Những phát minh đi trước thời đại của người xưa

19:00, Thứ ba 24/02/2015

( PHUNUTODAY ) - (Phunutoday) - Robot giống người, cỗ máy biết bay, ngọn lửa Hy Lạp hay thuốc giải cho mọi chất độc… là những phát minh đi trước thời đại của người xưa.

Robot giống người

Nhiều thiết kế của Da Vinci vượt trước thời đại của ông, nhưng ý tưởng của ông về một robot giống người mới thực sự mang tính vị lai. Dưới sự bảo trợ của Công tước Sforza, Da Vinci đã phát minh một "hiệp sĩ người máy" có thể vẫy các cánh tay, cử động cổ và thậm chí mở, rồi khép miệng lại. Con búp bê kỳ lạ này chịu sự điều khiển của một thiết bị chỉnh hướng bên trong và các dây cáp bên ngoài thông qua một cái quay tay.

Khoảng 450 năm sau khi danh họa thời Phục hưng thiết kế nên hiệp sĩ người máy của mình, hậu thế mới tái khám phá ra những bản thảo chi tiết của ông về phát minh này.

Và vào đầu thế kỷ 21, một chuyên gia đã dựa theo một trang trong những ghi chép này để thiết kế nên robot hình người cho thời hiện đại. Mark Rosheim, người đã chế tạo ra nhiều hệ thống robot cho tập đoàn sản xuất vũ khí Lockheed Martin và Cơ quan hàng không Mỹ (NASA), rốt cuộc đã cho ra đời một mẫu hiệp sĩ robot có thể hoạt động được vào năm 2002.

Thuốc giải cho mọi chất độc

Thuốc giải độc phổ quát có khả năng hóa giải mọi loại chất độc được cho là phát minh của vua Mithridates đệ VI xứ Pontus (trị vì từ 120 - 63 trước Công nguyên), do một bác sĩ riêng của hoàng đế Nero hoàn thiện.

Theo Adrienne Mayor, nhà nghiên cứu văn hóa dân gian và lịch sử khoa học tại Đại học Stanford, công thức của loại thuốc này đã thất truyền. Tuy nhiên, một số sử gia cổ đại cho rằng thành phần của chúng gồm thuốc phiện, rắn hổ lục xắt nhỏ, các loại chất độc cùng thuốc giải tương ứng. Loại thuốc giải có tên Mithridatium, đặt theo tên của vị vua Mithridates.

Serguei Popov, nhà khoa học về vũ khí sinh học, có thể từng cố gắng chế tạo phiên bản thuốc giải thời hiện đại.

Ngọn lửa Hy Lạp

Quân đội của đế chế Byzantine (thế kỷ 7 - thế kỷ 12) từng sử dụng một chất bí ẩn ném vào kẻ thù trong các trận thủy chiến. Chất lỏng này được phóng ra từ các ống hoặc các xi-phông (ống chữ U hoạt động theo nguyên tắc bình thông nhau), có thể cháy trong nước và chỉ có thể bị dập tắt bằng dấm, cát và nước tiểu.

Đến nay, thành phần của thứ vũ khí hóa học đó vẫn còn là một bí ẩn. Đế chế Byzantine bảo vệ bí mật về nó rất nghiêm ngặt và chỉ có rất ít người có thể tiếp cận. Do đó, mọi thông tin liên quan sau đó đã thất truyền hoàn toàn.

Thủy tinh dẻo

Có ba truyền thuyết cổ đại về một thứ gọi là thủy tinh dẻo (Vitrum flexile), nhưng chúng chưa đủ tính xác thực để xác nhận sự tồn tại phát minh này.

Petronius (nhà văn La Mã) kể lại rằng một người thợ từng tiến vua Tiberius (trị vì năm 14-37) một chiếc bình thủy tinh. Khi ném xuống sàn, chiếc bình không vỡ, mà chỉ lõm và nhanh chóng trở lại hình dạng ban đầu sau khi dùng búa gò. Lo sợ rằng kim loại quý sẽ mất giá, nhà vua chém đầu người thợ.

