thừa tướng Dương Quốc Trung lo liệu, gây ra cảnh lộng quyền, khuynh đảo cả triều chính, cuối cùng dẫn đến loạn An Lộc Sơn.
An Lộc Sơn là người Hồ, sinh ở Liễu thành, châu Doanh, được triều đình phong cho chức Tiết độ sứ của ba trấn là Bình Lư, Phạm Dương và Hà Nam. Ban đầu, An Lộc Sơn thuộc phe cánh của Dương Quốc Trung, nhưng sau vì nhiều lần lập công trạng lớn nên được Huyền Tông rất tán thưởng. Điều này khiến Dương Quốc Trung lo sợ và đố kỵ vì vậy tìm mọi cách để triệt hạ An Lộc Sơn.
Tuy nhiên, Dương Quý phi thì lại nghĩ rằng, mình và Đường Huyền Tông tuổi tác chênh lệch quá lớn, một khi Đường Huyền Tông chết đi, Thái tử vốn đã không ưa gì họ Dương, một khi lên ngôi ắt sẽ không tha cho anh em họ. Lúc đó, một người có binh quyền như An Lộc Sơn là một thế lực có thể dựa dẫm được. Chính vì vậy, Dương Quý phi hết sức duy trì mối quan hệ với An Lộc Sơn. Ban đầu để thuận tiện cho con đường thăng quan tiến chức của mình, An Lộc Sơn cũng muốn lấy lòng người thiếp yêu của Hoàng đế Huyền Tông.
Một lần, khi được gọi vào cung gặp Hoàng đế, An Lộc Sơn tắm rửa sạch sẽ rồi sai người lấy tã lót quấn quanh người mình sau đó vào cung gặp Dương Quý phi và xin bái Dương Quý phi làm mẹ nuôi. Dương Quý phi vì muốn giữ mối quan hệ tốt đẹp với An Lộc Sơn nên đồng ý ngay. Từ đó, với thân phận là con nuôi của Dương Quý phi, An Lộc Sơn thoải mái ra vào hậu cung của Huyền Tông. Vốn là người ưa thích những trò quái lạ, một lần, Dương Quý phi cho phép “con nuôi” An Lộc Sơn tắm ở Hoa Thanh Trì, nơi dành riêng cho mình và Huyền Tông.
Tiếp đó, Dương Quý phi sai người dùng lụa quý kết thành hình một chiếc nôi, rồi bảo An Lộc Sơn bắt chước một đứa trẻ nằm vào trong nôi. Hơn mười cung nữ khiêng chiếc nôi “khổng lồ” tới trước mặt Dương Quý phi, An Lộc Sơn nằm bên trong gọi mẹ.
Sau những lần như vậy, giữa An Lộc Sơn và Dương Quý phi bắt đầu nảy sinh chuyện nam nữ. Dương Quý phi thì lâu đã phải chịu cảnh gối chăn lạnh lẽo vì tuổi tác Huyền Tông ngày một cao, trong khi mình thì đang ở độ tuổi nhiều ham muốn nhất. An Lộc Sơn lại là một võ tướng, sức lực cường tráng, tính cách lại hơi có phần man dại. Vì vậy chuyện vụng trộm giữa An Lộc Sơn và Dương Quý phi là điều khó tránh khỏi.
Khi Đường Huyền Tông không có mặt tại Hoa Thanh cung, An Lộc Sơn và Dương Quý phi lại lén lút vụng trộm với nhau. Một lần trong lúc đùa nghịch, An Lộc Sơn không may cào vào ngực Dương Quý phi, để lại một vết xước lớn. Khi Huyền Tông đến, Dương Quý phi không biết làm cách nào để giấu vết xước đó đi, mới vội vàng xé một mảnh lụa che phần ngực của mình lại rồi nói đó là chiếc yếm. Người ta nói rằng, bắt đầu từ Dương Quý phi, người Trung Quốc mới bắt đầu mặc yếm.
Để che mắt Huyền Tông, An Lộc Sơn luôn tỏ ra là một trung thần hết lòng phục vụ triều đình và Hoàng đế. An Lộc Sơn bụng rất to, song khi nhảy các điệu vũ của người Hồ thì lại rất linh hoạt, uyển chuyển. Huyền Tông nhìn thấy vậy, thích lắm mới hỏi: “Trong bụng nhà người chứa cái gì mà to vậy”.
An Lộc Sơn đáp: “Trong bụng thần chẳng có gì cả, chỉ có một tấm lòng trung thành mà thôi”. Huyền Tông nghe thấy vậy thì thích chí lắm, thưởng cho An Lộc Sơn vô số vàng bạc, châu báu. An Lộc Sơn còn tiến cống cho Huyền Tông một loại hoa đặc biệt gọi là “Trợ tinh hoa”.
