Kiêu
“Quân tử thụ ngôn dĩ minh trí, kiêu hoành cô hành họa tất tự sinh”.
Đại ý rằng: Người có thể tiếp thụ sự khuyên giải góp ý của người khác mới là bậc chính nhân quân tử, từ đó giúp bản thân có thêm nhiều góc nhìn khi đối nhân xử thế, mọi việc cũng được sáng suốt hơn. Còn người tự cho mình là đúng, kiêu ngạo độc tôn, thì có thể nói người này chưa đánh đã bại, đã tự gieo mầm tai họa cho mình ngay thuở ban đầu.
Con người một khi đã kiêu ngạo thì không còn chú ý đến sự tồn tại của người khác, và cũng chẳng còn nhìn rõ vạn sự vạn vật, nhất cử nhất động đều lấy bản thân làm trung tâm. Kiêu ngạo sẽ đánh mất đi chuẩn mực làm người, và cũng từ đó cắt đi vận tốt của tự thân.
Đấu
“Hòa giả vô cừu, thứ giả vô oán, nhẫn giả vô nhục, nhân giả vô địch”.
Đại ý rằng: Giữa người với người lấy thiện làm căn ắt sẽ chẳng gây thù chuốc oán với ai, có thể khoan dung đãi người ắt cũng chẳng thể vì đó mà khiến kẻ trách người hờn, buông lời ai oán. Hiểu được giá trị của sự nhẫn nại, ắt cũng chẳng thể vì đó mà gặp cảnh trái ngang, làm người nhân nghĩa lại càng không có chuyện có người thù kẻ hận.
Giữa người với người nếu như lấy đấu tranh làm trọng thì bất kể bản thân thắng hay bại cũng đều bị tổn thương, suy cho cùng cũng đều là bại. Khi không thể bao dung cho người khác ắt tâm thái hẹp hòi, trong việc đối nhân xử thế cũng dễ đắc tội với người khác, tự mình chuốc lấy kẻ thù đối đầu.
Chỉ có người buông bỏ tâm đấu tranh, mặc kệ hơn thua được mất, mới có thể sống hòa ái với mọi người, mới có thể lương thiện. Từ đó con đường tương lai mới ngày càng rộng mở và tươi sáng, chuyển họa thành phúc.
Tham
Người biết “đủ” sẽ biết tiến biết lui, cho và nhận sòng phẳng, hưởng niềm vui sống, xem nhẹ cái chết, tiêu diêu tự tại, khiến người khác phải ghen tị.
Trong tình yêu cũng cần phải biết đủ
Đào Hành Tri có câu nói rất hay: “Tình yêu là loại rượu vừa đắng vừa ngọt; hai người uống thì chính là Cam Lộ; ba người uống là dấm chua; uống tùy tiện sẽ trúng độc”.
Mỗi gia đình chỉ cần có một vợ một chồng là đủ, cơm ngon canh ngọt, gia đình đầm ấm.
“Đừng yêu quá nhiều, yêu một chút thôi. Tình yêu của người khác là biển sâu, tình yêu của tôi chỉ nông cạn vậy”.
Kiếm tiền cũng phải tự biết đủ
Đồng tiền vạn năng, không có tiền vạn sự bất thành, thích kiếm tiền, kiếm nhiều tiền,… con người không ai không có tâm lý này. Nhưng đừng biến mình thành kẻ có lòng tham vô đáy đứng núi này trông núi nọ, có trăm triệu lại muốn một tỷ, đuổi kịp Lý Gia Thành lại muốn được như Bill Gates.
Đừng biến mình thành cái máy kiếm tiền. Kiếm đủ tiền rồi, có chút tích lũy rồi thì nên bước chậm lại, hưởng thụ cuộc sống, làm việc thiện, báo đáp xã hội. Ngày ăn ba bữa, đêm ngủ tám tiếng, cần nhiều tiền thế làm gì chứ? Tiền có mua được hạnh phúc không?
Tuổi thọ, cũng chỉ nên vừa đủ
Con người luôn mong được trường thọ, luôn chúc nhau “vạn thọ vô cương”, thế nhưng rất ít người sống thọ được đến trăm tuổi.
Khi bước đến đoạn cuối của cuộc đời, bình thản nhìn lại những chuyện đã qua trong đời, trong lòng sẽ đầy những cảm kích, cảm giác thỏa mãn bởi những gì cuộc đời đã mang lại cho mình. Đủ rồi, ông trời đối với tôi không bạc, sống cuộc đời này như vậy là không uổng phí rồi, tôi nên đi thôi.