’Chợ tình’ của osin giữa Sài Thành

06:17, Chủ nhật 17/06/2012

( PHUNUTODAY ) - Không có cảnh mua bán, không náo nhiệt ồn ào, phiên “chợ tình” kỳ lạ này chỉ diễn ra vào 2 ngày cuối tuần.

Không có cảnh mua bán, không náo nhiệt ồn ào, phiên “chợ tình” kỳ lạ này chỉ diễn ra vào 2 ngày cuối tuần. Không hẹn mà gặp, họ xuất hiện như một lẽ bất biến để hy vọng tìm được “một nửa” còn lại của mình, chia sẻ những vui buồn trong cuộc sống.
[links()]
“Chợ tình” lặng lẽ nơi góc phố

Gọi là “chợ tình” nhưng nó chẳng phải là nơi để các cô gái bán thân, hay con trai đi tìm cảm giác mua vui thể xác, nó chỉ là một nơi để mỗi khi đêm về, những cô gái làm nghề ôsin chờ đợi “một nửa” của mình.

 Dưới ánh đèn vàng đục, khuất sau các gốc cây xà cừ già cỗi, khuôn mặt của mỗi người đến “chợ” đều khắc họa nhiều nét ưu tư. Có kẻ mừng vui, nhưng có kẻ lại ngóng đợi “phiên chợ” tới để tìm duyên.
Xuyên suốt trong mỗi “phiên chợ tình” là những câu chuyện vui, buồn xen lẫn.

Đúng 7h, tại khuôn viên nhỏ hẹp của hoa viên Phạm Đình Hổ, phường 1, quận 6, TP. HCM, tối thứ bảy, “chợ tình” bắt đầu nhộn nhịp hẳn lên. Từng tốp thanh niên nam nữ từ các ngả đường lục tục đổ về khu hoa viên Phạm Đình Hổ.

 Có những nhóm đến bằng xe đạp hoặc đi bộ, vừa đi vừa trò chuyện, cười nói xôn xao. Nhưng cũng có những chàng trai, cô gái chỉ đến có một mình, lăng lẽ ngồi riêng ở một góc ghế đá công viên như đang chờ bạn.

 Những người đã có đôi thì tách ra ngồi riêng từng góc để tâm sự. Còn những nhóm nam, nữ chưa có bạn thì tản bộ “giao lưu” để tìm bạn cho mình.

Thỉnh thoảng, một vài cô gái trẻ đi một mình tỏ ra lúng túng, đỏ bừng mặt khi có chàng trai lạ đến bắt chuyện làm quen. Đâu đó văng vẳng những lời ca “giao duyên” là các bản nhạc trẻ được các chàng trai cất lên nho nhỏ hát tặng bạn gái của mình.

Những chiếc vòng đeo tay, chiếc ví da thường được bán ở lề đường trở thành những món quà, “tín vật” tình yêu mà họ dành để trao nhau.

Chỉ chừng nửa tiếng sau, các ghế đá công viên đều đã chật cứng người ngồi. Những cặp đến muộn đành phải chấp nhận đứng để trò chuyện hay tản ra các quán nước gần đó.

 “Chợ” không hề có người mua, kẻ bán, không ồn ào, náo nhiệt mà chỉ có từng nhóm, từng đôi thì thầm to nhỏ với những nụ cười khúc khích và những ánh mắt trao nhau rạng ngời hạnh phúc.

Theo kinh nghiệm của nhiều cô gái đến điểm hẹn tại đây thì những người đi một mình thường là đến để chờ bạn. Cũng có khi họ chẳng quen ai nhưng vẫn đến để hy vọng sẽ tìm được cho mình 1 người bạn khác phái… vì đây là “chợ tình” dành riêng cho những người làm nghề ôsin.

Một cô gái đến “chợ tình” cho hay, cô làm ôsin ở Sài Gòn từ lúc còn rất bé, giờ đến tuổi trưởng thành, trái tim đã biết rung động nhưng hầu hết thời gian đều phải đầu tắt mặt tối dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn, đi đón con cho gia chủ.