Loại hoa này nhỏ như hạt lúa và có màu đỏ, uống vào sẽ có cảm giác hưng phấn và ham muốn. Vì Huyền Tông giờ tuổi tác đã cao nên không còn đủ sức để chiều chuộng Dương Quý phi được nữa, nay có loại hoa kỳ lạ mà An Lộc Sơn tiến cống, Huyền Tông mừng lắm. Sau khi kiểm nghiệm thực tế của loại hoa kỳ lạ này, Huyền Tông vui mừng cho gọi An Lộc Sơn đến thưởng tiền vàng rồi nói: “Loài hoa bé nhỏ này công dụng còn hơn cả Xuân dược thời nhà Hán”.
Mặc dù là một sủng thần của Huyền Tông và là người tình của Dương Quý phi, thế nhưng, An Lộc Sơn vẫn ngày ngày ăn không ngon ngủ không yên vì Dương Quốc Trung vẫn không ngừng nói xấu mình trước mặt Hoàng đế. Muốn mình yên thân, chỉ có một cách là tiêu diệt bằng được Dương Quốc Trung. Chính vì vậy vào năm Thiên Bảo thứ 14, tức năm 755, An Lộc Sơn dấy binh làm phản, lấy cớ là tiêu diệt gian thần Dương Quốc Trung, dẫn quân tấn công thẳng vào kinh thành Trường An.
Dương Quốc Trung làm loạn triều chính từ lâu, khiến tướng sĩ ai nấy đều oán ghét vì vậy, hơn hai mươi vạn quân của triều đình chỉ trong nháy mắt đã bị quân của An Lộc Sơn đánh cho liểng xiểng. Đồng Quan nhanh chóng thất thủ, cả kinh đô Trường An chấn động. Cuối cùng, Huyền Tông và triều đình quyết định chạy sang Tứ Xuyên để lánh nạn. Vào một buổi sáng mưa mù mịt, Huyền Tông đem theo Thái tử, thừa tướng Vỹ Kiến Tố, Thái sư Dương Quốc Trung, chị em Dương Quý phi và tướng Trần Huyền Lễ dẫn đầu cấm vệ quân rời khỏi hoàng cung.
Khi đoàn của Huyền Tông và Dương Quý phi đi tới trạm dịch ở Mã Ngôi, binh lính vì đi đường quá mệt nhọc, lại bị quân An Lộc Sơn đuổi sát sau lưng nên tức giận đổ mọi tội lỗi cho anh em nhà họ Dương. Ngay lập tức, loạn quân đã giết chết Dương Quốc Trung đề phòng khi quân An Lộc Sơn đuổi đến thì sẽ không bị tai vạ.
Sau khi Dương Quốc Trung bị giết, người ta bắt đầu nhắm tới người thiếp yêu của Hoàng đế Huyền Tông. Binh lính cho rằng, chính Dương Quý phi đã dùng sắc đẹp mê hoặc vua chúa, khiến ông bỏ bê triều chính. Và cũng vì mối quan hệ bất chính giữa Dương Quý phi và An Lộc Sơn mà y mới làm phản. Vì vậy, Trần Huyền Lễ, dẫn đầu nhóm cấm vệ quân gặp Huyền Tông nói: “Nay Quốc Trung đã bị giết, Quý phi không thể hầu hạ bên cạnh bệ hạ được nữa, xinh bệ hạ ban cho cái chết để làm yên lòng người trong thiên hạ”. Dưới sức ép của binh lính, Đường Minh Hoàng buộc xử tử Dương Quý phi.
Tuy nhiên, kết cục của Dương Quý phi ra sao thì cho tới nay vẫn còn gây ra nhiều tranh cãi. Nhiều người nói rằng, Dương Quý phi đã treo cổ tự tử bằng một dải lụa trắng treo trên cành cây lê bên ngoài của dịch trạm Mã Ngôi. Người ta đã vội vàng đem chôn cất Dưng Quý phi ngay bên lề đường để tiếp tục cuộc rút chạy. Giả thiết thứ hai cho rằng, Dương Quý phi không bị Huyền Tông ép chết, mà bị chết trong dám loạn quân. Giả thiết thứ 3 thì lại khẳng định, Dương Ngọc Hoàn không chết nhưng sau đó phải sống lưu lạc trong dân gian. Một giả thiết đậm chất truyền kỳ hơn, nói rằng, Dương Quý phi không chết ở Mã Ngôi.
Huyền Tông đã dùng một người thị nữ chết thay cho Dương Quý phi để cứu sống nàng. Sau đó, Dương Quý phi đã trốn sang Nhật Bản. Tương truyền, sau khi sang tới Nhật Bản, Dương Quý phi còn sống tới 30 năm nữa, tới 68 tuổi mới qua đời. Cho tới tận ngày nay, người ta vẫn chưa thể tìm ra sự thật cuối cùng về cái chết của Dương Quý phi.
- Phong Nguyệt