Chữ Tâm kia mới bằng ba chữ Tài

09:55, Thứ bảy 14/04/2018

( PHUNUTODAY ) - Sống ở đời, chỉ thông minh, tài năng thôi là chưa đủ bởi “chữ TÂM kia mới bằng ba chữ TÀI”, chớ cậy tài mà khinh thường người khác!

Tài năng chỉ là những kỹ năng căn bản mà mỗi người thông qua việc rèn luyện đều có thể đạt được, nhưng nếu ỷ mình có tài mà không lo tu dưỡng đạo đức thì cũng không thể vận dụng và phát huy được tài năng ấy. Kết quả cuối cùng là thất bại, đây là một quy luật tất yếu của nhân quả. Lúc đó không thể oán trách ai mà hãy tự trách mình. Hai câu chuyện dưới đây sẽ giúp các bạn thấy rõ điều này. 

Câu chuyện về cô gái tài năng nhưng lại bị từ chối nhận việc tại tất cả các công ty

Một cô gái sau khi tốt nghiệp liền sang Pháp, bắt đầu một cuộc sống vừa đi học vừa đi làm. Dần dần, cô phát hiện hệ thống thu vé các phương tiện công cộng ở đây hoàn toàn theo tính tự giác.

Có nghĩa là bạn muốn đi đến nơi nào, có thể mua vé theo lịch trình đã định, các bến xe theo phương thức mở cửa, không có cửa soát vé, cũng không có nhân viên soát vé, đến khả năng kiểm tra vé đột xuất cũng rất thấp.

Cô đã phát hiện được lỗ hổng quản lí này, hoặc giả chính suy nghĩ của cô có lỗ hổng. Dựa vào trí thông minh của mình, cô ước tính tỉ lệ để bị bắt trốn vé chỉ khoảng ba phần trăm.

Cô vô cùng tự mãn với phát hiện này của bản thân, từ đó cô thường xuyên trốn vé. Cô còn tự tìm một lí do để bản thân thấy nhẹ nhõm: mình là sinh viên nghèo mà, giảm được chút nào hay chút nấy.

Sau bốn năm, cô đạt được tấm bằng tốt nghiệp loại giỏi của một trường danh giá, cô tràn đầy tự tin đến những công ty lớn xin việc.

Nhưng những công ty này không hiểu vì lí do gì, lúc đầu còn rất nhiệt tình nhưng về sau đều từ chối cô. Thất bại liên tiếp khiến cô tức tối. Cô nghĩ nhất định những công ti này phân biệt chủng tộc, không nhận người nước ngoài.

2-1492321813058-11-0-383-600-crop-1492321820380

Cuối cùng có một lần, cô trực tiếp đến bộ phận nhân lực của một công ty, yêu cầu giám đốc đưa ra một lý do vì sao từ chối cô. Kết cục họ đưa ra một lí do khiến cô không ngờ.

“Thưa cô, chúng tôi không hề phân biệt chủng tộc, ngược lại chúng tôi rất coi trọng cô. Lúc cô đến phỏng vấn, chúng tôi đều rất hài lòng với môi trường giáo dục và trình độ học vấn của cô, thực ra nếu xét trên phương diện năng lực, cô chính là người mà chúng tôi tìm kiếm.”

“Vậy tại sao công ty ngài lại không tuyển dụng tôi?”

“Bởi chúng tôi kiểm tra lịch sử tín dụng của cô và phát hiện ra cô đã từng ba lần bị phạt tiền vì tội trốn vé”

“Tôi không phủ nhận điều này, nhưng chỉ vì chuyện nhỏ này, mà các anh sẵn sàng bỏ qua một nhân tài đã nhiều lần được đăng luận văn trên báo như tôi sao?”

“Chuyện nhỏ? Chúng tôi lại không cho rằng đây là chuyện nhỏ. Chúng tôi phát hiện, lần đầu tiên cô trốn vé là khi mới đến đất nước chúng tôi được một tuần.

Nhân viên kiểm tra đã tin rằng do cô mới đến và vẫn chưa hiểu rõ việc thu vé tự giác, cho phép cô được mua lại vé. Nhưng sau đó cô vẫn trốn vé thêm 2 lần nữa.”

“Khi đó trong túi tôi không có tiền lẻ.”

“Không, không thưa cô. Tôi không thể chấp nhận lí do này của cô, cô đang đánh giá thấp IQ của tôi ư. Tôi tin chắc trước khi bị bắt trốn vé, cô đã trốn được cả trăm lần rồi.”

“Đó cũng chẳng phải tội chết, anh sao phải cứng nhắc như vậy? Tôi sửa là được mà.”

“Không không, thưa cô. Chuyện này chứng tỏ hai điều: Một là cô không coi trọng quy tắc. Cô lợi dụng những lỗ hổng trong quy tắc và sử dụng nó. Hai, cô không xứng đáng được tin tưởng.

Mà rất nhiều công việc trong công ty chúng tôi cần phải dựa vào sự tin tưởng để vận hành, nếu cô phụ trách mở một khu chợ ở một nơi nào đó, công ty sẽ cho cô toàn quyền lực phụ trách.