 Vì thế từ khi nghe tin ở đây có “chợ tình” thì cô luôn ao ước đi một lần thử vận may. Mỗi tối vào các ngày cuối tuần, cô thường được gia chủ cho phép đi ra ngoài chơi, nhưng phải về trước giờ “giới nghiêm” của gia đình.

Vậy nên cứ chập tối thứ 7, cô cố gắng hoàn tất các việc thật sớm, sau đó vội vàng bắt xe ôm vượt quãng đường khá dài đến điểm hẹn.
Ngày đầu tiên, cô cũng ngơ ngác, tủi hổ vì cái thân phận ôsin cũng chả sang trọng chút nào.

 Dù mặc cảm, cô vẫn không thôi hi vọng, vẫn chờ đợi có 1 chàng trai đến mở cửa trái tim mình. Thấy cảnh các cô gái ôsin khác đến đây hẹn hò ngày một nhiều hơn khiến cô thêm vững tâm.

Các đôi nam nữ hẹn hò ở chợ tình ô sin
Các đôi nam nữ hẹn hò ở chợ tình ô sin


Tuy nhiên, lần đầu cô không được may mắn khi các chàng trai đều chẳng chú ý gì tới cô. Mãi đến sau này, “tình duyên” mới mỉm cười với người con gái hiền dịu như cô.

Trong số các chàng trai hẹn gặp, cô đem lòng yêu 1 anh công nhân. Cả hai đều có hoàn cảnh khó khăn nên dễ đồng cảm hơn.

 Qua các câu chuyện trong lúc hẹn hò, cô dường như được chia sẻ, động viên nhiều về tinh thần nên cứ dịp cuối tuần, cô lại ngóng đợi, thấp thỏm từng phút để được gặp người yêu.

Ở “chợ tình” này, chúng tôi còn nghe được rất nhiều câu chuyện tình của các cô ôsin. Nhiều câu chuyện tưởng như phù phiếm nhưng nó lại có thực ở đây.

Ví như chuyện của Kỳ và Hiền khiến những ai từng có mặt trong các “phiên chợ” đều phải trầm trồ, ghen tỵ.

Theo như lời kể của những chàng trai, cô gái ở đây, một dịp cuối tuần, Hiền cuốc bộ hỏi thăm đường đến “chợ tình”, đang lóng ngóng thì tình cờ quen Kỳ cũng đang lang thang ở hoa viên này tìm bạn.

 Cùng cảnh ngộ, gặp nhau tâm sự những vui buồn rồi họ yêu nhau lúc nào không cả. Mỗi tuần, cả hai cứ mong ngóng cho đến tối thứ bảy để được gặp nhau.

Quen nhau mấy tháng, cả hai cũng chỉ có công viên này là nơi hò hẹn vì không có phương tiện đi lại và cũng chẳng biết đi đâu. Kỳ nói, cả hai dự định cuối năm nay sẽ xin phép chủ cho về quê để ra mắt gia đình 2 bên rồi sang năm làm một cái lễ cúng gia tiên.

Sau đó, anh sẽ lên thành phố thuê 1 căn phòng trọ, xây dựng một mái ấm nhỏ xinh với cô gái mình yêu.

Ngồi ở dãy ghế đá đối diện với chúng tôi còn có 2 cô gái trẻ người Khơme, cùng là đồng hương ở Cà Mau. Cả hai đều là ôsin nhưng người thì ở bên quận 11, còn người thì ở quận 6...

 Nghe kháo nhau về phiên “chợ tình” này, các cô cũng tranh thủ tối cuối tuần chủ cho nghỉ để đi bộ đến. Đồng hương gặp nhau kết thành nhóm tâm sự với nhau chuyện công việc, gia đình và “mong tìm được tình bạn khác phái”.

Sơn Thị Thành, 19 tuổi, nói với chúng tôi: “Lúc trước nhóm em đến 5 người, nhưng sau hai tách ra vì đã có người yêu, một thì mới về quê vì bị chủ đuổi việc”.

Cô cũng từng có người bạn trai quen ở “chợ tình” này nhưng mới chia tay vì không hợp tính tình. Cô bạn ngồi bên cạnh, Kim Thị Hoàng có vẻ trầm tư, ít nói, gương mặt buồn rười rượi.

