Tâm sự của người mẹ đơn thân bất đắc dĩ

( PHUNUTODAY ) - Tôi là một người mẹ đơn thân, nhưng tôi không còn sự lựa chọn nào khác, mà nó chỉ là sự bất đắc dĩ tôi phải hứng chịu sau khi đã quá yêu và tin vào những lời mật ngọt của cánh đàn ông.

(Phunutoday)- Tôi là một người mẹ đơn thân, nhưng tôi không còn sự lựa chọn nào khác, mà nó chỉ là sự bất đắc dĩ tôi phải hứng chịu sau khi đã quá yêu và tin vào những lời mật ngọt của cánh đàn ông.
[links()]

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Chào độc giả, tôi là một y tá, đang làm tại một bệnh viện ở Hà Nội. Năm nay tôi mới 26 tuổi, nhưng con trai tôi đã được 2 tuổi rồi. Tôi cũng là một bà mẹ đơn thân, nhưng đó không phải là điều tôi muốn, mà vì xã hội này còn quá nhiều những người đàn ông bạc bẽo, nên phụ nữ chúng tôi mới phải như thế. Tôi cũng chẳng phải là duy nhất.

Tôi sinh ra trong một gia đình không khá giả, mẹ tôi vì lo cho kinh tế gia đình, nên phải lưu lạc xứ người đi làm ô sin để nuôi chị em tôi ăn học và nuôi bố tôi đau ốm. Năm 20 tuổi, sau khi tốt nghiệp cấp 3, tôi ra Hà Nội học một trường trung cấp Y tại Hà Nội. Tại đây tôi đã quen và gặp một người đàn ông và đó là nguyên nhân đưa tôi đến với hoàn cảnh như hiện nay.

Tôi và anh ta học cùng lớp, anh ta cũng chỉ hơn tôi 1 tuổi, và cũng là dân ngoại tỉnh đến. Chúng tôi không chỉ học cùng, mà còn thuê trọ cùng nhau, vì thế mối quan hệ hai đứa ngày càng thân thiết. Thấy tôi là một cô gái nhẹ dạ, sống xa gia đình, lại không nhận được sự quan tâm của mẹ, nên anh ta đã tìm đủ mọi cách để tôi quan hệ cùng anh ta, và hứa, nếu có bầu thì sẽ cưới tôi làm vợ. Tin lời anh ta, tôi đã quan hệ với anh ta, và có thai.

Khi thấy cái thai lớn dần lên trong bụng tôi, anh ta rất vui mừng và hứa sẽ về nói chuyện với gia đình và cưới tôi làm vợ, tôi rất hạnh phúc về quyết định này, và cứ nghĩ mình là một người phụ nữ may mắn đã gặp được một người đàn ông có trách nhiệm. Nhưng sự thực đã chứng minh điều ngược lại, sau một chuyến về quê, anh ta trở lại và tuyên bố chia tay với tôi vì lý do bố mẹ không đồng ý lấy một người con gái chửa trước làm vợ.

Tôi như người mất hồn, tôi đã cầu xin anh ta hãy thương yêu lấy mẹ con tôi, nhưng anh ta vẫn không mảy may suy nghĩ mà một mực bắt tôi vào viện phá cái thai. Nhưng vì cái thai đã quá to, nên bác sĩ cho biết nếu cố phá sẽ rất nguy hiểm đến người mẹ. Tôi đành giữ lại cái thai và trở thành người mẹ bất đắc dĩ cho đến tận bây giờ.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Còn anh ta, sau khi thuyết phục tôi phá thai không được thì đã bỏ đi, tôi và bố tôi cũng đã mấy lần về tận gia đình anh ta để xin họ nghĩ lại và chấp nhận cho con trai cưới tôi để cháu mang họ bố, nhưng họ đã từ chối, và bảo “Con cháu vào nhà này phải cưới xin đoàng hoàng, danh chính ngôn thuận. Còn những dạng rơi vãi ở đường thì có cũng như không, có khi có còn mang tiếng hơn không”.

Biết không thể lay chuyển được những con người vô tình ấy, nên từ đó tôi cũng không bao giờ hạ mình đến xin họ một lần nào nữa. Họ cũng chẳng quan tâm, đoái hoài gì đến mẹ con tôi, có lẽ với họ, chúng tôi không tồn tại.

Tôi đã trở thành một người mẹ đơn thân bất đắc dĩ như thế đấy các anh ạ. Nhưng tôi biết, đó không phải là cuộc sống tôi hướng đến, mà đó là sự kết quả của một sự ích kỷ, và sự tồi tệ của người đàn ông mà tôi đã tin tưởng trao cả tương lai của mình cho anh ta. Những người như thế, liệu có xứng đáng để con tôi gọi họ làm bố hay không các anh?.

Lephuongnl...

TAGS:
Theo:  giaitri.thoibaovhnt.vn

TIN MỚI CẬP NHẬT