Để tiết kiệm chi phí, chúng tôi sẽ không lắp đặt các thuyết bị giám sát, cũng như các hệ thống xe công cộng mà cô đã thấy đó.

Vì vậy chúng tôi không thể tuyển dụng cô, tôi có thể chắc chắn rằng, tại đất nước chúng tôi, thậm chí cả châu Âu này cô sẽ không thể xin vào được nổi một công ty nào đâu.”

Đến lúc này cô mới tỉnh ngộ và cảm thấy hối hận vô cùng. Sau đó, điều khiến cô ghi nhớ nhất là câu nói cuối cùng của vị giám đốc này: Đạo đức có thể bù đắp cho sự thiếu hụt về trí tuệ, nhưng trí tuệ mãi mãi không thể bù đắp cho sự thiếu hụt về đạo đức.

Đạo đức là phẩm chất cơ bản nhất của con người, cũng là nhân cách của một người. Một người dù ưu tú đến đâu nhưng nhân cách có vấn đề, cũng sẽ mất đi niềm tin và sự ủng hộ của người khác.

Trên phương diện việc làm, những hành vi mất nhân cách thế này càng đáng sợ hơn, vì cái lợi nhỏ trước mắt mà phá bỏ nguyên tắc, điều này chắc chắn sẽ hủy hoại tiền đồ của bạn. Tôi cho các bạn lời khuyên chân thành, trong sự nghiệp cần phải dựa vào năng lực và chân thành của bản thân, mất thứ gì cũng không bằng mất nhân phẩm.

Câu chuyện về thái độ quan trọng hơn năng lực làm việc

Peter là một trưởng phòng nghiệp vụ năng nổ, giỏi chuyên môn và thân thiện nên rất được lòng đồng nghiệp

Công ty đang khuyết vị trí Phó Giám đốc kinh doanh, Ban lãnh đạo quyết định sẽ bổ nhiệm vị trí này, ai cũng nghĩ Peter sẽ được bổ nhiệm.

Trong buổi họp, Tổng Giám đốc tuyên bố vị trí Phó Giám đốc kinh doanh sẽ được giao cho một vị trưởng phòng nghiệp vụ khác của công ty khiến tất cả nhân viên đều ngạc nhiên và xì xầm bàn tán. Peter sững người không tin vào tai mình, anh thấy mọi thứ như sụp đổ trước mắt.

Thất vọng vì những cống hiến của mình với công ty không được ghi nhận khiến Peter tức giận và anh như trở thành một người khác. Anh đi làm muộn, quên các cuộc họp, không gửi báo cáo và cáu gắt, quát tháo với nhân viên khiến đồng nghiệp và nhân viên dần xa lánh anh.

Về nhà Peter cũng quát tháo và bực dọc với con cái. Vợ anh khi biết được lý do đã nhẹ nhàng khuyên chồng: “Anh là người có năng lực sẽ còn nhiều cơ hội, Ban lãnh đạo chưa bổ nhiệm anh vì có thể anh chưa phù hợp lần này thôi, anh đừng tức giận vì như thế chỉ tàn phá con người anh thôi. Tương lai của anh còn ở phía trước, anh cứ cống hiến, rồi sẽ được nhìn nhận xứng đáng”. Nhưng Peter không nghe, anh cảm thấy hối hận khi đã cống hiến hết sức lực cho công ty này.

5-useful-ways-to-keep-you-focused-at-work-660x330-1515342469674

Chiều hôm đó, khi cô nhân viên mang bản chào giá dịch vụ của một công ty khác tới để anh duyệt, Peter đã quát lên: “Không duyệt gì hết, cứ chỗ cũ mà làm, mất thời gian”. Cô nhân viên nói rằng lúc trước chính anh đã yêu cầu cô tìm đơn vị có giá tốt hơn để giảm thiểu chi phí cho công ty. Peter đập bàn: “Không cần chỗ mới nữa, giảm được chi phí thì công ty có lợi chứ nhân viên có được lợi lộc gì đâu mà phải thay đổi, mất thời gian”.

Không ngờ Tổng Giám đốc đi qua, ông nghe được câu nói của Peter liền gọi anh lên gặp. Tổng Giám đốc nghiêm mặt nói: “Thời gian gần đây, tôi thấy không hài lòng về cách làm việc và hiệu quả công việc của anh, hôm nay thì tôi được nghe và chứng kiến tận mắt. Tôi thực sự thất vọng, ý định bổ nhiệm anh vào vị trí Giám đốc kinh doanh vào tháng tới chắc không thể thực hiện được nữa rồi”.

Peter lại một lần nữa sững sờ, cúi mặt. Đến giờ anh mới thấy thấm thía câu nói của vợ mình: “Tức giận chỉ tàn phá con người ta mà thôi. Tương lai còn ở phía trước, cứ cống hiến, rồi sẽ được nhìn nhận xứng đáng”.

chia sẻ bài viết
Theo:  giaitri.thoibaovhnt.vn copy link
Tác giả:
Từ khóa:
Tin nên đọc