Ngỡ ngàng tâm sự của một... người trộm chó

( PHUNUTODAY ) - (Phunutoday) -Tôi chết rồi, hỡi ôi... Một bài viết có yếu tố "hư cấu" nhưng mang thông điệp đáng suy nghĩ về thái độ hành xử giữa người với người, người và chó.

Cả làng anh chị chặn tôi, đánh tôi chết, thôi thì tôi đi cho hả lòng hả dạ anh chị.

Cơ mà tôi uất, tôi hiện hồn lại cật vấn các anh chị chút. Các anh chị đánh tôi, tôi nằm im như con chó tôi bắt rồi, mà anh chị vẫn đấm, đá, đạp và gạch, sợ tôi chưa chết, anh chị thui tôi cháy đùng đùng, tôi chết không phục.

 - 1

Tôi hành nghề trộm chó, quả có vậy, nhưng tôi làm hại ai đâu? Tôi hại ông chó, nhưng phần đông dân chúng ta đều ăn thịt chó, có ai thấy tội lỗi gì đâu?

Anh chị đánh tôi chết, vì tôi bắt chó của nhà anh chị... Cơ mà chưa chắc! Thậm chí trong đám đánh tôi chết, có kẻ chưa từng nuôi chó.

Nhưng chó nhà anh chị thả rông ra đường, ai cũng sợ chúng.

Khi chó nhà anh chị thả rông và cắn ai đó, anh chị bảo tôi biết đâu đấy, không phải chó nhà tôi…

Khi nó bậy vào cổng nhà người khác và họ phàn nàn, anh chị cũng nói, tôi biết đâu đấy, chó nhà tôi đâu…

Và khi chó chạy qua đường, rất nhiều người tránh chó mà ngã chết, anh chị cũng nói tôi biết đâu đấy, chó nhà ai ý không phải nhà tôi..

Bản thân tôi ngã một lần, không chết hỡi ôi oan nghiệt, giờ chết rồi, tôi mới thấy giá tôi chết từ hồi đó thì được nhiều nước mắt hơn. À mà tôi cần  gì nước mắt…

 - 2

Mô tả ảnh.
Chó thả rông ở làng quê bị chính quyền bắt

Nhưng khi chó nhà anh chị bị bắt, anh chị nhảy cẫng lên kể lể về lòng nhân của con chó, nó đã khôn thế nào, nó đã  trung thành thế nào… Nếu anh chị quý nó như vậy, sao để nó bơ vơ ngoài đường không ai trông? Lí đâu lạ thế?

Tôi, hồi là một thằng bé, theo các anh chị đi đập chó, đó là đợt chó dại đầy dường, làng nhà tôi có không dưới chục anh chết về bệnh dại.

Tôi theo các anh đi xem đập chó, cứ chó là đập chết không nói nhiều, vào tận nhà đập chết.

Hồi đó bé tôi ko dám đi xem người lên cơn dại, khi bị dại, người lên cơn cắn mọi thứ họ vớ được, người nhà ném cây chuối vào cho họ cắn, ấy là tôi nghe kể thế, không chắc lắm, người dại cắn nát cây chuối ra, bị lên cơn dại chết là 100%.

Bản thân tôi cũng đi tiêm chó dại vài lần.

Nói ai cũng có quyền bắt chó là hơi quá, nhưng ko sai đâu, chính quyền sẽ bắt và nhốt. Anh chủ chó đến mà nộp phạt, nếu không đến? Quá tốt, sau 72h, sẽ tiêu hủy. Tiêu hủy thế nào tôi chịu: hỏa táng, thủy táng hay nhân-táng?

Tôi đoán cái cuối cùng, không ai phí phạm mà vứt chó xuống hố. Vì bản thân tôi, trước khi làm nghề trộm chó, tôi đã vớt chó chết ở sông thối hay bãi rác, chỉ phải vứt bộ lòng đi (bộ lòng thì cực thối không thể phục hồi), và bán lại cho quán thịt chó, họ tẩm ướp, trộn nháo nhào với giềng mẻ mắm.  Thế nào mà thành ra ngon.

