Và luật sư bảo vệ cho bị can cũng đưa ra một loạt bằng chứng có cơ sở ngoại phạm nhưng đã bị tòa bác bỏ. Họ dựa vào những lời khai của nhân chứng để đi đến kết luận...
Sau bữa ăn cuối cùng khoảng 2 giờ đồng hồ ngày 15/08/2003, nạn nhân Nguyễn Thị Hoan bị kẻ thủ ác dùng vật sắc gọn tấn công. Chị chết do chấn thương ở đầu, mặt, vết thương ở bụng làm đứt động mạch chủ và mất mấu cấp dẫn đến sốc, trụy tim cấp.
Sau cái chết tức tưởi
Cùng ngày, khoảng 22 giờ ngày 15/8/2003, cháu Nguyễn Văn Thanh là người thôn Me (xã Nghĩa Trung, Việt Yên, Bắc Giang) cùng một số bạn đi chơi về, khi ngang qua phía trước nhà chị Nguyễn Thị Hoan thấy cửa khép, không khóa, trong nhà tắt điện và có tiếng trẻ con khóc vọng ra ngoài.
Thanh đã đi gọi bà Hoàng Thị Hội (mẹ đẻ Hoan) đến nhà chị Hoan xem sự thể thế nào? Khi bà Hội đẩy cửa vào nhà và bật điện sáng thì điều bất ngờ đầu tiên là bà thấy chị Hoan đang nằm dưới nền nhà lát gạch, toàn thân đằm trong vũng máu và chiếc gối ngủ còn đậy trên mặt.
Bà Hội hốt hoảng, kêu la để mọi người đến cứu giúp con bà. Lúc đầu người dân thôn Me chạy đến khá đông, vây quanh khu vực nhà ở của nạn nhân để hỏi han tình hình và xem xét việc cứu giúp nạn nhân.
Nguyễn Thanh Chấn được thả sau 10 năm ngồi tù. |
Ông Nguyễn Đức Đệ là y sỹ kiêm trưởng thôn Me trực tiếp kiểm tra, thăm khám sơ bộ cho chị Hoan cho biết, nạn nhân đã chết. Lúc này công an viên và chính quyền thôn Me yêu cầu mọi người giải tán để họ làm nhiệm vụ bảo vệ hiện trường, đồng thời cử người liên lạc, thông báo tình hình vụ việc lên các cơ quan chức năng trên giải quyết.
Ngày 16/8/2003 cơ quan cảnh sát điều tra thuộc công an tỉnh Bắc Giang tiến hành thủ tục khám nghiệm tử thi và khám nghiệm hiện trường. Hiện trường vụ án là bên trong ngôi nhà của nạn nhân Nguyễn Thị Hoan.
Bà Hoàng Thị Hội (mẹ đẻ Hoan) chưa khỏi nguôi ngoai sau nỗi đau mất con. Con trai chị Hoan mới lọt lòng mẹ giờ thành mồ côi và sống với ông bà. |
Theo mô tả thì nạn nhân nằm trên vũng máu, xung quanh khu vực dưới chân nạn nhân có mảnh chai vỡ và phát hiện một lưỡi dao (xác định là dao bấm) rơi cạnh xác nạn nhân. Trên nền nhà có nhiều vết chân trần dính máu – trong đó có một vết chân trái có kích thước (chiều dài 23cm, chỗ rộng nhất 8,6cm) cách tường nhà phía Tây 1,55m; vết chân trái thứ 2 cách vết thứ nhất 60cm có kích thước (dài 23cm, rộng 8,6cm); vết thứ 3 là chân phải, sát vết chân thứ hai có kích thước (dài 23,5cm, rộng 9cm).
Sau vụ việc chị Nguyễn Thị Hoan bị sát hại, cơ quan điều tra tiến hành rà soát các đối tượng hoài nghi. Và Nguyễn Thanh Chấn thuộc diện nghi vấn bởi có những dấu hiệu bất minh trong quá trình sử dụng thời gian của ngày 15/8/2003.
Lấy dấu chân lạ kết tội chung thân
Ngày 30/8/2003 cơ quan điều tra tiến hành xác định kích thước vết chân của Nguyễn Thanh Chấn thể hiện tái Biên bản ghi nhận kết quả có chữ ký của đối tượng tham gia cho thấy: Bàn chân trái của Chấn tính từ đầu ngón chân cái đến gót dài 22cm; chỗ bàn chân rộng bè nhất 8,8cm; bàn chân phải dài 23cm, chỗ rộng nhất 9,6cm.
