Tôi 29 tuổi, đang làm cho một công ty bất động sản. Tôi viết những dòng tâm sự này mong những ai hiểu tâm trạng của tôi, cho tôi một lời khuyên.
Cách đây 2 năm, tôi chuyển việc vào công ty này. Lúc đó tôi được phân công vào đội marketting, nói nôm na là một tay môi giới nhà đất. Số của tôi đủ đen khi 3 tháng thử việc tôi không bán được một căn chung cư nào. Cho tới khi tôi gặp người phụ nữ ấy.
Cô ấy hơn tôi 4 tuổi, đã có chồng và một cậu con trai 2 tuổi. Cô ấy một mình đến nhờ tôi tư vấn nhằm chọn một căn chung cư hợp hướng. Sau vài lần ngồi nói chuyện và dẫn đi xem nhà, tôi để ý thấy chỉ mình cô ấy quan tâm tới việc nhà cửa. Tôi rất tò mò không hiểu tại sao một việc lớn như vậy mà chồng cô ấy không xuất hiện.
Qua vài lần tiếp xúc, đặc biệt sau khi cô ấy kể về dự định sẽ trang trí nội thất cho ngôi nhà, tôi cũng hiểu phần nào con người và tính tình cô ấy. Trong cảm nhận của tôi, đó là một người phụ nữ nồng ấm, đôn hậu và rất dịu dàng. Thấy cô ấy một thân một mình làm thủ tục mua căn hộ, lại một mình trang trí nhà cửa, tôi quyết định dành thời gian rảnh giúp đỡ.
Dần dần chúng tôi khá thân thiết, cô ấy coi tôi như em trai. Tôi cũng biết chuyện về gia đình cô ấy. Chồng cô ấy ngoại tình, một năm nay gã đó ở hẳn với nhân tình, bỏ mặc cô ấy và cậu con trai. Sau cô ấy dùng tất cả số tiền kiếm được và vay mượn thêm người thân, tự mua căn chung cư này để làm đường lui cho mình. Trang trí xong nhà, cô ấy cùng con trai chuyển hẳn đến ở tại đây.
Thật lòng, lúc đầu tôi rất thương cô ấy, tôi cũng coi cô ấy như chị gái mà đối xử. Đặc biệt tôi cũng "chơi rất thân" với cậu con trai của cô ấy. Tôi nghĩ nó quấn tôi còn hơn cả quấn bố. Tôi thành khách thường xuyên tại nhà cô ấy. Có lần nửa đêm tôi mới dỗ được cậu nhóc ngủ (cậu bé đòi chơi với tôi cả tối), tôi chào ra về thì cô ấy bảo tôi cứ ở lại, ngủ tại phòng khách.
Tôi không ngại gì nên đồng ý. Vốn dĩ lúc đó tôi chỉ nghĩ tình cảm chị em hoàn toàn trong sáng. Nhưng có một lần rồi thành nhiều lần. Cũng từ lúc đó, trong lòng tôi bỗng nảy sinh một cảm giác gần gũi, thân thuộc với cô ấy. Tôi bắt đầu quan sát cô ấy nhiều hơn, để ý và chăm sóc những lúc cô ấy cần.
Cứ như vậy, hai năm qua, đủ thời gian cho tôi suy ngẫm, tôi tin chắc mình đã yêu người phụ nữ đó. Tôi mơ ước một gia đình nhỏ hạnh phúc như thế này từ rất lâu rồi. Đi làm về tôi ngồi chơi với cậu nhóc còn vợ sẽ nấu cơm. Ăn cơm xong, tôi sẽ đưa hai người đi dạo phố, mua vài thứ ăn vặt.
Trong lòng tôi luôn hy vọng cô ấy và chồng ly hôn, để tôi có thể đến với cô ấy ở một cương vị khác. Không phải là "cậu em trai kết nghĩa" kiểu này. Trước giờ tôi không dám bộc lộ tình cảm của mình với cô ấy, tôi sợ giữa chúng tôi sẽ có khoảng cách nếu cô ấy không chấp nhận tôi. Huống chi cô ấy còn chưa ly hôn.
Và tôi cũng phát hiện ra cô ấy không hề có ý định ly hôn. Tôi có nhìn thấy chồng cô ấy đến khu chung cư đó vài lần (do tôi quan hệ khá tốt với bảo vệ chung cư). Có lần anh ta ở lại cả đêm. Tôi biết họ là vợ chồng hợp pháp, nhưng cơn ghen vẫn trỗi dậy mạnh mẽ. Tôi rất tức giận và đau khổ. Những lần anh ta ở lại, tôi đều ngồi nhà mà tưởng tượng đủ thứ họ đang làm ở nhà em. Nghĩ thế nên hai ba ngày sau tôi mới quay lại thăm mẹ con cô ấy.
Tôi biết họ là vợ chồng hợp pháp, nhưng cơn ghen vẫn trỗi dậy mạnh mẽ. |
Cuối tuần trước, tôi đến nhà cô ấy ăn cơm tối. Đang ăn thì chồng cô ấy đến. Gã đó khá bất ngờ khi nhìn thấy tôi, hắn tra khảo cô ấy ngay lúc đó xem tôi là ai, sao tôi lại xuất hiện vào giờ này ở đây? Hắn còn xúc phạm cô ấy rất nặng nề, giống như thể cô ấy lén lút qua lại với tôi bao lâu nay. Đến lúc này tôi hiểu gã chồng của cô ấy vẫn coi cô ấy là "vật sở hữu" của mình. Hắn tùy ý có thể ngoại tình còn cô ấy thì phải thủ tiết vì hắn.
Lúc đó, cô ấy cuống lên giải thích với hắn rằng tôi chỉ là cậu em của cô ấy, ngoài ra không có quan hệ gì khác. Tôi rất đau lòng bởi tôi hiểu, như vậy có nghĩa là cô ấy sợ hắn ta và không muốn ly hôn.
Trước một người phụ nữ như vậy, tôi phải làm gì bây giờ? Từ bỏ thì tôi chưa nghĩ đến, nhưng tôi cảm thấy tương lai của mình và cô ấy khá tối tăm. Tôi có nên âm thầm chờ đợi cô ấy "chán ngấy" cuộc hôn nhân này và ly hôn? Hay tôi nên ngỏ lời với cô ấy rồi động viên cô ấy tách khỏi hắn?
"Chết điếng" khi nghe lời bác sĩ dặn dò vợ trong phòng khám Đi được nửa quãng đường tôi phải vội vàng quay lại vì chưa lấy chìa khóa xe. Và rồi tôi như chết lặng đi khi nghe thấy một sự thật khủng khiếp. |