Binh lính thời xưa giải quyết nhu cầu sinh lý bằng cách nào? Hoá ra họ có 4 cách thoả mãn khác nhau

12:48, Thứ ba 20/05/2025

( PHUNUTODAY ) - Khi xung trận, hàng vạn binh sĩ phải xa gia đình, rời bỏ cuộc sống thường nhật để phục vụ nơi biên cương trong thời gian dài. Vậy họ giải toả nhu cầu sinh lý bằng cách nào?

Trong quân đội thời xưa, bên cạnh việc chiến đấu, một trong những thách thức lớn mà binh lính phải đối mặt chính là nhu cầu sinh lý – điều tưởng nhỏ nhưng có thể ảnh hưởng đến tinh thần và hiệu quả chiến đấu nếu không được giải quyết đúng cách.

Khi xung trận, hàng vạn binh sĩ phải xa gia đình, rời bỏ cuộc sống thường nhật để phục vụ nơi biên cương trong thời gian dài. Trong bối cảnh đó, nhu cầu về mặt sinh lý – vốn là bản năng tự nhiên – trở thành vấn đề cần được giới cầm quân thời cổ đại quan tâm. Đã có nhiều phương án được áp dụng, từ việc cho nghỉ phép, thiết lập khu giải trí, cho đến những cách nhân văn hơn như động viên viết thư. Dưới đây là 4 giải pháp phổ biến và góc nhìn về mức độ nhân văn của từng cách.

1. Nghỉ phép ngắn hạn – Giải pháp tạm thời nhưng thiết thực

z6620158431076_19df7bbb8da8ce2ad10c7251655e752e

Khi quân đội không trong tình trạng báo động cao hoặc khi đóng quân lâu dài ở một địa điểm cố định, nhiều đội quân cổ đại áp dụng chế độ nghỉ phép ngắn ngày. Theo đó, binh lính được phép về thăm nhà hoặc rời doanh trại đến các thị trấn gần đó để giải tỏa tâm lý, gặp gỡ người thân hoặc tìm đến các hình thức giải trí dân gian.

Với những người lính đã có gia đình, đây là cơ hội hiếm hoi để đoàn tụ và giải quyết nhu cầu sinh lý trong khuôn khổ đạo đức. Đối với người chưa lập gia đình, họ có thể đến các quán trọ, tiệm rượu, nơi vui chơi – những địa điểm thường phát triển quanh doanh trại nhằm phục vụ nhu cầu giải trí của binh sĩ. Tuy nhiên, giải pháp này bị giới hạn về mặt thời gian và không thể áp dụng trong giai đoạn chiến sự căng thẳng.

2. Lập khu “giải trí” trong quân doanh – Giải pháp nhạy cảm và nhiều tranh cãi

Một số triều đại, đặc biệt ở phương Đông, từng cho phép thiết lập khu vực riêng trong doanh trại dành cho binh lính có nhu cầu sinh lý. Những khu vực này thường được tổ chức theo quy định và giám sát nghiêm ngặt, gọi nôm na là “khu an ủi tinh thần”.

Phụ nữ phục vụ tại đây phần lớn là những người góa chồng, bị xã hội ruồng bỏ, hoặc thậm chí là phạm nhân đang thụ án. Dù mang danh nghĩa “phục vụ quân đội”, nhưng thực chất đây là hình thức bị chỉ trích vì vi phạm nhân quyền và phẩm giá phụ nữ. Mặc dù giải pháp này giúp giảm áp lực cho binh lính, nhưng rõ ràng nó không mang tính nhân văn và bị coi là phương thức thiếu đạo đức.

3. Lợi dụng chiến tranh để chiếm đoạt phụ nữ – Hành động phi nhân tính

Một trong những thực trạng đáng lên án trong các cuộc chiến tranh thời xưa là việc cho phép binh sĩ cướp bóc sau khi chiếm được thành. Ngoài của cải, phụ nữ cũng bị xem như chiến lợi phẩm. Không ít người lính đã lợi dụng thời điểm hỗn loạn để bắt giữ phụ nữ, phục vụ cho nhu cầu cá nhân.

Hành động này dù từng được một số tướng lĩnh cổ đại cho phép như một cách thưởng công, nhưng lại đi ngược với giá trị đạo đức và nhân đạo. Đây là hình thức giải quyết nhu cầu sinh lý mang tính bạo lực, gây tổn thương lâu dài cho nạn nhân và tạo vết đen cho lịch sử quân sự.

giaitoa2

4. Viết thư về quê – Cách giải tỏa tinh thần đầy nhân văn

Trái ngược với các giải pháp nặng về thể xác, nhiều đội quân cổ đại lại khuyến khích binh sĩ giải tỏa cảm xúc bằng cách viết thư. Hành động này không chỉ giúp người lính bày tỏ tình cảm, nỗi nhớ với người thân, mà còn có tác dụng ổn định tâm lý, nâng cao tinh thần chiến đấu.

Người có vợ thường viết thư gửi về cho gia đình, chia sẻ cảm xúc và thể hiện trách nhiệm làm chồng, làm cha. Những người chưa lập gia đình thì gửi thư về thăm hỏi cha mẹ, bày tỏ lòng hiếu thảo và ý chí chiến đấu. Thư từ trở thành phương tiện truyền tải tình cảm, giúp xoa dịu cảm giác cô đơn, lạc lõng giữa chiến trường khốc liệt.

Không tiêu tốn tài nguyên, không làm tổn thương ai và lại giúp củng cố tinh thần quân đội, phương pháp viết thư được đánh giá là giải pháp nhân văn nhất thời cổ đại.

Việc giải quyết nhu cầu sinh lý của binh lính thời xưa là một bài toán phức tạp, đòi hỏi sự cân nhắc giữa hiệu quả quân sự và yếu tố đạo đức. Trong bốn phương án kể trên, viết thư là giải pháp không chỉ giúp binh lính vượt qua nỗi nhớ nhà mà còn tăng cường ý chí chiến đấu, giữ gìn giá trị con người trong khói lửa chiến tranh. Đây cũng là minh chứng cho thấy, dù trong hoàn cảnh khắc nghiệt nhất, lòng người vẫn cần được vun đắp bằng sự đồng cảm và nhân văn.

chia sẻ bài viết
Theo:  giaitri.thoibaovhnt.com.vn copy link
Tác giả: Vũ Thêm