Như vậy phải hiểu rằng: Trình tự về thời gian cũng như kết quả khám nghiệm hiện trường ngày 16/8/2003 khi chưa xác định được danh tính của hung thủ thì việc phát hiện một số dấu chân trong đó có 2 dấu chân (1 trái, 1 phải) là hoàn toàn ngẫu nhiên và khách quan đối với những người trực tiếp tác nghiệp.
Bố nạn nhân Nguyễn Thị Hoan kể chi tiết về hiện trường cái chết của con ông. |
Khi cơ quan điều tra so sánh và đối chứng với kết quả, xác định dấu chân của Nguyễn Thanh Chấn thuộc diên nghi vấn, về kích thước cơ học của 2 dấu bàn chân bên phải và bên trái gần đúng kích thước những dấu vết để lại hiện trường của vụ án mạng đêm 15/8/2003.
Ở giai đoạn điều tra sơ bộ (từ ngày 30/8/2003 đến ngày 27/9/2003), Nguyễn Thanh Chấn có nhiều lời khai kèm theo giải trình về việc sử dụng thời gian ngày 15/8/2003 từ khoảng 19 giờ dến 22 giờ.
Nội dung các lời khai của Chấn, đại ý: Khoảng gần 19 giờ vợ Chấn bảo Chấn đi xin nước. Chấn chuẩn bị xe đạp và giá đèo hàng với hai thùng nhựa trắng để đựng nước. Khi ra đến đường, Chấn nhìn thấy một số người của đội bóng đang họp bàn. Khi đi ngang qua trước cửa nhà chị Nguyễn Thị Hoan vẫn thấy mẹ con chị Hoan ở sân sau, cửa nhà vẫn khép. Chấn đi đến nhà ông Minh định vào nhà ông Minh nhưng ông Minh đóng cửa, không có nhà. Thấy vậy Chấn xuống nhà chị Viển – Bảo để xin nước. Chị Viển ở trong bếp còn đứa con chạy đi chạy lại. Khi múc nước đầy hai thùng, Chấn đi về thấy cửa nhà chị Hoan vẫn khép. Về tới quán, Chấn đưa nước cho vợ là Nguyễn Thị Chiến sau đó Chấn về nhà trong làng để ăn cơm rồi ra trông quán thay cho vợ về ăn cơm. Còn anh Chấn không biết gì đối với cái chết của chị Hoan…
Khu nhà xảy ra án mạng dẫn đến cái chết tức tưởi của chị Hoan. |
Đó là những điều kỳ lạ trong Bản án Phúc thẩm mở công khai ngày 26 và 27 tháng 7 năm 2004 tại trụ sở tòa án nhân tỉnh Bắc Giang khi xét xử phúc thẩm vụ án hình sự thụ lý số 1213 ngày 07 tháng 6 năm 2004, do bản án hình sự sơ thẩm số 45/HSST ngày 26 tháng 3 năm 2004 của tòa nhân tỉnh Bắc Giang bị kháng cáo.
Vô lý bỏ qua bằng chứng ngoại phạm
Trong phiên xét xử, luật sư Bùi Văn Thấm, Văn phòng luật sư Thủy Nguyên (Đoàn luật sư Hà Nội) và luật sư Nguyễn Đức Biền, Văn phòng luật sư Hoàng Hoan (Đoàn luật sư Bắc Giang) nhận bào chữa cho bị cáo Nguyễn Thanh Chấn cho rằng: Cơ quan diều tra không thu hồi được chiếc chuôi dao tang vật theo như lời khai của Chấn, do vậy việc thu thập chứng cứ là chưa đầy đủ và thiếu vững chắc.
Ông nguyễn Thanh Chấn ngày được thả tự do. |
Nhưng thật kỳ lạ, Hội đồng xét xử lại cho rằng mặc dù chiếc chuôi dao bấm không thu hồi được do kẻ phạm tội đã cố ý tiêu hủy hoặc phi tang, nhưng phần lưỡi dao gẫy rời vẫn còn ở hiện trường phù hợp với phần chuôi dao đã mất, vì thế khó đòi hỏi điều gì hơn thế nữa và càng không thể chủ quan cho rằng “Chứng cứ chưa đầy đủ và thiếu vững chắc…”.
Riêng về yếu tố thời gian thì luật sư cũng dựa vào lời khai của một số nhân chứng để suy lý rằng bị cáo Chấn ngoại phạm.
Tại phiên tòa phúc thẩm, luật sư có viện dẫn lời khai của nhân chứng, trong đó có bà Phạm thị Nhâm và Nguyễn Văn Thực. Bà Nhâm trình bày: “khoảng 7h20 tối hôm đó, bà ra quán của Chấn mua kẹo thì gặp ông Thực vào gọi điện ở quán nhà Chấn. Chấn là người bấm máy cho ông Thực gọi”.
