"Chuột sa hũ nếp" chắc gì đã sướng

18:45, Thứ bảy 10/05/2014

( PHUNUTODAY ) - (Phunutoday) - Tuy không nói ra nhưng tôi cũng cảm nhận được sự coi thường của gia đình chồng với nhà tôi. Nhiều lúc tôi tủi thân phát khóc.

Khi biết gia đình hôn phu của tôi rất giàu có lại có nhà to ở thành phố, họ hàng lẫn bạn bè ai cũng chúc mừng, có người còn nói: "Chuột sa hũ nếp rồi, sướng nhé!".

Nhưng riêng mẹ tôi tỏ ra lo lắng. Lúc đó, tôi không hiểu hết được những nỗi lo không tên của mẹ nên trấn an: "Mẹ ơi, anh ấy rất yêu con mà". Mẹ tôi cũng biết rõ như thế, nếu không, chắc mẹ chẳng chịu gả tôi cho anh.

Bắt đầu về làm dâu, tôi mới từ từ thấu hiểu những lo lắng của mẹ là có cơ sở. Cái giàu và nghèo của hai gia đình nảy sinh nhiều khác biệt.

Để thích nghi, tôi phải thay đổi theo cách sống còn xa lạ với mình. Tôi phải tập nấu, tập ăn những món mà nhà chồng thích ăn và nó không hợp khẩu vị tôi một chút nào. Bàn ăn luôn phủ khăn trắng muốt với tô chén đắt tiền càng khiến tôi lo lắng bất an. Tôi lóng ngóng, chỉ sợ vuột tay làm vỡ. Đến giờ cơm, tôi thấy nặng nề quá, ăn qua loa chỉ mong sớm đứng lên.

Nhà chồng tôi có 4 tầng lầu rộng, chia từng phòng khách, phòng ngủ, phòng ăn, phòng đọc sách, phòng làm việc... đâu ra đấy riêng biệt. Nội việc di chuyển từ phòng này sang phòng kia để lấy các đồ vật cần thiết cũng đủ mệt. May là việc quét dọn lau chùi mỗi ngày đã có chị giúp việc đảm đương. Có lần chị xin nghỉ vài ngày, tôi phải làm tất cả việc của chị. Dù được chồng thông cảm phụ giúp, tôi cũng mệt nhoài đến bữa không nuốt cơm nổi.

 Ảnh minh hoạ.

Ngày tôi sinh con đầu lòng, mẹ chồng đưa tôi vào một bệnh viện tư, đăng ký phòng đầy đủ tiện nghi: máy điều hòa, điện thoại, TV, tủ lạnh, salon... Đúng là "tiền nào của nấy". Mẹ tôi vào thăm, rụt rè mãi mới dám đặt vào tay chồng tôi món tiền nhỏ nhoi, số tiền mà tôi biết mẹ đã phải đi mượn người ta. Không nhận thì sợ mẹ tủi thân, cho là chúng tôi chê ít, mà nhận thì lòng áy náy không yên.

Ngày thôi nôi con tôi cũng thế, chiếc váy đỏ là quà mừng của bà ngoại thật khiêm tốn so với những món quà đắt tiền của bên nội. Tuy không nói ra nhưng tôi cũng cảm nhận được sự coi thường của gia đình chồng với nhà tôi. Nhiều lúc tôi tủi thân phát khóc.

Còn nhiều chuyện khác nữa phát sinh xoay quanh vấn đề giao tiếp giữa hai bên sui gia mà sự chênh lệch giàu nghèo là nguyên nhân. Giữa hai gia đình như có một khoảng cách, qua lại với nhau gượng gạo rồi thưa thớt dần. Điều đó làm cả hai vợ chồng tôi rất khổ tâm.

Bây giờ tôi mới hiểu tại sao ngày ấy mẹ tôi lo lắng khi tôi quyết định lấy anh. Câu "chuột sa hũ nếp" chẳng đúng với tôi chút nào. Tôi thấy rất mệt mỏi và nhiều lần lẩn thẩn nghĩ: Giá gia đình anh "bớt" giàu đi một chút, có khi lại hay hơn.

Giờ tôi phải làm sao để có thể hòa hợp với gia đình chồng?

chia sẻ bài viết
Theo:  giaitri.thoibaovhnt.vn copy link
Tác giả: Cao Thị Thủy