Không có năng lực nhưng rất hay khoe khoang
Trong 3 người đi cùng ta, ắt có 1 người chính là thầy của ta. Nghĩa là dù chúng ta có tài giỏi đến mấy thì bên cạnh ta vẫn có người giỏi hơn để học hỏi.
Có nhiều người thì vốn dĩ năng lực chẳng có, nhưng lúc nào thích khoe khoang mà không ngờ đang tự biến mình thành trò hề trong mắt người khác. Kiểu người này vốn dĩ chẳng có thành tự gì, phúc khí của bản thân cũng mất hết.
Chỉ khi một người không ngừng hoàn thiện bản thân, biết cách học hỏi từ người khác thì người đó mới có thể tiến bộ, phúc khí xung quanh ngày càng nhiều.
Không có ý chí vươn lên
Đáng sợ nhất của cuộc sống không phải lúc bạn tuột dốc mà chính là khi bạn mất đi ý chí. Một người có phúc, dù cuộc sống hiện tại khó khăn đến đâu thì họ cũng sẽ không buôn bỏ.
Nhưng với người bất hạnh, dù cuộc sống của họ có khởi đầu suôn sẻ thì họ vẫn cứ sống tiêu cực, chẳng có tinh thần chiến đấu. Từ đó mất đi ý chí để bước đi đột phá.
Một người khi không còn tinh thần chiến đấu trong cuộc sống thì khó có thể đạt được thành tựu to lớn, cuộc sống chỉ càng ngày càng tệ đi, cái gọi là phúc khí cũng chỉ có thể là tưởng tượng mà thôi.
Khi giữ được tâm thái tích cực thì bạn sẽ không ngừng bay cao hơn.
Coi thường người khác
Phúc khí của một người có liên quan mật thiết đến thái độ của những người xung quanh. Một người có phúc chính là dù ở cương vị nào cũng sẽ không có thái độ xem thường người khác, trái lại thì họ còn biết tôn trọng và cảm thông đối với mọi người.
Nhưng với những người bất hạnh thì cử chỉ của họ lúc nào xem thường người khác. Ngay cả khi họ ở cùng một hoàn cảnh thì họ vẫn cười nhạo,
Việc xem thường người khác sẽ khiến bạn chẳng còn cảm nhận được tính cách người đó tồi tệ cỡ nào. Loại tính cách này không phải là bẩm sinh của người đó. Khi con người chẳng còn tìm ra được điểm mạnh của người khác, biết giữ thái độ khiêm nhường, khi mối quan hệ có tốt với mọi người thì phước lành cũng đến.