Ông Nguyễn Văn Thực cũng xác nhận là ngày 15/8/2003 có gọi điện tại quán của Chấn vào khoảng 7h30 tối. Chấn bấm máy cho ông gọi số 566095…”.
Ngoài ra, luật sư còn xuất thêm bảng kê điện tử tự động thanh toán tiền điện thoại do Bưu điện cung cấp. Cụ thể, trong ngày 15/8/2003 từ số máy thuê bao nhà Chấn có cuộc gọi đi đối phương mang số 566075 với thời lượng từ 19h19’51’’ - 9h20’31’’.
Nhận thấy, Hội đồng xét xử cho rằng: Cho dù tính khách quan và khoa học của bảng kê điện tử kể trên không ai có thể phản bác hoặc phủ nhận về cuộc đàm thoại đã được ghi nhận. Tuy nhiên, tài liệu này không thể là bằng chứng khẳng định vào thời điểm thực hiện cuộc gọi Nguyễn Thanh Chấn là người “bấm máy”. Còn lời khai của bà Nhâm, và ông Thực về việc Chấn “bấm máy” cũng không có tài liệu nào khác để làm chứng.
Tất cả những chứng cứ rõ ràng do Nguyễn Văn Thực cung cấp, tòa lại giả định cho rằng, dù tính toán thời gian xin nước cả đi lẫn về trên đoạn đường 100m bằng xe đạp, có đi chậm như người đi bộ cũng chỉ giao động từ 10-15 phút thì Chấn còn dư thừa từ 5-10 phút để làm những việc bất minh khác.
Lấy cung của nhân chứng làm cơ sở định tội
Sau vụ án, cơ quan điều tra đã lấy hàng loạt lời khai của các nhân chứng. Nhưng thực tế không có một lời khai nào xác định chính xác Chấn đã có mặt và giết hại chị Hoan.
Ông Nguyễn Huy Chương, trưởng Công an xã Nghĩa Chung cho biết, sau khi vợ chồng ông Chúc để lộ danh tính nghi phạm Lý Nguyễn Chung, ông trực tiếp xuống nhà vận động gia đình khai báo sự thật. |
Cụ thể, theo lời khai của nhân chứng Hoàng Thị Viển “Lúc tôi bảo cháu Dũng đi mượn lửa thì Chấn vẫn đang múc nước ở giếng. Tôi bảo con tôi đi mua diêm thì thấy nhà bà Hoan tắt điện, đóng cửa nên tôi bảo cháu sang nhà mượn bác Liên – Đồng. Lúc con tôi đi mượn lửa về, Chấn vẫn còn múc nước ở giếng. Lúc đó Chấn đi xe đạp, mặc quần đùi, còn có mặc áo hay không thì tôi không nhớ”.
Tiếp đến là nhân chứng Nguyễn Thị Liên: “Tôi có thói quen hôm nào cũng nhìn đồng hồ mới đi xem vô tuyến. Hôm đó, tôi nhìn đồng hồ là 19h30, tôi ra khỏi cửa nhà để đi xem, vừa đi ra sân thì gặp thằng cháu Dũng con nhà chị Viển – Bảo ở sau nhà tôi vào. Dũng bảo cho mẹ cháu mượn cái bật lửa. Tôi bảo cháu vào trong nhà bác Đồng đưa cho mượn…”.
Nhưng tòa lại một mực khẳng định: “Lời khai của Chấn lúc đến nhà chị Hoàng Thị Viển xin nước thì y không xác định là giờ nào, nhưng y có thừa nhận có gặp đứa bé chạy ra chạy vào. Điều đó phù hợp với lời khai của các nhân chứng Hoàng Thị Viển và Nguyễn Thị Liên”.
“Việc cháu Dũng chạy về bảo mẹ là nhà dì Hoan tắt điện không mua được diêm thì chính tên Chấn cũng khai nhận sau khi y giết chị Hoan, y cài chốt cửa sau, rồi y tắt điện rồi ra ngoài bằng cửa trước. Sự hiện diện của Chấn khi múc nước tại giếng nhà chị Viển cùng lúc với việc cháu Dũng chạy về nói với mẹ “nhà dì Hoan tắt điện” là sự thật. Cháu Dũng nhỏ và không biết hư cấu tình tiêt trên”, tòa nhận định.