Bản thân mắm và mẻ là thứ tạo ra từ cá thối và cơm thiu, thì thịt thối hòa vào ai biết nhỉ anh chị?

Tôi trích luật cho anh chị phục:

Bộ NN&PTNT đã ban hành Quyết định số 2891 về kế hoạch khống chế và loại trừ bệnh dại.

Theo quyết định trên, UBND cấp xã phải lập sổ theo dõi số lượng chó mèo nuôi, số hộ nuôi chó mèo trên địa bàn. Chủ vật nuôi phải thực hiện đăng ký chó với UBND xã và được cấp số.

UBND các cấp chỉ đạo thành lập đội chuyên trách bắt giữ chó mèo thả rông ở các khu đô thị, nơi đông dân cư hoặc chó mèo nghi bị mắc bệnh dại.

Trạm Thú y nuôi nhốt chó, mèo bị bắt, theo dõi sức khỏe và chờ chủ nhân đến nhận. Việc tiêu hủy chó chỉ thực hiện trong trường hợp không có người đến nhận sau 72 giờ...

Mời xem khoản C, Điều 4, Thông tư số 48/2009/TT-BNNPTNT: Phải thường xuyên xích chó, nuôi chó trong nhà, không được thả rông, để chó cắn người. Ở các thành phố, thị xã, thị trấn, khu dân cư khi dắt chó ra nơi công cộng phải có dây xích, phải rọ mõm (đối với con dữ) và có người dắt, không để chó đi lang thang ngoài đường, phố làm mất vệ sinh nơi công cộng.

Rõ ràng chưa, khi anh chị để chó thả rông, không đăng kí ghi sổ theo dõi, anh chị đã phạm luật, và chính quyền sẽ bắt chó của anh chị, hệt như cách như tôi bắt.

Cơ mà tôi thì khác một chút. Nếu chính quyền cho anh chị chuộc lại và chỉ tiêu hủy sau 72h khi không có ai nhận và (suy đoán thôi nhé) anh chị vẫn tiếp tục thả rông chó, thì tôi không cho anh chị quyền đó.

Tôi sẽ bán luôn và con chó của anh chị sẽ bị nhân-táng, hãy trách anh chị trước khi trách tôi, tôi chưa bao giờ xông vào nhà anh chị cướp chó, tôi chỉ bắt chúng ở đường cái quan.

Nếu tôi đã có bản lĩnh vào tận trong nhà anh chị cướp chó và sẽ bị truy tố vì tội cướp cùng hung khí với 20 năm tù đối mặt. Tôi tội gì cướp con chó. 

Nhiều anh chị kể về những kẻ liều lĩnh vào tận trong nhà bắt chó, những kẻ đó tù không oan.

Anh chị đánh chết tôi cũng chả sao, thân tôi chết, nhưng không ân hận, vì đã chung sức với Chính phủ tiêu diệt nạn chó cắn càn, phóng uế, chó dại và chó lao qua đường gây tai nạn giao thông, chứ mấy anh trong đội bắt chó chỉ dám loanh quanh mấy phố quen... Vào làng lạ thì phơi thây như tôi thôi.

Đời người, ai cũng một lần chết, nhưng tôi chết không ân hận, vừa giúp nhà nước bớt được người chết do nạn chó dại cắn, giúp nhân dân hiền lành đi dạo không bị chó thả rông dọa, giúp anh chị đi xe máy không ngã gãy răng vì chó chạy qua đường, giúp bà con ý thức rằng con chó cần được quan tâm và không nên thả rông, giúp giới thích ăn thịt chó thỏa nỗi lòng mong nhớ…

Xin đừng chửi tôi, quá tủi cho vong linh kẻ trộm chó.

 

Theo:  giaitri.thoibaovhnt.vn