Chắc hẳn mới nghe câu chuyện này, người ta sẽ nghĩ đây là trò đùa. Vậy mà đó là sự thật. Một sự thật mà tôi cũng không biết mình đúng hay sai nữa. Anh nói anh không có lỗi hoàn toàn mà một phần là do tôi nên anh mới vậy. Còn tôi thì thấy anh thô bỉ khi làm cái trò đồi bại ấy với một cô gái mà không cưới cô ấy làm vợ. Thế nên bây giờ tôi mới hoang mang và chẳng biết sẽ phải làm gì.
Tôi 29 tuổi, yêu anh gần 5 năm. Chúng tôi quen nhau kể từ khi tôi bắt đầu đi làm. Anh làm cùng văn phòng với tôi. Anh kém tôi 1 tuổi nhưng nhìn chung cũng chững chạc, nên tôi cũng không cảm thấy có khoảng cách về tuổi tác nhiều lắm. Tôi quý anh vì anh là người sống đúng mực, có hiếu với gia đình, họ hàng. Tôi thích con người sống có trách nhiệm như thế.
Vì tôi quá cứng nhắc... |
Nói về tính cách cảu tôi, phần đông mọi người cho rằng tôi hơi “bà già”. Tính tôi khắt khe, không dễ dãi chuyện tình cảm, yêu đương. Tôi không bao giờ quan hệ tình dục trước hôn nhân và tuyệt đối giữ cho tới khi nào cưới. Từ trước khi yêu anh, tôi đã từng thích thầm một người khác nhưng tình cảm đó không đi đến đâu. Sau đó tôi chú tâm vào học tập, đạt nhiều kết quả cao. Đó cũng là lý do tôi kiếm được một công việc tử tế ngay sau khi ra trường.
Có thể nói anh là người yêu chính thức đầu tiên của tôi. Anh cũng nói tôi là người con gái đầu tiên mà anh đặt vấn đề nghiêm túc. Trước đấy, anh cũng mới chỉ có một mối tình thời cấp 3. Lên đại học, anh được coi là một sách trong lớp nên cũng chẳng ai yêu. Tôi thấy chúng tôi hợp nhau về rất nhiều điểm. Anh cũng chín chắn, không lăng nhăng, không yêu đương vớ vẩn mà rất nghiêm túc với chuyện tình cảm, đó chính là điều mà tôi khâm phục anh.
Trong suốt thời gian yêu nhau, anh chưa từng đòi hỏi tôi chuyện ấy. Khi chúng tôi đã tiến hành ăn hỏi xong, anh mới bắt đầu có “vấn đề” với “chuyện đó”. Anh nói chúng tôi đã là vợ chồng rồi, hai bên gia đình đã coi như con cái rồi nên anh muốn cùng tôi tận hưởng cảm giác tuyện vời đó. Nhưng tôi không đồng ý. Quan điểm của tôi là đã chờ được đến bây giờ, còn hơn tháng nữa là cưới tại sao lại không đợi tới ngày hom ấy để dành cho nhau những điều tốt đẹp nhất.
Và rồi anh im lặng. Sau đó khoảng 2 tuần, một cô gái gọi điện thoại đến cho tôi khóc mếu. Cô ấy nói có đúng tôi là vợ sắp cưới của anh không. Tất nhiên là tôi thừa nhận bởi vì sự thật đúng như thế. Vậy là cô gái ấy khóc òa lên. Cô ấy nói rằng cô ấy và chống sắp cưới của tôi vừa ngủ với nhau tuần trước. Cô ấy bảo là cô ấy là khách hàng của chồng tôi, quen nhau lâu rồi, cô ấy yêu đơn phương và hoàn toàn không biết chồng tôi sắp lấy vợ. Đến khi hai người họ ngủ với nhau rồi, cô ấy đòi công khai tình yêu thì chồng tôi mới thú nhận là đã sắp cưới vợ.
Tôi tra khảo chồng và anh ấy chẳng ngần ngại trả lời đúng như vậy. Tôi hỏi vì sao anh làm thế thì anh nói đời anh chưa gần gũi một cô gái nào trước khi lấy tôi. Anh sợ tôi không còn trong trắng, cố giữ để anh không biết nên anh muốn thử cảm giác đó với một cô gái trinh trắng để sau này không tiếc. Tôi nghe chồng nói mà đau đớn, xót xa vô cùng. Tôi đòi hủy hôn nhưng anh nói lỗi đâu phải do anh. Nếu tôi biết suy nghĩ, biết chiều anh thì không đến nỗi, đằng này tôi cúng nhắc, cổ hủ nên lỗi cũng là do tôi. Chồng sắp cưới của tôi nói vậy khiến tôi hoang mang vô cùng. Tôi là người phụ nữ đoan chính, tôi không nghĩ đó cũng là cái tội. Nhưng liệu có đúng như anh nói, vì tôi cứng nhắc nên anh mới phản bội hay anh là kẻ chẳng ra gì? Tôi có nên chấp nhận tha thứ cho anh để tiến tới hôn nhân hay không hay hủy hôn?
Thiếu nữ khiếp sợ nhớ về… “lần đầu tiên” (Chia sẻ) - (Phunutoday) - Chạy xuống cầu thang, trong bóng tối, anh kéo người tôi lại, chưa bao giờ hai đứa lại gần nhau như vậy. |