Trong dịp hè, nhân chứng Nguyễn Văn An sinh năm 1984 tại xã Hoàng Tây (huyện Kim Bảng, Hà Nam) có cai thầu xây dựng kênh tưới tiêu cho thôn Me. Anh An kể: “Khoảng 7 giờ 25 tối 15/8/2003, do bị ốm, tôi có nhờ anh Lê Văn Giới cùng làm xây dựng với tôi lấy xe đạp đèo tôi về nhà ông Đệ để mua thuốc cảm. Lúc Giới đèo tôi qua cửa nhà chị Hoan là 7 giờ 30, tôi thấy nhà cửa mở, trong nhà bật đèn tuýp sáng. Tôi nhìn thấy một thanh niên cởi trần bê người phụ nữ đập xuống đất khoảng 30-40cm…”
“Tôi chỉ nghe tiếng khóc của người phụ nữ, không thấy kêu, nên tôi nghĩ là vợ chồng đánh nhau nên tôi và Giới đi qua, không dừng xe lại mà đi ngay vào nhà ông Đệ. Vào nhà ông Đệ tôi cũng không nói gì với ông Đệ. Đến ngày 16/8/2003 khi nghe tin có người phụ nữ bị đánh chết, nhà ở gần sân bóng thì tôi mới nói chuyện”. (BL 88 – 89 ngày 17-8-2003).
Qua xác minh, lời khai báo trên đây của nhân chứng Nguyễn Văn An được anh Lê Văn Giới xác định là đúng và ông Nguyễn Đức Đệ trưởng thôn Me cũng ghi nhận trực tiếp khám bệnh và bán thuốc cho anh An buổi tối 15/8/2003.
Từ lời khai của nhân chứng Nguyễn Văn An vào ngày 17/8/2003 (sau thời gian xảy ra vụ án 2 ngày), tòa kết luận là sự phản ánh khách quan khi chưa phát hiện ra thủ phạm và chưa có đơn đầu thú của Nguyễn Thanh Chấn, do vậy anh An không thể vu oan cho bị cáo Chấn.
Bà Lành, mẹ kế của nghi can Lý Nguyễn Chung trao đổi với phóng viên Nguoiduatin.vn. |
Sau khi phân tích hệ thống toàn bộ các tài liệu, chứng cứ đã thu thập qua giai đoạn tố tụng điều tra và trên cơ sở kết quả thẩm tra, tranh tụng tại phiên tòa phúc thẩm xác định: Quá trình điều tra lời khai nhận tội của Nguyễn Thanh Chấn phù hợp với tính lôgic của sự kiện với thời gian, không gian và những tình tiết có liên quan đến vụ án, phù hợp với kết quả khám nghiệm hiện trường. Điều đặc biệt đáng chú ý thông qua khám nghiệm tử thi cho thấy tính chất cơ học và lý học của các thương tích để lại trên thi thể nạn nhân phù hợp với các loại đặc trưng của phương tiện, hung khí mà hung thủ đã sử dụng cũng như tư thế hành vi tác đông lên đối tượng nạn nhân.
Từ những xem xét đó, tòa án phúc thẩm vụ giết người đã đưa ra đánh giá: Xét thấy hành vi giết người của Nguyễn Thanh Chấn tuy không có dự mưu nhưng đã bộc lộ động cơ, mục đích. Thấy chị Hoan có một chút nhan sắc nhưng là gái bỏ chồng nên lúc đầu y mò đến nhà chị chủ định gạ gẫm để được giao cấu thỏa mãn dục vọng. Nhưng khi bị chị Hoan từ chối thẳng thừng và còn phản ứng quyết liệt trước hành vi sàm sỡ của kẻ gian tình, thậm chí dùng vỏ chai đập vào mặt y như một lời cảnh cáo. Lúc này do bị hạ nhục và có phần cay cú, bực tức, mặt khác sợ tai tiếng với gia đình, vợ con và dân làng Me, nên Chấn đã bộc phát nảy sinh việc sát hại chị Hoan với mục đích “giết người, bịt khẩu”.
Và cuối cùng, tòa phúc thẩm tuyên án cho Nguyễn Than Chấn: “Hành vi giết người của Chấn thể hiện sự hung hãn, tàn bạo và hết sức độc ác và y cố tình thực hiện tội lỗi đến cùng. Nhưng sau một thời gian gây án, Nguyễn Thanh Chấn đã tự thú và quá trình điều tra y thành khẩn khai nhận tội lỗi, tạo điều kiện cho cơ quan tố tụng sớm kết thúc vụ án. Chấn là con duy nhất của gia đình và có bố là liệt sỹ, do vậy xuất từ chính sách hình sự và tính nhân đạo của pháp luật, Tòa chỉ áp dụng hình phạt tù chung thân đối với bị cáo Chấn”.