Đã hơn nửa năm nay tôi nhốt mình trong căn phòng nhỏ của mình mà chưa một ngày bước chân ra khỏi nhà. Bố mẹ tôi và các anh chị em tôi luôn lo lắng và động viên tôi hết lòng nhưng cũng không xua hết được những đau đớn mà tôi đã phải trải qua. Thật sự, cho tới giờ phút này tôi đã bình tâm hơn, ít nghĩ về quá khứ và chỉ chuyên tâm cho công việc để quên đi tất cả, song ngay khi tôi muốn quên thì anh lại xuất hiện và cầu xin tôi quay về.
Bởi thế, hôm nay tôi quyết một lần lên đây trải lòng mình với những câu chuyện cũ một lần nữa để rồi tôi sẽ bắt đầu sống một cuộc đời mới. Thời gian vừa qua, tôi nhận ra mình không nên lãng phí thời gian cho một người đàn ông không xứng đáng và không hề yêu tôi. Chưa kể, đó lại là người đàn ông kéo tôi xuống tận cuối cùng của những đớn đau.
Tôi năm nay 26 tuổi và vừa kết hôn nửa năm nay. Nhưng cuộc hôn nhân của tôi chỉ tồn tại được đúng 1 ngày cả nhà ạ.
Nói ra không ai tin, nhưng tình yêu của chúng tôi kéo dài tận hơn 1 năm. Vậy mà khi cưới nhau, vợ chồng lại chỉ có đúng 1 lần gần gũi. Và sau lần gần gũi vợ chồng này, tôi trở thành một kẻ tội đồ, 1 kẻ nói dối, 1 kẻ lăng loàn trước chồng. Lý do chỉ vì tôi đã không còn trong trắng do bị ngã xe đạp ngày còn thơ bé.
Hơn 1 năm yêu anh, anh đã từng rất nhiều lần đòi hỏi tôi vượt rào. Dù cho anh tung ra mọi chiêu dụ dỗ tôi nhưng là một người con gái mạnh mẽ, có quan điểm rõ ràng nên tôi quyết bằng mọi cách trì hoãn chuyện này. Tôi có kế hoạch và nhất quyết làm vậy vì chỉ muốn người tôi gần gũi lần đầu tiên cũng chính là chồng của tôi.
Và đám cưới mong đợi của hai đứa cũng đã đến. Ngày 2 đứa sánh bước lên hôn trường làm lễ vu quy, ai ai cũng mừng vui và khen ngợi chúng tôi đẹp đôi. Vì kết hôn ở tuổi khá chững chạc nên cuộc hôn nhân của chúng tôi hứa hẹn sẽ tốt đẹp bởi tôi và anh đều có việc làm ổn định, thu nhập khá. Chồng tôi là người đàn ông có tư tưởng khá hiện đại và tâm lý với tôi.
Bản thân tôi cũng cứ ngỡ, sau khi ở nhà hàng tổ chức tiệc cưới về, chúng tôi sẽ có đêm tân hôn ngọt ngào đầy mật ngọt như nhiều cô dâu chú rể khác. Có nằm mơ tôi cũng không thể ngờ, đêm tân hôn đầy hạnh phúc của tôi lại là một đêm đầy bi kịch trong cuộc đời tôi.
Như không kìm nén được sự thất vọng và tức giận, anh quát vào mặt tôi rằng: "Đây mà là lần đầu của cô sao? Sao lần đầu mà chẳng thấy có tí dấu vết nào thế. Cô đã mất trinh từ bao giờ?". |
Đêm tân hôn khi vợ chồng đã đưa nhau về đến phòng, tôi hồi hộp diện bộ váy ngủ sexy nhất để sẵn sàng tận hưởng những phút giây gần gũi bên chồng. Rồi khi cả hai đã "nhập cuộc" xong, trái hẳn với vẻ thường ngày, anh trở nên lầm lì và không nói gì.
Thấy thái độ của anh đổi khác, tôi cố vặn vẹo hỏi anh đủ điều. Như không kìm nén được sự thất vọng và tức giận, anh quát vào mặt tôi rằng: "Đây mà là lần đầu của cô sao? Sao lần đầu mà chẳng thấy có tí dấu vết nào thế. Cô đã mất trinh từ bao giờ?".
Nghe anh hỏi vậy, tôi mới bàng hoàng. Thì ra, anh muốn nói tôi không còn trinh tiết. Điều này chẳng phải trước đây khi yêu tôi cũng từng lo ngại nói với anh. Tôi đã từng bảo anh rằng, ngày còn học cấp 2, tôi đã có thể bị mất trinh do bị ngã xe đạp. Song điều ấy đến giờ tôi vẫn chưa chắc. Anh vẫn bảo rằng, cái đó không quan trọng và không có ý nghĩa gì. Vậy mà hôm nay anh lại tỏ thái độ như thế.
Tôi nhắc lại những điều này thì anh nói anh tưởng tôi vẫn còn. Anh tưởng tôi không thể mất trinh được vì một tai nạn vớ vẩn như vậy cả. Anh cũng nói khi yêu thì khác, khi tôi đã chính thức là vợ anh thì cũng lại khác nữa.
Tôi rất sốc khi nghe chồng mới cưới nói vậy. Tôi đã hỏi anh câu cuối liệu có chấp nhận một người vợ như tôi không? Anh nói anh không biết. Vì thế, gần 4h sáng đêm tân hôn, tôi đã quỳ xuống cầu xin anh chấp nhận. Song anh để mặc tôi quỳ ở sàn nhà và nói có lẽ không bao giờ tha thứ cho tôi được.
Vậy là, ngay đêm tân hôn, tôi đã tự tay mình tháo chiếc nhẫn cưới để trả lại trên bàn cho anh và chạy ra khỏi nhà chồng. Chồng tôi biết nhưng anh không hề đuổi theo giữ tôi lại. Và chúng tôi như hai người xa lạ từ đó.
Nên quay về với chồng vũ phu hay đi theo tiếng gọi tình yêu? Chúng tôi ly thân được 7 tháng. Anh ta đi tư vấn tâm lý, tìm người này người kia để xin lời khuyên. Sau đó anh ta đến khóc lóc, xin tôi tha thứ. |