Chán nản vì lấy phải..."bà tiến sĩ"

09:45, Chủ nhật 13/12/2015

( PHUNUTODAY ) - (Phunutoday) - Khi tôi quyết định lấy Lan, mọi người trong gia đình, bạn bè ai cũng hỏi nghĩ kỹ chưa. Tôi đáp: “Chẳng có gì phải nghĩ cả, yêu thì phải cưới thôi

Tôi hiểu vì sao mọi người có suy nghĩ ấy, bởi chúng tôi chênh lệch về trình độ. Tôi mới tốt nghiệp cao đẳng, trong khi đó, Lan đang là thạc sĩ văn học.

Tôi quen Lan từ rất lâu rồi, khi ấy tôi cả tôi và Lan đều là sinh viên năm 2, chúng tôi gặp nhau buổi giao lưu câu lạc bộ hiến máu tình nguyện sinh viên toàn thành phố. Lúc đó, tôi đang học cao đẳng Bách khoa, còn Lan đang học đại học Sư phạm.

Sau lần gặp gỡ đó, tôi và Lan giữ liên lạc với nhau, qua vài tháng tìm hiểu, chúng tôi chính thức yêu nhau. Tôi ra trường trước Lan 1 năm, vì có người quen nên tôi cũng xin vào được 1 công ty xây dựng, lương cũng không phải thấp.

Trong thời gian yêu nhau, tôi có đưa Lan về nhà chơi, bố mẹ tôi quý Lan, bởi em nhẹ nhàng, ăn nói khéo léo.

Một năm sau, Lan ra trường, thay vì đi tìm việc lam, Lan quyết định sẽ học lên cao học. Em nói, với trình độ đại học, xin được việc đúng chuyên ngành ở Hà Nội sẽ rất khó. Tôi cũng thấy Lan nói có lý, chính vì thế tôi rất ủng hộ Lan. Bởi nếu  muốn lấy nhau, ít nhất Lan cũng cần một công việc ổn định.

2 năm sau khi Lan học thạc sĩ, công việc của tôi cũng phát triển rất tốt. Dù không học lên, nhưng với kinh nghiệm chuyên môn, tôi khá được việc. Lương thưởng cũng tăng đều, nói chung vấn đề kinh tế với tôi khi ấy không còn là vấn đề.

Học xong thạc sĩ, Lan xin được vào dạy văn một trường cấp 3. Tôi biết em chưa thực sự hài lòng, nhưng vẫn nói: “Trước mắt thế thôi anh, sau này tính tiếp”. Tôi cũng mừng cho Lan, em xin được việc rồi, chuyện cưới xin cũng nên tiến hành.

Khi tôi bàn với bố mẹ, bố tôi trầm ngâm một hồi rồi hỏi: “Con nghĩ kỹ chưa, bố mẹ không chê Lan ở điểm gì, nhưng con bé học cao quá, sợ không phù hợp với con”. Tôi cười, bảo bố lo xa rồi, bây giờ ai còn quan trọng chuyện đó nữa, kiếm được tiền là được rồi.

Thế rồi, tôi và Lan vẫn làm đám cưới. Tuy nhiên, khi cưới nhau về, Lan đã ra điều kiện với tôi. Em nói, cả 2 vợ chồng đều còn trẻ, em chưa muốn có con mà phải đầu tư cho sự nghiệp.

Mô tả ảnh.
Ảnh minh họa

Cưới nhau được 5 tháng, Lan nói muốn học lên cao nữa. Tôi ngăn cản nhưng Lan kiên quyết lắm, em bảo phải thông cảm cho em, ước mơ của em không chỉ dừng lại là giáo viên cấp 3. Bố mẹ tôi cũng phản đối, bảo em làm dâu rồi, phải lo làm tròn bổn phận dâu con. Lan rơm rớm nước mắt, bảo bố mẹ cho con học đi, mấy năm thôi. Con cũng muốn mình có công việc tốt hơn, sau này có sinh con, con cái còn được nhờ. Cuối cùng, bố mẹ tôi cũng xuôi.

