Đàn ông suy nghĩ khá đơn giản, vui chơi bao nhiêu cũng được, khi quay về vợ sẽ chấp nhận tha thứ. Nhưng trên thực tế, không ai đủ bao dung để mãi tha thứ cho một người. Lần một thì có thể là do bồng bột, sẽ được tha thứ. Lần thứ hai, chắc là bị cám dỗ nên cũng chấp nhận tha thứ. Nhưng đến lần thứ ba, lòng tin của đàn bà đã hết, đàn ông có van xin cũng chẳng được. Người không chịu được cám dỗ sẽ không đáng nhận được sự bao dung của phụ nữ.
"Đàn bà, dễ tha thứ nhưng không bao giờ quên!"
Đàn ông vốn biết rất rõ, đặc điểm của phụ nữ là dễ mềm lòng, nên đôi lúc cứ thế làm tổn thương, rồi lại buông lời xin lỗi: “Anh xin lỗi, hãy cho anh một cơ hội …”. Đàn bà, đã quá ngán ngẩm trước những câu nói lặp đi lặp lại như thế của đàn ông, nhưng họ, vì nghĩ đến những yêu thương từng trao, những kỷ niệm ngày nào mà lại yếu lòng chấp nhận quay trở về bên người đã từng làm tổn thương họ, để thêm một lần nữa được yêu thương, thêm một lần nữa được vỗ về.
Dẫu vậy, đối với đàn bà, bạn có thể yêu cầu họ bao dung, họ sẽ cho bạn sự bao dung. Bạn có thể yêu cầu họ tha thứ, họ sẽ cho bạn một cơ hội để quay đầu làm lại. Nhưng bạn không bao giờ có thể yêu cầu họ quên đi những lầm lỗi trước kia của bạn. Họ có thể tiếp tục mỉm cười, nhưng trong lòng họ là vạn nỗi buồn dai dẳng. Họ sẽ tiếp tục tha thứ, nhưng họ sẽ chẳng còn đủ tin tưởng nữa … Để rồi mỗi lần cãi nhau hay “có biến” sau này, họ sẽ lại lôi những chuyện cũ, những tổn thương ngày xưa từng chịu ra để dằn vặt bạn, dày vò bạn.
Thiết nghĩ, trong tình yêu thì ai mà chẳng vậy. Chỉ cần hình dung tới việc người mình yêu tơ tưởng một bóng hình khác, vai kề vai, môi kề môi một người khác… là lập tức dòng máu nóng trong người đã sục sôi lên rồi.
Đâu cần phải phân biệt đàn bà hay đàn ông? Đàn bà ghen tuông thế đấy, dễ chừng đàn ông thì không phỏng? Và tương tự, đối với câu chuyện tha thứ cũng như vậy thôi. Một khi người ta còn yêu, thì người ta có thể nghĩ tới việc cho đối phương cơ hội để quay đầu. Nhưng niềm tin sẽ mãi mãi không còn toàn vẹn như lúc trước.
Một khi trái tim người ta đã không còn dành riêng cho bạn, mà mở lách ra một khe cửa hẹp cho một bóng hình khác, thì chuyện tiễn người này đi để đón người kia lại cũng chỉ là chuyện sớm muộn của thời gian mà thôi.
Chứ một khi người ta không có ý định mở một chỗ trống trong tim đón tiếp những người khách lạ, thì người ta sẽ chẳng bao giờ tơ tưởng tới một ai, cũng không bao giờ cho phép bản thân họ được quyền phản bội bạn.
Cho nên, đôi khi người ta chọn tha thứ chỉ bởi vì lúc bấy giờ người ta còn yêu, và người ta tiếc nuối một mối quan hệ đã từng rất đẹp. Chứ niềm tin về sau khi ở cùng nhau vốn dĩ mãi mãi không bao giờ còn tròn vẹn như lúc ban đầu.
Và người ta sẽ luôn đau đáu trong lòng mình một suy nghĩ: "Đã có lần một thì sẽ có lần hai thôi. Không phải người này thì sẽ là người khác. Hơn nữa, nếu người đã từng khiến họ rung động quay trở lại thì sao? Biết đâu, sẽ chẳng thể giữ chân họ thêm một lần nữa…"