“Mấy tuần nay nó không thấy bạn trai của nó đến. Chẳng biết tìm ở đâu nên nó buồn. Hai người quen nhau cũng được 6 tháng rồi. Bạn nó cũng là dân Cà Mau, làm phụ cho 1 hiệu bánh mì ở quận 5. Tuần nào, hai người cũng đi bộ 6, 7 cây số đến đây gặp nhau. Không hiểu sao, bốn tuần nay không thấy bạn nó đến. Biết tìm đâu, chỉ biết đến đây chờ…”, Thành kể.

“Chợ” tan nỗi nhớ không tan

“Chợ tình” ôsin này hình thành chính thức từ khi nào thì cũng không ai biết chính xác. Những người bán nước giải khát gần hoa viên Phạm Đình Hổ nói với chúng tôi, ban đầu chỉ có một vài thanh niên nam nữ làm giúp việc nhà ở gần công viên ra dạo chơi, quen nhau rồi hẹn hò ở nơi này.

Nhưng sau thì họ tự “kháo nhau”, rủ rê, khiến “chợ tình” ngày một đông thêm. Khoảng mấy năm nay, hoa viên Phạm Đình Hổ đã trở thành “bến hẹn” của hàng trăm ôsin trong thành phố.

Có chàng trai, cô gái trẻ đi bộ cả 7, 8 cây số, có người thì tiết kiệm tiền để đi xe ôm, thuê xe đạp đến đây chỉ mong có một nơi giãi bày nỗi lòng và tìm được cho mình một tình bạn, nhất là tình bạn khác phái.

Thạch Văn Dũng, quê ở Trà Vinh, làm công ở xưởng nước đá trên đường Kinh Dương Vương, tâm sự rằng: “Nếu không có “chợ tình” này thì tụi em chẳng biết gặp gỡ, giao lưu với bạn bè cùng trang lứa ở đâu.
Cái nghề thì dễ mặc cảm lại quần quật làm suốt cả tuần, ai lại không muốn muốn có một nơi hẹn hò, chia sẻ, giúp đỡ nhau những vui buồn trong công việc, cuộc sống và tìm được “bến đậu” cho mình”.

 Cả năm nay, tối chủ nhật nào Dũng cũng rảo khắp “chợ tình” để tìm “một nửa” nhưng chưa bắt quen được với ai. Dũng biết có trên chục trường hợp nên vợ, nên chồng từ những buổi gặp gỡ ở phiên “chợ tình”.
Có những cặp sau khi lập gia đình, hai vợ chồng vẫn rủ nhau ra hoa viên này dạo chơi vào những tối cuối tuần như ôn lại kỷ niệm thời yêu nhau.

Không phải chuyện tình nào ở đây cũng đẹp, cũng có kết quả như ý. Người bạn thân của Dũng có một kỷ niệm buồn ở “chợ tình” này. Cô bạn gái khá xinh, làm ôsin cho một gia đình người Hoa ở quận 5 đã chia tay bạn trai, chấp nhận làm “vợ bé” cho ông chủ với hy vọng đổi đời.

Và cũng không ít trường hợp, các chàng trai ra “chợ tình” để “bắt cá hai tay”, quen với cô bạn này dăm bữa lại chuyển sang cô bạn khác. “Nhưng những trường hợp đó không nhiều, hầu hết tụi em đều mong muốn tìm được một nửa thật sự của mình”, Dũng thổ lộ.

Gần 22 giờ đêm, “chợ tình” bắt đầu tan dần để cho các chàng trai, cô gái còn kịp về nhà khi chủ chưa đóng cửa. Những đôi trai gái bịn rịn chia tay nhau hẹn gặp lại vào tuần sau. Dường như vài tiếng đồng hồ gặp nhau hàng tuần với họ quá ngắn ngủi.

“Tụi em gặp nhau chỉ có vậy nhưng cảm thấy hạnh phúc lắm anh à. Về làm việc cả tuần rất vui và nôn nao đếm từng ngày mong cho đến cuối tuần”, một cô gái thẹn thùng thổ lộ khi chia tay bạn trai của mình.

  • Trường Dương


 

chia sẻ bài viết
Theo:  giaitri.thoibaovhnt.vn copy link
Tác giả:
Từ khóa:
Tin nên đọc