Thế là vợ tôi lại tiếp tục sự nghiệp học hành. 4 năm cô ấy vừa học tiến sĩ vừa đi làm. Tôi là đàn ông, ngoài việc cơ quan, còn đủ thứ việc nhà.

4 năm sau, vợ tôi bảo vệ xong luận án tiến sĩ. Sau đó không lâu, em xin chuyển công tác sang Viện nghiên cứu. Nói chung, công việc thuận lợi đúng mơ ước của em. Nhưng lúc đấy, 2 vợ chồng cũng ngấp nghé tuổi 30. Cưới nhau 4 năm không sinh con, bố mẹ tôi từ sốt ruột, chuyển sang chán không thèm giục nữa. Mẹ tôi dỗi, bà bảo biết thế không cưới xin gì hết, mang tiếng có con dâu mà không có cháu bế. Tôi phải an ủi, nịnh mãi bà mới thôi.

Nhưng đúng là khi sống cùng, vợ chồng chênh nhau quá cũng nhiều phen khiến tôi phật lòng. Vợ tôi vô tư, em chẳng nghĩ ngợi gì, có lần đứng trước mặt tôi và bố mẹ, em hồn nhiên nói: “Thời buổi này không học là tụt hậu ngay anh ạ”. Vợ thì cứ hồn nhiên, trong khi tôi chạnh lòng ghê gớm, em quên mất chồng mình chỉ là gã kỹ sư quèn, còn bố mẹ tôi cũng chỉ học xong trung cấp, cao đẳng, là giáo viên dạy tiểu học trường làng.

Rồi nhiều chuyện trong nhà, vợ lúc nào cũng tỏ ra hiểu biết. Ai nói gì em cũng vặc lại, rồi tranh luận. Tính vợ có phần hiếu thắng, cãi là phải thắng bằng được. Em lúc nào cũng lấy trình độ để lấn át ý kiến của mọi người.

Càng ngày, tôi càng thấm sự chênh lệch trình độ với vợ, dù Lan không tỏ ra coi thường gì, nhưng cách Lan nói, đã phảng phất điều gì phân biệtt rồi. Hơn nữa, Lan mải mê phấn đấu, mấy năm trời mang tiếng có vợ, mà tôi chẳng bao giờ có một cuộc sống gia đình đúng nghĩa. Nhiều lúc tôi thấy rất chán chường, mỏi mệt vô cùng.

Cay đắng nhận ra chính mình dâng chồng cho ô sin già
Cay đắng nhận ra chính mình dâng chồng cho ô sin già
(Chia sẻ) - (Phunutoday) - Chỉ vì tham công tiếc việc, tôi đã vô tình đẩy chồng đến cho người giúp việc hơn chồng mấy tuổi.
Mẹ chồng từng dùng thủ đoạn chiếm “quỹ đen” của tôi
Mẹ chồng từng dùng thủ đoạn chiếm “quỹ đen” của tôi
(Chia sẻ) - (Phunutoday) - Tôi thật không ngờ, mẹ chồng ngọt nhạt với tôi bấy lâu nay cũng đều là có mục đích cả.
Kết thúc bất ngờ của nàng dâu “cưới chạy tang”
Kết thúc bất ngờ của nàng dâu “cưới chạy tang”
(Chia sẻ) - (Phunutoday) - Bố tôi yếu đi rất nhanh, lúc biết mình sắp không qua khỏi, ông chỉ có một tâm nguyện là được thấy tôi yên bề gia thất.
Chấp nhận tiếng gái lăng loàn, tôi cắn răng nuôi chồng bệnh tật
Chấp nhận tiếng gái lăng loàn, tôi cắn răng nuôi chồng bệnh tật
(Chia sẻ) - (Phunutoday) - Tôi đã từng có một gia đình ấm êm, hạnh phúc. Chồng giỏi, con ngoan, gia đình sung túc, nhưng đó là hơn 1 năm về trước.
chia sẻ bài viết
Theo:  giaitri.thoibaovhnt.vn copy link
TIN MỚI CẬP NHẬT