Ngoại tình)- Khi tôi tỉnh ngộ thì sự việc đã đi xa quá giới hạn mất rồi... Tôi chỉ biết hận mình không đủ tỉnh táo để nhận biết đâu là hạnh phúc thực sự, đâu là giả dối ở cuộc đời này mà thôi.
[links()]
Sinh ra trong một gia đình khá giả, lại là con út trong nhà nên ngay từ nhỏ tôi được cha mẹ và các anh chị chăm sóc rất chu đáo, vì thế dù là con gái trong nhà nhưng tôi chẳng bao giờ biết làm việc nội trợ. Đơn giản như nấu một bữa cơm bình thường tôi cũng chẳng thể làm nổi nếu không có sự giúp đỡ của mẹ.
Cũng vì quá được nuông chiều từ bé nên khi lớn lên tôi cũng là một cô gái khá bướng bỉnh, tôi luôn luôn làm theo ý mình mà không quan tâm đến người khác có thích hay không. Trong tình yêu cũng vậy, gia đình tôi khá giả, tôi lại cũng có sắc đẹp nên được nhiều người yêu. Trong số ấy có cả những người có điều kiện, và những người không có điều kiện,…
Thời gian đầu, người tình lo cho tôi đủ thứ và cung phụng tôi như một bà hoàng. Nhưng chỉ được một thời gian, sau đó anh ta lại bỏ mặc tôi và tìm đến những cô gái khác trẻ đẹp hơn tôi. |
Bố mẹ và các anh chị em thì muốn tôi lấy một người giàu có, để cuộc sống đỡ vất vả. Nhưng tôi thì không nghĩ điều đó là quan trọng, tôi yêu say đắm một người con trai nghèo, vì anh yêu tôi hơn tất cả mọi thứ trên đời này. Yêu tôi nhiều hơn tất cả tình yêu của những người khác công lại. Tôi muốn được cùng anh đi đến cùng trời cuối đất.
Biết không phản đối được con, bố mẹ tôi đã đồng ý và đám cưới được diễn ra. Tuy nhiên, ngay từ nhỏ đã từng được sung sướng nên khi lấy chồng, phải sống trong cảnh nghèo khó, thiếu thốn tôi luôn cảm thấy cuộc sống của mình ngột ngạt và bí bách vô cùng.
Cuộc sống vốn đã khó khăn vất vả ấy lại càng khó khăn vất vả hơn khi tôi mang bầu và sinh con. Từ đó tôi bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và chán nản cuộc sống nghèo khó ăn hôm nay lo ngày mai của mình. Thấy bạn bè nhiều người sống trong sung túc, đủ đầy, trong khi mình thì luôn trong cảnh nợ nần thiếu thốn, tôi đã suy nghĩ rất nhiều và thấm thía những lời dạy của cha mẹ, những lời khuyên mà trước đây tôi không để ý.
Tôi bắt đầu thấy chán chồng và lén lút, gặp gỡ một người đàn ông đã có vợ. Anh ta rất giàu có và sẵn sàng lo cho tôi đủ thứ tôi cần. Biết chuyện, chồng tôi đã xuống nước xin tôi nghĩ lại để cho con cái đỡ khổ, anh hứa sẽ cô gắng làm việc để kinh tế gia đình ngày một đi lên. Nhưng tôi đã quá mệt mỏi với những lời hứa của anh từ hồi yêu, anh cũng bảo sẽ không làm tôi khổ sở, thiếu thốn, nhưng rồi tôi vẫn phải sống trong cảnh thiếu thốn, cơ cực.
Tôi bỏ con lại cho anh chạy theo người tình và sống cuộc sống đủ đầy. Thời gian đầu, người tình lo cho tôi đủ thứ và cung phụng tôi như một bà hoàng. Nhưng chỉ được một thời gian, sau đó anh ta lại bỏ mặc tôi và tìm đến những cô gái khác trẻ đẹp hơn tôi. Anh ta còn trơ trẽn đến mức hẹn hò với họ trước mặt tôi, anh ta cố tình làm như vậy để tôi chủ động ra đi mà không phải khó xử nói lên lời chia tay.
Biết không thể chung đụng tiếp tục với người đàn ông như vậy nên tôi đã chủ động ra đi. Có điều, khi tôi tỉnh ngộ và nhận ra điều đó thì sự việc đã đi xa quá giới hạn mất rồi... giờ đây có làm lại cũng không được nữa. Tôi chỉ biết hận mình không đủ tỉnh táo để nhận biết đâu là hạnh phúc thực sự, đâu là giả dối ở cuộc đời này mà thôi.
- BTK