Pliny the Elder (nhà triết học tự nhiên La Mã) cũng đề cập tới câu chuyện này, nhưng cho rằng nó không có độ tin cậy cao, dù được nhắc tới rất nhiều.

Một phiên bản khác được kể vài trăm năm sau đó, nhưng tác giả Lucius (một sử gia La Mã) đã thay người thợ thủy tinh thành một ảo thuật gia. Chiếc bình vỡ khi bị ném xuống sàn và được sửa lại bằng tay không.

Năm 2012, công ty sản xuất thủy tinh Corning giới thiệu loại thủy tinh dẻo "Willow Glass" (thủy tinh mềm như liễu), chịu nhiệt và đủ dẻo để có thể cuộn lại, đặc biệt hữu ích trong công nghệ chế tạo các tấm pin Mặt Trời.

Nếu đúng là người thợ thủy tinh La Mã sáng chế ra thủy tinh dẻo, anh ta đã đi trước thời đại hàng nghìn năm.

Cỗ máy biết bay

Hàng trăm ghi chép về con người và việc bay như chim trong cuốn sổ nhật ký của Da Vinci cho thấy, ông khao khát được bay liệng trên không trung giống như các loài chim. Trong thực tế, các thiết kế của ông về cái gọi là cỗ máy biết bay, được phác họa chi tiết trong các cuốn sổ ghi chép, đã được mô phỏng theo các đặc điểm giải phẫu của chim và dơi.

Các thiết kế của Da Vinci khắc họa một đôi cánh rất lớn gắn liền với một khung bằng gỗ. Bên trong khu gỗ có đủ chỗ cho một phi công gan dạ nằm úp mặt và dịch chuyển đôi cánh lên - xuống bằng cách lái một quay tay điều khiển hàng loạt cánh tay đòn và ròng rọc.

Không may là, Da Vinci chưa bao giờ chế tạo thiết bị này, nhưng ngay cả khi ông làm điều đó, nhiều khả năng nó sẽ không thành công. Lí do vì, thiết kế cỗ máy không có động cơ, nên không rõ nó sẽ cất cánh khỏi mặt đất như thế nào. Và ngay cả khi Da Vinci đưa được cỗ máy bay lên từ một vách đá cao, khó có khả năng ông quay trở lại được mặt đất trong một mảnh nguyên vẹn.

Và thế giới đã phải đợi thêm ít nhất 400 năm sau mới chứng kiến sự ra đời của một cỗ máy có thể bay thực sự. Mãi tới năm 1903, anh em nhà Wilbur và Orville Wright đã có chuyến bay thành công đầu tiên của họ trên một thiết bị bay, vận hành bằng sức máy.

Bê tông La Mã

Các công trình đồ sộ đã tồn tại qua hàng nghìn năm là bằng chứng cho thấy tính ưu việt vượt trội của bê tông La Mã so với bê tông ngày nay, vốn dễ dàng xuống cấp chỉ sau 50 năm.

Theo giới chuyên gia, thành phần bí mật của bê tông La Mã là tro núi lửa. Trong báo khoa học năm 2013, Đại học California–Berkeley lần đầu tiên lý giải hợp chất siêu bền Canxi-Nhôm-Silicate-Hydrate (C-A-S-H) liên kết các vật liệu với nhau. Quá trình chế tạo này tạo ra ít khí CO2 hơn quá trình tạo ra bê tông hiện đại. Tuy nhiên nhược điểm của chúng là lâu khô, và dù tuổi thọ cao hơn, nó khá yếu so với bê tông hiện đại.

Trong quá trình nghiên cứu phục vụ cuộc sống con người, nhiều nhà khoa học đã cho ra những sản phẩm "hài hước" khiến dư luận bật cười.
chia sẻ bài viết
Theo:  giaitri.thoibaovhnt.vn copy link
Tác giả: Phương anh
TIN MỚI CẬP NHẬT